Chương 20: Đối chiến
- Nhi tử cũng đồng ý với ý kiến của Nhận Tuyết cô nương, nhưng khác ở chỗ, nhi tử nghe nói rằng Nhận Tuyết cô nương là một kiếm tu cực kỳ mạnh mẽ, thân là một người trong Thiên gia, nhi tử sớm đã muốn tỉ thí với nàng.
Thiên Vân lên tiếng thể hiện ý kiến riêng của bản thân. Dù lời này không có hợp với hoàn cảnh hiện tại, phụ mẫu hắn cũng không có nói gì cả bởi lúc đầu hắn cũng không đồng ý mối hôn sự này mà cả hai người đều không cho hắn tự hủy hôn, ngược lại còn ép hắn phải vô quy củ nếu không thì hắn đã tiếp tục chạy đi tu luyện để thành thục Hỗn Độn Thiên Kinh tầng 2 rồi.
Thấy Thiên Vân cũng đồng ý với ý kiến của mình, Tiêu Nhận Tuyết cũng có chút hào cảm với hắn, dù tu vi của Thiên Vân kém xa nàng, nhưng không hiểu sao bản thân Tiêu Nhận Tuyết lại cực kỳ mong chờ kết quả trận chiến.
- Nếu hai đứa đã muốn như vậy, thì ra chiến đài đi… Dù sao đánh ở đây cũng không quá tốt.
Người lên tiếng chính là Tiêu Phong, lão hiểu rõ tính cách của nữ nhi, một khi nàng đã không muốn, không một ai có thể ép nàng làm điều nàng không thích.
---
- Này, cô nghe gì chưa, thiếu gia chuẩn bị đối chiến với vị hôn thê của ngài ấy ngoài bãi đấu kìa.
Một nữ hậu có tu vi Thiên Đế nói chuyện với Lăng Như Ngọc… Do hôm nay nàng có lệnh phải dọn dẹp phòng của Thiên Vân nên không có thời gian để nghe ngóng tình hình. Đến lúc làm xong mọi chuyện thì nàng mới biết được tin tức nóng hổi như này.
- Vì sao thiếu gia lại cùng nàng chiến đấu, không phải hôm nay vị hôn thê của ngài ấy đến để xác nhận hôn ước sao?
Lăng Như Ngọc lên tiếng hỏi lại.
- Ta cũng không biết, hình như là do vị hôn thê kia muốn thử sức của thiếu gia, mà thiếu gia lại đang muốn xem thử khả năng chiến đấu của nàng mạnh đến mức nào? Có lẽ cũng vì thiếu gia thấy vị hôn thê ấy không đẹp bằng cô nên từ chối hôn ước chăng?
Nếu là hầu nữ bình thường, không một ai dám nói như vậy, tuy nhiên đây chỉ là cuộc trò chuyện giữa Lăng Như Ngọc, hầu nữ duy nhất của Thiên Vân, mà đa số hầu nữ bên cạnh mẫu thân Thiên Vân đều ngầm hiểu rằng, Lăng Như Ngọc thực chất đã có tình cảm với Thiên Vân thiếu gia, chỉ là nàng vẫn chưa dám thổ lộ mà thôi.
Đối với Lăng Như Ngọc, nàng đã sớm đem lòng yêu vị thiếu gia đã cưu mang tỷ đệ nàng, tuy nhiên, nàng luôn có cảm giác như Thiên Vân dù đánh giá cao nàng, nhưng mối quan hệ giữa hắn với nàng vẫn có một sự ngăn cách nào đó, không phải vì địa vị hay thân phận cách biệt, mà là vì một nguyên do nào đó khó nói nên lời.
Khi cả hai đến chiến đài, thì đã thấy Thiên Vân lẫn Tiêu Nhận Tuyết đã chuẩn bị sẵn v·ũ k·hí để chiến đấu.
Nếu Thiên Vân cầm trên tay một cây trường kiếm màu đen, dài với lệ khí đáng sợ… Còn Tiêu Nhận Tuyết lại cầm trên tay một thanh kiếm mỏng, xét về độ dài thì hơn hẳn Thiên Vân, nhưng sự mĩ lệ lẫn nguy hiểm thì Tiêu Nhận Tuyết lại hơn bởi nàng chủ tu chính là kiếm đạo.
- Cả hai nghe rõ, việc này chỉ là luận bàn thực lực đôi bên, không cần phải ra đến sát chiêu… Dẫu sao về sau cũng thành một nhà, không cần phải thù hận nhau làm gì.
Trọng tài lúc này chính là Tiêu Phong, còn Thiên Thừa Ân lẫn Lâm Dao Dao thì đang đứng ở một chỗ tối để quan sát mọi chuyện. Họ không lộ mặt vì không muốn để người khác nhìn thấy tâm tình lo lắng của hai người lúc này.
- Chuẩn bị…
- Chiến…
Lời vừa dứt, thân thể của Tiêu Nhận Tuyết ngay lập tức tiêu biến, chỉ trong chốc lát, lưỡi kiếm của nàng gần như chạm đến phần ngực của Thiên Vân.
