Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên Đạo Chi Tranh

Chương 17: Thí Luyện Tháp




Chương 17: Thí Luyện Tháp

Trong Thí Luyện Tháp.

Trong một không gian riêng biệt ở trong tháp, một bình nguyên vỗn rộng lớn giờ lại trở nên vô cùng hoang tàn, đổ nát không chịu nổi. Những hàng cây cổ thủ cao v·út thì đã b·ị c·hém hoặc bị thiêu đốt chỉ còn vài gốc, mặt đất vỡ rạn nức, tiên khí hỗn loạn, nơi thì vẫn còn ngọn lửa to đang đốt những gốc cây, nơi vẫn có vài ngọn núi do người tạo ra…

Dưới đất, dù không có bất kì xác c·hết nào nhưng vẫn có vô số tử khí, nơi đây có thể là mồ chôn hoặc do có người ra tay g·iết sau đó hủy sạch dấu vết. Không chỉ có khí tức tiên thú, còn có những tu sĩ nhân loại… tu vi mỗi tên cũng không hề thấp, yếu nhất là Đại La Kim Tiên sơ kỳ, cao nhất là Tiên Vương đỉnh phong.

Tiên khí xung quanh dao động mãnh liệt, hiển nhiên là do có một trận chiến vô cùng ác liệt đã diễn ra.

Giữa bóng đêm vô tận ấy, có một thân ảnh đang ngồi yên một mỏm đá, đôi mắt nhắm chặt, hơi thở nhẹ nhàng như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Điều đặc biệt ở hắn chính là mái tóc cùng bộ đồ trắng tinh không một vết kiếm của hắn làm cho thân ảnh nhỏ bé càng rõ ràng hơn trong không khí xung quanh.

Sau một khoảng thời gian, tên nam tử liền kết thúc tu luyện, tu vi của hắn dao động khí tức Đại La Kim Tiên hậu kỳ, nhưng thực lực, chỉ sợ còn đáng sợ hơn Tiên Vương.

- Ha, cuối cùng cũng ta cũng tu luyện thành công Tầng thứ hai của Chiến Thần Thập Biến, Ma La biến.

Ma La biến, nếu nói Cuồng Đế biến tăng tiến sức mạnh linh tu và thể tu, thì Ma La biến lại tăng cao sức mạnh tinh thần. Thậm chí là không có giới hạn, với khả năng của mình, Thiên Vân có thể đem tu vi hồn tu dưới sự cường hóa của Ma La biến, hắn không ngại cùng một tên Thánh Hồn Tu đối với tu vi Thánh Nhân trở xuống đối chiến.

- Thật không tệ, với sức mạnh này, ta có thể tiếp tục ở lại trong đây trong một khoảng thời gian.

Người này không ai khác ngoài Thiên Vân, hắn sau khi tu luyện các loại võ kỹ xong thì hăng hái vào trong Thí Luyện tháp để tu luyện, không biết hắn đã tu luyện bao lâu, hiện hắn không chỉ thành công trong việc sở hữu sát ý, chiến ý mà kinh nghiêm chiến đấu của hắn cũng không hề kém cạnh biểu ca, biểu tỷ sinh trước hắn.

- Dù tu vi của ta không tăng, nhưng thực lực đủ mạnh để chiến với TiênVương, nếu giờ tiếp tục đánh lên Tiên Tôn, có lẽ cũng không thua quá thảm.

Thiên Vân sau khi nghỉ ngơi lấy lại sức, liền tiếp tục để cho Thí Luyện Tháp đưa hắn tới tầng tiếp theo.

Tới nơi tiếp theo, thay vì là một cánh đồng, một vùng nước rộng không thây bờ, sâu không thấy đáy, hay một cánh rừng như lúc trước thì lại là một mảng sa mạc khô nóng, nếu là nguời có băng hoặc thủy linh căn, chắc chắn sẽ không thích chiến đấu trong không gian nay.

- Chà… không tệ. Nếu là kiếp truớc, chỉ sợ ta mới đến được vài giây là chịu không nổi rồi.

Thiên Vân thầm cảm thán một câu, sau đó hắn kiểm tra Tiên khí xung quanh thì phát hiện ra hỏa khí và thổ khí ở đây rất nồng đậm, thích hợp cho vài công pháp hắn mới học.

Mà vì sao nơi này lại chỉ có tiên khí, mà không phải nguyên khí hay thiên khí thì do tu vi của Thiên Vân mới đạt đến cảnh giới Đại La Kim Tiên, vì vậy Thí Luyện Tháp mới tạo ra một không gian giống với Trung Thiên Giới để hắn chiến đấu.



Rống!

Trong lúc Thiên Vân còn đag xem xét tình hình xung quanh thì một tiếng to truyền đến, hàng nghìn, hàng vạn sinh vật nửa thân dưới là bọ cạp, nửa thân trên giống người chỉ khác đôi tay với tu vi từ Tiên Tôn sơ kỳ tới Tiên Tôn đỉnh phong liền nhanh chóng đến chỗ hắn. Bọn chúng đều không có măt mũi rõ ràng do đây là sản phẩm của Thí Luyện Tháp. Thiên Vân cũng mặc kệ cái tên gọi của bọn chúng, một cây kiếm phẩm chất tầm tiên binh xuất hiện trên tay hắn.

