Thiên Đạo Hữu Khuyết

Chương 104:  Xem ra vừa bắt đầu bản thân ta đã nghĩ sai rồi! 




- Bắt đầu thôi! 

 Xác định được huyệt đạo, việc còn lại liền đơn giản hơn nhiều. Phương pháp ích huyệt hầu như đều không khác mấy, Trương Huyền không do dự quá nhiều, khống chế chân khí trong cơ thể chậm rãi vọt tới vị trí Tâm Khiếu huyệt. 

 Ầm ầm! 

 Thời gian không lâu sau, một tiếng kịch liệt nổ vang, thân thể không tự chủ được lung lay. 

 Trương Huyền nhất thời cảm thấy tâm thần của mình có sự tăng vọt lên về chất. 

 Bất luận tốc độ phản ứng hay là cường độ tinh thần đều có bước tiến khổng lồ. 

 Võ giả tầng sáu Ích Huyệt cảnh, đột phá thành công rồi! 

 Giờ khắc này nhắm mắt lại mà nói, có thể cảm nhận được trong cơ thể hắn một chỗ huyệt đạo lóng lánh hào quang chẳng khác nào ngôi sao sáng ngời trong đêm tối. 

 Ục ục ục! 

 Huyệt đạo mở ra, linh khí lập tức từ huyệt đạo truyền vào thân thể, để sức mạnh của hắn tăng cường thêm một đỉnh. 

 - Quá tốt rồi! 

 Cảm nhận được thân thể biến hóa, Trương Huyền biết vừa nãy đột phá đúng rồi. 

 - Sau này, cho dù không tìm được công pháp, ta cũng hoàn toàn có thể lần lượt thí nghiệm từng cái một, coi như tu luyện có một vạn con đường, đem sai lầm đều lấy ra rồi sẽ tìm được con đường chính xác... 

 Con mắt lóe lên vẻ hưng phấn. 

 Trước chỉ là ý nghĩ thoáng qua trong đầu, không nghĩ tới thật có thể thành công. 

 Đương nhiên, cũng chính là Ích Huyệt cảnh mới có thể như vậy, thân thể tổng cộng chỉ có 108 nơi huyệt đạo, từng cái từng cái là cố định, chỉ cần lần lượt thí nghiệm từng cái là có thể, thật muốn vô trung sinh hữu* tự sáng tạo công pháp, coi như có Thiên Đạo thư viện cái máy gian lận này, e sợ cũng muốn tươi sống đem hắn làm mệt chết. 

 *vô trung sinh hữu: từ không hoá có 

 Kỳ thực Trương Huyền không biết, cái gọi là ba mươi sáu nơi huyệt đạo không cách nào mở ra, không phải là việc không có lửa mà lại có khói, không có chân khí tinh khiết nhất, những huyệt đạo này căn bản không thể mở ra. 

 Dùng ví dụ đơn giản nhất để hình dung, nếu như nói những chỗ huyệt đạo khác là đường ống to như một người bình thường thì ba mươi sáu nơi huyệt đạo này chính là đường ống to bằng lỗ kim, vẩn đục chân khí giống như nước mang bùn nhão, trong đường ống to như thân người thì có thể chảy xuôi vô sự, nhưng muốn đi qua đường ống giống như lỗ kim thì không thể nào! Chỉ cần vài hạt cát bên trong bùn nhão là có thể đem lỗ thủng ngăn chặn, cưỡng ép xung kích mà nói, nếu không cẩn thận chỉ có thể làm huyệt đạo vỡ vụn, bạo thể mà chết! 

 Trương Huyền tu luyện Thiên Đạo thần công không có khuyết điểm, chân khí tinh khiết không có tạp chất, giống như là nước tinh khiết, dù cho đường ống chỉ có to bằng lỗ kim, cũng ung dung đi qua, thành công mở ra! 

 - Tiếp tục thí nghiệm huyệt đạo thứ hai! 