Một kiếm này, lạnh lùng như băng giá, tốc độ nhanh tới mức một cường giả Bán Thánh bình thường cũng khó mà đỡ được, chứ chưa nói là tên mới có tu vi Đại La Kim Tiên.
Tuy nhiên, Thiên Vân là ai? Đại La Kim Tiên là cực hạn chiến đấu của hắn sao? Không!
Keng!
Âm thanh v·a c·hạm của kim loại vang lên, không biết từ lúc nào cây kiếm trên tay Thiên Vân đã để ở trước ngực và chặn đi đòn kiếm của Tiêu Nhận Tuyết, khiến cho chiêu thức của nàng bị văng ra. Khuôn mặt Thiên Vân vẫn rất nghiêm túc, không có chút nào là ngạc nhiên qua.
- Sơ hở nhiều quá…
Thiên Vân cười một tiếng, sau đó liền đem toàn bộ thuộc tính trong cơ thể bộc phát ra, nhằm mục đích khiến cho Tiêu Nhận Tuyết bị ảnh hưởng một chút để hắn thuận tiện phản công.
Bất quá Tiêu Nhận Tuyết sớm đã dự định được điều nàng, nàng ngay lập tức lui ra xa khỏi hắn bằng một loại bộ pháp kỳ lạ, sau đó nhanh chóng tiếp cận và điểm mù của hắn ở một phía khác.
- Tiểu thư nghĩ chỉ tiểu thư biết võ kỹ sao?
Thiên Vân vừa nói xong, thân ảnh hắn ngay lập tức trở nên lu mờ trước mắt tất cả mọi người đang chứng kiến ở xung quanh, một kiếm này của Tiêu Nhận Tuyết ngay lập tức đâm vào trong không khí.
- Chậc, lại là thứ này, không ngờ Vân Nhi đã học được thức thứ ba của Hú Long Tiêu Dao, thậm chí có thể sử dụng thuần thục như vậy.
Hú Long Tiêu Dao, chính là một Thánh cấp võ kỹ du hành có tổng cộng ngũ thức, trong đó, hai thức đầu thì yêu cầu thực lực phải là Thiên Đế, ba thức còn lại thì cần phải đạt tới cấp Thánh. Mà cường độ cơ thể của Thiên Vân lại mạnh ngang thậm chí là hơn Thiên Đế, vì vậy hắn có thể học tới thức thứ ba.
Còn về phía Tiêu Nhận Tuyết, võ kỹ của cô nàng dù cũng là một võ ký Thánh cấp, tuy nhiên vẫn không thể so sánh với với Hú Long Tiêu Dao…
Ngay tại lúc Tiêu Nhận Tuyết còn chưa kịp thu kiếm về, một bên tay nàng liền có tiếng kim loại vang vang lên như đang xé rách không gian xung quanh…
- Hự…
Tiêu Nhận Tuyết ra sức né chiêu, nhưng đòn đánh này của Thiên Vân ẩn ẩn xuất hiện kiếm ý khiến cho một bên vai của nàng bị dính chiêu mà thoáng có máu chảy xuống…
Mà Tiêu Nhận Tuyết cũng không phải dạng vừa, nàng tranh thủ né chiêu xong làm một động tác quay ngược lại rồi tặng cho Thiên Vân một quyền ngay thẳng giữa bụng của hắn.
Trước thế công của nàng, Thiên Vân liền phải lùi lại một chút… Hắn phải công nhận bản thân vẫn chưa muốn dùng hết sức, bởi hắn lúc này cũng không có sử dụng quá nhiều võ kỹ, chỉ mới tung ra Hú Long Tiêu Dao cùng kiếm ý t·ấn c·ông nhưng đều bị Tiêu Nhận Tuyết khéo léo tránh đi và phản công.
- Chậc, ta công nhận rằng cô rất mạnh, tuy nhiên nếu cô vẫn không dùng hết sức thì sẽ sớm thua thôi.
Thực chất Thiên Vân thật không muốn đánh, nếu không phải hệ thống bắt buộc hắn phải thu phục nàng, thì hắn đã chọn từ chối hôn sự rồi, dẫu sau hắn hiện tại cũng chỉ muốn tu luyện, còn nữ nhân, hắn thực sự chưa muốn có.
- Ngươi cũng vậy…
Tiêu Nhận Tuyết lạnh lùng nói một tiếng. Nàng không thể không phủ nhận khả năng ứng chiến của Thiên Vân vô cùng tốt… Nếu là tu sĩ Đại La Kim Tiên bình thường thì sẽ bất ngờ trước thế công của nàng mà không kịp cản. Cộng thêm chuyện, bản thân nàng đã gần đạt tới cảnh giới vực.
