Trên con đường rộng lớn, tiếng xì xào bàn tán của dân chúng vang lên như những con sóng nhỏ trong bão tố. Lý Phong và đồng đội dừng lại, cảm thấy sự tò mò trong lòng khi nghe tiếng ồn ào từ phía trước. Họ cảm thấy như là một phần của cơn sóng đó, muốn khám phá sự thật đằng sau những lời đồn đại.
Bước vào nơi tập trung của dân chúng, họ nhận ra sự tò mò và lo lắng trên gương mặt của mọi người. Những người dân đang tụ tập lại, bàn luận về một bi kịch đã xảy ra đối với gia tộc Lý - một gia tộc giàu có và quyền lực mà trong một đêm, bất ngờ bị diệt vong, không còn một bóng người sống sót.
Quang cảnh trước mắt là một cảnh tượng đầy rẫy cảm xúc. Những ngôi nhà xanh mướt của làng quê lẫn trong bóng mát của cây cổ thụ, tạo nên một không gian yên bình nhưng đầy ám ảnh. Ánh nắng buổi chiều tắt dần, đỏ rực những đám mây trên bầu trời, tạo ra một khung cảnh ấn tượng nhưng u ám.
Dân chúng đang nói chuyện với nhau, nhưng không gì có thể xóa nhòa được nỗi đau và sự hoang mang trên gương mặt họ. Cảm giác của sự mất mát và bất lực tràn ngập không khí, khiến cho không gian xung quanh trở nên nặng nề và u ám.
Lý Phong và đồng đội cảm thấy tim mình đau xé khi nhìn thấy cảnh này. Họ cảm thấy sự thương tâm và lòng nhân ái nổi lên từ đáy lòng, muốn giúp đỡ những người dân này thoát khỏi cảm giác bất an và lo sợ. Nhưng trước hết, họ cần phải tìm hiểu thêm về sự kiện bi kịch này và xác minh thông tin để có thể giúp đỡ mọi người một cách hiệu quả.
Thanh niên A: “Đúng vậy, có lẽ có kẻ thù nào đó đã nhẫn tâm tấn công vào gia tộc Lý. Lý Ưng mới qua đời, rồi lại đến việc cả gia đình bị diệt vong. Không thể tưởng tượng nổi một tình huống tồi tệ hơn.”
Thanh niên B: “Chính xác, tôi không hiểu tại sao lại có người có thể làm điều ác độc như vậy. Gϊếŧ kẻ thù là điều bình thường, nhưng gϊếŧ cả nhà của họ thì quá đáng. Họ không thấy lòng thương xót, không nhận ra giá trị của một cuộc sống.”
Thanh niên A: “Chắc chắn là phải có một lý do đằng sau hành động tàn ác đó. Có lẽ có mâu thuẫn hoặc tranh chấp nào đó giữa gia tộc Lý và kẻ thù.”
Thanh niên B: “Dĩ nhiên, đó có thể là một phần của câu chuyện. Nhưng cho dù có mâu thuẫn gì đi nữa, thì việc gϊếŧ cả gia đình là không thể tha thứ được. Chúng ta phải tìm ra thủ phạm và đưa họ ra ánh sáng công lý.”
Lý Phong nghe được cuộc trò chuyện của hai thanh niên, bắt đầu cảm thấy rối bời. Ánh mắt anh dừng lại trên bức tranh toàn cảnh của những người dân đang bàn tán xôn xao. Đám đông náo nức như những đám mây đen cuồn cuộn, truyền nhiệt, và sự chú ý tập trung vào một chủ đề đen tối - cái chết của gia tộc Lý.
Vẻ mặt của Lý Phong bắt đầu biểu hiện sự sốc và tiếc nuối. Đôi mắt sâu thẳm của anh như bị hốt hoảng, tưởng tượng về cảnh tượng kinh hoàng của những người thân yêu mất đi. Nụ cười vui vẻ và hào hứng trước đó giờ đây biến mất, thay vào đó là một biểu hiện buồn bã, cảm xúc rối bời trong lòng.
Anh nhìn về phía thanh niên A và thanh niên B, miệng nhăn nhó và đôi mắt chứa đầy sự nghi ngờ. Anh muốn biết thêm, muốn tìm hiểu sâu hơn về vụ việc bi thảm này. Nhưng cùng lúc đó, trong tâm trí anh, một biển cảm xúc đang cuộn trào: sự giận dữ, sự tuyệt vọng và sự lo lắng.
