- Cái gì ?
- Chúng ta là luyện đan sư chính thức, ngươi chỉ là một học đồ, lại dám lên mặt dạy bảo bọn ta?
- Ngươi còn ở đó làm bộ làm tịch gì nữa? Thủ pháp luyện đan của chúng ta có nhiều mặt, đừng nói là vạch trần sai lầm, có thể nhận ra bọn ta đang dùng thủ pháp gì coi như ngươi thắng!
Nghe thấy lời nói của Trương Huyền, đám người lập tức như ong vỡ tổ.
Một tên nhóc con miệng còn hôi sữa, lại còn nói chỉ cần bọn hắn luyện đan, liền có thể nhìn ra thủ pháp, chỉ ra sai sót, đây là đầu óc bị vô nước hay là lừa bịp đây?
- Hắn... Điên rồi sao?
Mấy người như Âu Dương Thành, Văn Tuyết cũng đều sắp phát điên lên.
Luận đan, nhiều nhất chỉ đem ra một vài vấn đề để nói, cho dù có chút hiếm thấy, nhưng chỉ cần quen thuộc các thủ pháp luyện đan, rất có thể được cân nhắc cho luận đan, hắn lại ở đó đòi chỉ ra thủ pháp và sai lầm... Đây là cái quỷ gì?
Luyện đan giống như viết chữ, một vạn người thì có một vạn kiểu chữ, cùng một loại đan dược, thủ pháp luyện chế không có một ngàn cũng chí ít có hơn tám trăm loại, chủng loại phong phú, chiêu số phức tạp, hơi có một chút chênh lệch, lại trở thành một thủ pháp khác rồi.
Mặt khác, một loại luyện đan thủ pháp có thể truyền từ đời này sang đời khác, đồng thời công xuất luyện chế thành đan thuốc, nếu không phải làm đi làm lại cả trăm lần, thì ai cũng có thể làm được rồi. Không nói đến chuyện hoàn mỹ hay không hoàn mỹ, chí ít những thầy luyện đan này, mỗi ngày đều sử dụng, chẳng lẽ họ không nhận ra bất kỳ chỗ sai lầm nào.
Đừng nói là một vị luyện đan sư tam phẩm, luyện đan sư có cấp bậc càng cao, thì liền khó mà tìm thấy sai lầm của bọn họ!
Đây cũng không phải là khó gia tăng, mà là thay đổi quy tắc, đem độ khó thăng cấp đến vô biên vô hạn!
Nếu như nói học đồ luận đan chỉ là phép trừ trong phạm vi một trăm thì Trương Huyền đưa ra yêu cầu này tương đương thăng cấp lên hàng ngàn hàng vạn lần!
Độ khó của cái này không phải là ngừng gia tăng, mà là đã gia tăng đến không có cực hạn rồi.
Đại ca, ngươi xác định không có nói đùa chứ?
Văn Tuyết nhìn Trương Huyền giống như nhìn quái vật.
Hôm qua ngay cảTàng thư khố của công hội luyện đan sư ở đâu hắn cũng không biết, khảo hạch học đồ nên đọc sách gì hắn cũng không biết, hôm nay liền trở thành tuyệt thế đại cao thủ, ở trong này nói nhăn nói cuội, nếu như tự mình nhìn thấy quá trình đọc sách của hắn, người khác khi nghe thấy những điều này đều sẽ cho rằng hắn là bị tinh thần phân liệt.
Một người cho dù có khác biệt, nhưng cũng không thể khác biệt lớn như vậy đi!
Coi như muốn nổ, cũng không cần chơi lớn như vậy đi!
- Sao vậy? Không dám đồng ý? Là do các người sợ ta vạch trần sai lầm các ngươi, khiến cho các ngươi mất mặt có phải không? Hay là sợ thủ pháp của mình bị ta nói toạc ra, cảm thấy không còn mặt mũi?
Không để ý tới ánh mặt mọi người nhìn hắn như quái vật, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
Trên đường tới hắn còn không sao.
Mặc dù nhìn qua hết toàn bộ sách trong Tàng thư khố của công hội luyện đan sư, nhưng hắn phải biết, muốn hoàn thành luận đan, e rằng cũng rất khó khăn.
Dù sao ở đây cũng có nhiều luyện đan sư như vậy, ai ai cũng có nhiều năm kinh nghiệm luyện đan, có thể nói ra một hai cái thư tịch đã đọc rõ ràng không thể nào giải quyết được vấn đề!
Một khi không đáp lại được, liền thua!
Đã như vậy, nên nghĩ biện pháp để bọn hắn không đề cập tới những vấn đề này.
Đối với người khác, nhìn bọn hắn luyện đan, vạch trần được thủ pháp và sai lầm, đã là phương pháp biện luận cực kỳ bất thường rồi, nhưng Trương Huyền có được Thiên Đạo thư viện, có thể tuỳ ý nhìn ra bất cứ thiếu hụt gì, ngay cả chuyện hiếm thấy nhất, ở trên người hắn liền biến thành cực kỳ đơn giản.
Luyện đan sư luyện đan cũng giống như võ giả khi thi triển võ kỹ, chỉ cần nhìn qua, sẽ có thư tịch xuất hiện.
Cho nên, Trương Huyền vừa đến liền cố ý khiến cho bọn chúng tức giận, để đám người đó nổi điên lên, sau đó lại lấy giọng điệu khinh miệt ranói, đám người này nhất định sẽ cảm thấy hắn ngạo mạn vô lễ mà đồng ý.
Chỉ cần bọn họ đồng ý loại phương thức khảo hạch này...