 Có kinh nghiệm thành công, Trương Huyền tiếp tục nghiên cứu huyệt đạo thứ hai là cái nào, không biết qua bao lâu, nơi huyệt đạo thứ hai cũng thuận lợi mở ra. 

 Chỉ cần tìm đúng huyệt đạo, liền giống như ngồi thuyền xuôi dòng, đột phá lên đơn giản đến cực điểm. 

 ... 

 Nơi ở của Triệu Nhã, Diêu Hàn ngồi ở cách đó không xa. 

 - Tiểu thư, nói một chút vị Trương lão sư này với ta đi, còn có thân thể của ngươi khó chịu chỗ nào, bụi dược liệu này là xảy ra chuyện gì? 

 Vốn là Diêu Hàn đối với Trương Huyền mang thành kiến rất lớn, nhưng ngày hôm nay tận mắt nhìn thấy đối phương vì học viên mà không tiếc để cho bản thân vào hiểm cảnh, tiện tay đưa ra dược liệu giá trị mười vạn kim tệ, lông mày cũng không nhíu một cái. 

 Cái khác có thể che giấu, loại khí chất nhẹ như mây gió, thế ngoại cao nhân này muốn mô phỏng theo cũng không được. 

 Người nắm giữ khí chất cùng sư đức như vậy, làm sao có khả năng là người xấu lừa gạt nữ hài? 

 Xem ra vừa bắt đầu bản thân ta đã nghĩ sai rồi! 

 Hơn nữa, thân thể của tiểu thư luôn luôn khoẻ mạnh, tại sao phải uống thuốc? Hơn nữa còn phải dùng dược liệu quý giá như thế? 

 Trong lòng tràn đầy nghi hoặc, cuối cùng cũng không nhịn được nữa. 

 - Trương lão sư... Ta vừa mới bắt đầu cũng mang thành kiến, mãi đến tận tận mắt nhìn thấy, nghe xong lớp học của hắn... 

 Triệu Nhã đem sự tình ngày đó gặp phải Trương Huyền nói một lần. 

 Thời điểm nói đến thân thể có ‘Bệnh’ gì, sắc mặt đỏ ửng lên đến tận mang tai. 

 Nếu như trước, khẳng định thật không tiện mở miệng, sẽ coi bản chất của chính mình có phải là đồi bại hay không, thân thể có phải là có vấn đề gì hay không, mà hiện tại, từ trong miệng của lão sư đã biết đến nguyên do chân chính, cũng là thoải mái. 

 Thuần Âm thể chất tu luyện Thuần Âm công pháp, thuộc tính Âm càng mạnh, nếu không là nàng tâm thần kiên định, e sợ đã sớm không nhẫn nại được. 

 - Thuần Âm thể chất? Tiểu thư là Thuần Âm thể chất, chúng ta lại còn không biết để người tu luyện Bạch Ngọc Tố Nữ Công... 

 Nghe được nữ hài nói bệnh trạng cùng thống khổ phải chịu đựng trong những năm này, Diêu Hàn sắc mặt trắng nhợt. 

 Hắn cùng phụ thân của Triệu Nhã ngang hàng, từ lâu coi Triệu Nhã như con gái ruột của chính mình mà đối xử, nghĩ đến nếu không là Trương lão sư nhìn ra vấn đề, tiểu thư e sợ vẫn như cũ chìm đắm trong vũng bùn thống khổ, khó có thể rút ra, làm trưởng bối mà một điểm cũng không phát hiện, trong lòng tự trách cùng khó chịu có thể tưởng tượng được. 

 Thời điểm ở luyện đan sư công hội, liền nghe Triệu Nhã đã nói mình là thể chất đặc thù, lúc đó không tỉ mỉ hỏi dò, nằm mơ đều không nghĩ tới là loại thể chất này, hơn nữa tu luyện Thuần Âm công pháp sau này sẽ mang đến loại hậu quả kia. 

 - Nếu vị Trương lão sư này có bản lĩnh như vậy, danh tiếng sao lại rác rưởi như thế... 