- Chậc, vội vàng đi c·hết vậy sao?

Thiên Vân cười lạnh một tiếng, dù sao nghỉ ngơi hắn cũng đã nghỉ ngơi rồi, còn hồi phục thiên lực trong cơ thể thì hắn không cần, bởi với Hỗn Độn Thể, co thể hắn sẽ liên tục hấp thụ tiên khí xung quanh nên lượng tiêu hao của hắn vẫn là không quá nhiều.

- Chiến Thần Thập Biến, Cuồng Đế biến.

Khí tức Thiên Vân mạnh mẽ tăng lên, dù tu vi hắn vẫn là Đại La Kim Tiên đấy nhưng khí tức của hắn gần như đã áp đảo lũ bọ cạp hình người, khiến cho bọn chúng có chút sợ sệt mà đi chậm lại. Thiên Vân phát hiện thì cũng mặc kệ trực tiếp đem kiếm quẹt ngang một cái. Tiên khí cùng kiếm ý bạo phát.

Phốc! Phốc!

Một màu đỏ cuồng dã, cực kỳ sắc bén và bá đạo quẹt qua, âm thanh bước chân nhanh chóng biến mất trong không gian khô cằn ấy… Toàn thể bọ cạp b·ị c·hém đôi người mà biến mất…

- Tiên Tôn, cũng chỉ như vậy.

Thiên Vân mới thu kiếm về thì liền cảm thấy nguy hiểm ở sau lưng khiến cho hắn đem nhanh chóng xoay ngươi lại đem kiếm chắn ở giữa. Cảm giác của hắn không hề sai, hiện đang có một sinh vật trông giống nhân loại đang dùng đại đao chém hắn.

Có vẻ như kẻ lạ mặt có tu vi phải tầm Đại đế trở lên và hắn sử dụng một loại công pháp ẩn thân khá tốt nên có thể né được thăm dò của Thiên Vân.

- Không tệ.

Hắn đẩy tên kì lạ ra, sau đó tiếp tục đâm kiếm thẳng xuống, tên hư ảnh kia cũng đem đao của mình chém lên, kiếm ý mãnh liệt liền cùng đao ý khát máu v·a c·hạm nhau.

Kengggg!

Răng… rắc…

Âm thanh v·a c·hạm chói tay khiến cho không gian như muốn vỡ nứt ra từng mảng một, kiếm ý cùng đao ý t·ấn c·ông nhau tạo nên từng vết đâm sâu vào cát sa mạc, dư âm của cả hai khiến cho những động vật nhỏ xung quanh phải bắn ra, thậm chí những con quá yếu bị miểu sát tại chỗ.

Nếu có môt tên ở Trung Thiên giới nhìn thấy cảnh này, sẽ bất ngờ khi một tên mới chỉ Đại La Kim Tiên mà đã đánh ngang sức với một Địa Đế, dù cho thân ảnh này tạo theo phong cách sát thủ nhưng một tên Đại La Kim Tiên có thể làm được thế này, phải nói là ngàn năm có một.



- Ha ha ha, kẻ có thể đối đầu với một kiếm của ta, ngươi chính là người đầu tiên. Nhưng cũng chỉ có vậy.

Sau lần v·a c·hạm, hư ảnh tu vi Địa Đế phải lùi tới tận chục bước trong khi Thiên Vân vẫn đứng im một chỗ. Đối với hắn, kẻ trước mắt vẫn là quá dễ dàng, hắn còn chưa dùng tới võ kĩ đã có thể dễ dàng đánh bại.

Và đúng là thế, chỉ cần tới kiếm thứ hai, dù cho hư ảnh dùng tới tâm, với sát ý cùng sự khát máu, nhưng với sức mạnh cách biệt, Thiên Vân đã thành công chém hư ảnh thành hai nửa. Khiến cho Thí Luyện Tháp phải đem một hư ảnh mới ra, và tu vi của hư ảnh này chính là Bán Thánh. Và có vẻ như thân phận là một Chân Long.

- Chân Long tu vi Bán Thánh? Đúng là biết chơi.

Gào!

Con Chân Long mới xuất hiện kêu lên một tiếng, từ trong miệng hắn tạo thành một tia thánh lực rất đáng sợ, Long Nộ trực tiếp được sử dụng, mục tiêu chính là Thiên Vân.

Ánh mắt đỏ rực của Thiên Vân nhìn thấy tuyệt chiêu đang hướng về phía mình, không có chút nào sợ hãi, thay vào đó là sự điên cuồng, hiếu chiến.

- Bán Thánh, để ta thử xem so với đòn của ta thì bên nào mạnh hơn.

kiếm ý lần nữa điên cuồng xuất ra, lúc này Thiên Vân cũng không có tự ý nữa bởi hắn cảm thấy có chút sức mạnh đến từ Long Nộ, tuy nhiên, chỉ có từng đó thì chưa thể làm cho hắn sử dụng hết toàn lực.