Trong cùng cấp, chiến lực của nàng cũng nằm trong top đầu dù không thể hiện hết, thế mà khi chiến với Thiên Vân, nàng dù thấy hắn vẫn chưa dùng võ kĩ mạnh mẽ, thậm chí thế vẫn chưa có luyện tới thế, nhưng chiến lực tự thân cũng không phải dạng vừa.
Không dám chủ quan, đôi môi hồng hào của nàng khẽ quát lên một tiếng:
- Hồng Nguyệt Thất Kiếm- Thức thứ ba, Nhật nguyệt.
Hồng Nguyệt Thất Kiếm, một trong những bộ kiếm kỹ cấp Thánh của Tiêu Phong khi hắn còn trẻ, đối với tu sĩ từ Chuẩn Thánh tới Thánh Tướng, thì Hồng Thiên thất kiếm là một môn công pháp cực kỳ đáng sợ đối với đối thủ. Chính năm đó, Tiêu Phong nhờ công pháp này thành danh khi mới ở tu vi Thánh Giả, hắn đã một mình đánh bại năm tên Thánh Tướng dưới mũi kiếm của mình.
Thức thứ ba của Hồng Nguyệt Thất Kiếm, Nhật nguyệt lại chính là một đường chém ngang, tuy nhiên đường kiếm lại vô cùng mờ ảo, khó nắm bắt quỹ đạo…
- Cuối cùng cũng chịu sử dụng tới tuyệt chiêu rồi, không tệ…
- Xem chiêu…
Thiên Vân hét lớn, một luồng kiếm ý mạnh mẽ ngay lập tức ngưng tụ tạo thành một đường kiếm điên cuồng, thành một hình lười liềm v·a c·hạm vào kiếm chiêu của Tiêu Nhận Tuyết.
Ầm…
Như hai viên đá thả từ trên xuống, một v·ụ n·ổ quy mô nhỏ ngay lập tức khiến cho cát bụi bay xung quanh sân đấu, tầm nhìn của cả hai người liền bị suy giảm…
Thiên Vân vẫn đứng im như chưa hề có chuyện gì xảy ra… Nhưng tay hắn lúc này có chút run run, cơ thể cũng có vài v·ết t·hương nhỏ, bởi kỹ thuật dùng kiếm ý để t·ấn c·ông với phạm vi mạnh như vậy, hắn vẫn chưa thể hoàn toàn kiểm soát, mà hiệu quả lại nằm trong tính toán của hắn, vẫn ngang cơ với một người có cảnh giới cao như Tiêu Nhận Tuyết có khi là hơn…
Tiêu Nhận Tuyết thê thảm hơn Thiên Vân một chút, cơ thể nàng hiện có vài chỗ bỉ chảy máu do kiếm ý của Thiên Vân gây ra.
Xét về sức mạnh thuần túy thì với kiếm ý và do cách biệt tu vi thì đáng lẽ trong lần v·a c·hạm vừa rồi, người trên thế phải là nàng, nhưng kiếm ý của Thiên Vân lại có sự trợ giúp của Hỗn Độn, nó càng trở nên đáng sợ hơn nhiều, không chỉ hấp thu một phần kiếm ý của Tiêu Nhận Tuyết để sử dụng mà nó còn khiến cho Kiễm kỹ của Tiêu Nhận Tuyết yếu đi không ít.
- Xem quyền!
Không biết thương hoa tiếc ngọc là gì, Thiên Vân ngay lập túc tung ra một quyền hướng về Tiêu Nhận Tuyết, đòn quyền này của hắn đã ngưng tụ đủ năm loại thuộc tính: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ… đây là võ kỹ mà hắn học được ở thư viện để sử dụng lúc đối chiến.
- Hừ… Tử Lôi…
Theo tiếng hét của Tiêu Nhận Tuyết, một loại lôi đình có màu đen ngay lập tức đánh vào và ngăn chặn đòn của Thiên Vân… Hắn nhận ra lai lịch của thứ này, đây chính là Bán Thánh Lôi: Tử Ma Lôi… Dù nghe tên thì bình thường, nhưng sức công phá của nó phải nói là đáng sợ, thậm chí nó còn có thể công phá được thời gian lẫn không gian, nếu Tiêu Nhận Tuyết có thể đem sức mạnh của Tử Ma Lôi đạt tới Thánh cấp, thì đòn quyền của hắn dù có hỗn độn gia trì thì cũng phải thua.
Lúc này, cả hai người đều đang nhìn đối phương, nếu ánh mắt của Thiên Vân lúc này thì tỏ ra thích thú, với có chút bất đắc dĩ, thì Tiêu Nhận Tuyết lại có vẻ như đang suy nghĩ gì đó.
Cuối cùng, nàng lựa chọn dơ tay lên và nói:
- Ta đầu hàng!
Mà hệ thống lại hiện lên một thông báo với Thiên Vân.
“ Ting, do ký chủ đánh bại Tiêu Nhận Tuyết, độ hào cảm của Thiên Nhận Tuyết đã tăng. Độ hào cảm hiện tại: 60/100.”
-- Hết chương 18-