 Nghe xong Triệu Nhắc nói chuyện, vị Trương lão sư này tuyệt đối là nhân vật trên trời ít có dưới đất tuyệt không, nếu hắn lợi hại như vậy, danh tiếng sớm đã phải vang xa đi, vì sao kết quả điều tra không chỉ là lão sư sát hạch không điểm lại còn dạy học sinh đến mức tẩu hỏa nhập ma? 

 - Ngày hôm nay phòng giáo dục bởi vì chuyện của Lưu Dương, tiến hành học tâm tra hỏi... 

 Tiếp theo Triệu Nhã đem sự tình phát sinh ở học tâm tháp nói một lần. 

 - Cái gì? Ngươi nói là... Thượng Thần trưởng lão cố ý hãm hại, mới khiến cho hắn danh tiếng kém như thế? Trương lão sư vì chú ý đến mặt mũi của học viện, không có vạch trần? Thực lực của hắn cũng đã đạt đến Ích Huyệt cảnh đỉnh phong? 

 Diêu Hàn chấn động. 

 Những tin tức này, không phải chính tai nghe được, tuyệt không thể tin được. 

 Đường đường chủ nhiệm phòng giáo dục, dĩ nhiên vô sỉ như vậy! 

 Mà Trương lão sư... Phẩm chất cao thượng như vậy! 

 Xem ra, xác thực là bản thân hiểu lầm! 

 Hơn nữa, không những bản thân hiểu lầm, tất cả mọi người đều hiểu lầm! 

 - Thượng Thần trưởng lão ta chưa từng thấy, nhưng Thượng Bân lão sư là cháu trai của hắn, tự tư tự lợi, làm người ác độc, gia gia hắn khẳng định cũng không tốt ở chỗ nào đâu... 

 Đổi làm người khác, nghe được đường đường chủ nhiệm phòng giáo dục dĩ nhiên xấu xa như vậy, nhất định sẽ hoài nghi một, hai, Diêu Hàn lại không có hoài nghi một chút nào cả. 

 Hắn chưa từng thấy Thượng Thần nhưng đã thấy qua Thượng Bân. 

 Mặt của hắn bị tổn thương chính là do đối phương đánh lén mà thành! 

 Cháu trai đều như vậy, gia gia có thể tốt hơn chỗ nào sao! 

 Tuyệt đối là một ổ rắn chuột, không đáng nhắc tới! 

 - Diêu thúc thúc, ngươi hiện tại cũng biết sự tình của Trương lão sư, ta hi vọng sau này ngươi phải tôn trọng hắn đó! 

 Giải thích xong, Triệu Nhã vẻ mặt nghiêm túc nhìn sang. 

 - Yên tâm đi! Thúc thúc không phải người hồ đồ, đã biết rõ ràng những chuyện này, ta biết sau đó nên làm thế nào! 

 Diêu Hàn gật gù, sầm mặt lại, trong ánh mắt lộ ra tự tin cùng uy nghiêm của một cái đại thành quản gia: 

 - Bất quá, hai ông cháu Thượng Thần, Thượng Bân làm hại ta xuất hiện hiểu lầm, bại hoại danh dự của Trương lão sư, ta phải cùng Thành chủ thương nghị một hồi, cho hắn một bài học! 

 - Ừm! Người đáng ghét như thế, nhất định phải chịu đến trừng phạt! Triệu Nhã cũng gật đầu. 

 Lại làm sao có khả năng có bản lãnh như Trương lão sư lại tuyển không được học viên? 

 Nhất định phải giáo huấn, phải nhiệt tình cố gắng giáo huấn bọn hắn, muốn cho bọn hắn phải thân bại danh liệt! 

 - Diêu thúc thúc, làm phiền ngươi đem chuyện này lan rộng ra ngoài đi, càng rộng càng tốt! - Nghĩ tới đây, Triệu Nhã dặn dò. 

 - Ừm! - Diêu Hàn gật đầu.