- Xem chiêu, Tứ Nguyệt Trảm.

Ngay lập tức, Thiên Vân đánh ra bốn đòn kiếm hình bán nguyệt hướng về phía Long Nộ.

Rầm!

Hai kỹ năng v·a c·hạm nhau tạo thành t·iếng n·ổ, Thiên Vân liền ngay lập tức di chuyển ra sau lưng đối phương, một kiếm liền đánh xuống.

Ầm!

Lúc này, không chỉ thân ảnh Chân Long mà cả Thiên Vân cũng bị lui vài bước, hắn có thể cảm nhận được, chỉ trong thời gian ngắn ngủi ấy, Chân Long đã phát hiện ra hắn ở đằng sau nên quay lại, sự dụng thêm một lần Long Nộ để cản đi đòn đánh của hắn.



- Không tệ… ha ha... Ngươi đúng là đối thủ khó xơi trong số những thứ ta gặp trong đây.

Thiên Vân vừa cười to, vừa ra dùng một quyền đánh chỗ Cự Long.

- Thiên quyền, phá hư.

Một đòn do Thiên Vân sáng tạo từ các quyền kỹ cơ bản do Thiên gia ghi lại, dù đây không phải là một môn công pháp cao cấp, nhưng nếu có thể kết hợp với các lực lượng mà hắn có, đòn này có thể đánh ngang với một quyền của Bán Thánh cảnh chứ chả đùa.

Cảm giác như sinh mệnh bị uy h·iếp, Cự Long lập tức dùng tới sức mạnh thể tu cùng với Long Uy, tạo ra một sức mạnh vô hình đánh văng Thiên Vân nhưng không thành.

Ầm!

Nắm đấm của hắn nện xuống thân thể Cự Long khiến nó mất kiểm soát mà rơi xuống đất, nhưng Thiên Vân để ý thấy con thằn lằn này vẫn chưa c·hết, dẫu vậy vẫn là bị trọng thương trong xương cốt.

Rống!

Cự Long tức giận hét lớn, Long Uy bỗng trở thành một loại sức mạnh gì đó ép cho Thiên Vân xuống, một loại cảm giác suy yếu hiện lên trong đầu Thiên Vân, thậm chí hắn còn cảm thấy sát ý đang khiến cho cơ thể hắn khó mà hành động.

- Đây là… vực…

Thiên Vân có chút bất ngờ, bởi từ đầu tới giờ hắn mới thấy có kẻ có thể sử dụng tới vực, và có vẻ như con thằn lằn trước mắt hắn đang sử dụng Sát vực.

- Hừ, vực thì sao… có thể thoát khỏi ngọn lửa của ta sao? Tước Viêm.

Thiên Vân đem lượng lớn hỏa khí xung quanh lẫn trong cơ thể tụ tập lại thành một con chim lửa khổng lồ với sức nóng cực kỳ khủng kh·iếp, đây chính là một công pháp vô cùng đáng sợ mà hắn tìm được ở tầng tám của thư viện Thiên gia. Nếu là ngọn lửa tạo bằng tiên khí thì cùng lắm chỉ đến tu vi của hắn hoặc may mắn đạt đến sức mạnh g·iết Tiên Vương, nhưng với Cuồng Đế Biến vẫn đang duy trì, cộng thêm với Hỗn Độn Thể tiếp thêm sức mạnh, một đòn này, có thể miểu sát Bán Thánh cũng không chừng. Tất nhiên nếu có Thần Hỏa hoặc Thánh Hỏa trợ giúp, Thiên Vận chắc chắn đây chính là một ác chủ bài không tệ.

Chim lửa ngay lập tức đánh xuống người Cự Long, nói là tích lâu thực chất quá trình chưa tới vài giây, đủ để cho Cự Long hồi phục chút sức để phòng thủ.

Bùm!

Một v·ụ n·ổ lớn vang lên, Thiên Vân dùng tinh thần lực để kiểm tra thì xác nhận rằng thân ảnh Chân Long đã biến mất. Hắn còn đang thở phào nhẹ nhõm thì lập tức cảm nhận được một loạt khí tức cực kỳ mạnh mẽ xuất hiện ở xung quanh.

Hơn chục Cự Long. Tu vi Bán Thánh tới Chuẩn Thánh.

- Chậc, đúng là chơi nhau, nhưng mà… ta thích.

Thiên Vân cười một tiếng… Sau đó tiếp tục trận chiến cho tới khi hắn đối diện với một hư ảnh tu sĩ nhân loại có tu vi Thánh Giả đỉnh phong mới dừng lại. Dù sao trong hình thái nhân loại, có nhiều thủ đoạn hơn để t·ấn c·ông. Với Thiên Vân còn chưa lĩnh ngộ được tâm, đánh với một kẻ lĩnh ngộ vực hơn trăm chiêu đã phân thắng bại cũng đủ khiến hắn hài lòng.

--Hết chương 17--