Trong khi vẻ ngoài của Lý Phong vẫn trầm mặc, bên trong, anh ta đang đối mặt với một cuộc chiến nội tâm. Sự mất mát lớn lao này đã cướp đi một phần của linh hồn anh, và giờ đây, anh đứng giữa đám đông, như một người bị cô lập trong biển người ồn ào.
Những người đồng đội của Lý Phong đoàn kết bên cạnh anh, nhìn thấy nỗi đau sâu thẳm trong ánh mắt của anh. Họ hiểu rằng, mất đi người thân yêu là một nỗi đau không thể diễn tả bằng lời. Và trong khoảnh khắc ấy, họ quyết định chia sẻ gánh nặng đó cùng Lý Phong, như một phần của gia đình.
“Anh ơi, chúng ta sẽ cùng vượt qua được mọi khó khăn,” Tú Linh, một trong ba cô em nói, tiếng nói êm ái nhưng chứa đựng sự mạnh mẽ và lòng quyết tâm.
“Chúng ta không phải đơn độc, Lý Phong,” Tú Ngọc, cô em khác, cũng thêm vào. “Chúng ta luôn ở đây, sẵn sàng giúp đỡ nhau.”
Lý Phong nghe những lời an ủi của đồng đội, và trong đôi mắt mờ ảo của anh, dường như có một tia hy vọng nhỏ nhen. Anh cảm thấy an ủi bởi sự sẻ chia và ủng hộ từ những người bạn thân thiết này.
“Cảm ơn các em,” Lý Phong lắng nghe, giọng nói của anh phản ánh sự biết ơn và động viên từ lòng trái tim. “Chúng ta sẽ không để cho cái tội lỗi này vô ích. Chúng ta sẽ tìm ra sự thật và bảo vệ những người thân yêu của mình.”
Những lời an ủi và sự đoàn kết của đồng đội đã làm dịu đi một phần nào đó nỗi đau trong lòng Lý Phong. Họ biết rằng, trong những thời điểm khó khăn nhất, họ có nhau - một đội ngũ, một gia đình. Và từ giờ, họ sẽ cùng nhau đối mặt với những thách thức và vượt qua mọi khó khăn.
Trong tâm hồn của Lý Phong, một ngọn lửa hận thù và nhiệt huyết bùng cháy dữ dội. Hình ảnh của gia đình bị diệt vụt tắt, những hình ảnh đau buồn của Lý Ưng, người anh cả thương yêu, luôn nằm trong tâm trí anh. Mỗi kỷ niệm về thời thơ ấu hạnh phúc giờ đây đều trở nên như một vết thương không ngừng đau đớn. Lý Phong nhận ra rằng, sự mất mát đó không chỉ là một cá nhân, mà còn là một mảnh của con người anh.
Nhiệm vụ báo thù và đứng đầu đại lục trở thành mục tiêu sống của Lý Phong. Anh không còn mục đích nào khác ngoài việc tìm ra kẻ thù, báo thù cho gia đình, và đứng đầu tam giới để bảo vệ mọi người. Điều này không chỉ là một mục tiêu, mà còn là một lời thề, một cam kết mà Lý Phong dành trọn cuộc đời mình.
Trong tim anh, sự hận thù được nuôi dưỡng và tăng lên từng ngày. Mỗi bước chân đi, mỗi lời nói, mỗi hành động đều phản ánh quyết tâm của anh. Lý Phong không còn là người trẻ trung, vui vẻ như trước, mà là một người đàn ông trưởng thành, quyết định và đầy nghiêm túc.
Nhưng trong những khoảnh khắc yên bình, khi anh cô đơn, Lý Phong lại nhìn thẳng vào chính mình. Anh nhận ra rằng, mặc dù hận thù có thể đưa anh tới bất cứ nơi nào, nhưng nó cũng có thể làm mất đi sự nhân từ và lòng tự trọng. Anh cảm nhận được sức mạnh của tình yêu và lòng bao dung, và biết rằng, đó mới là chìa khóa để vượt qua mọi khó khăn.
Những suy tư sâu sắc này làm cho Lý Phong trở nên phức tạp hơn, không chỉ là một người tìm kiếm báo thù, mà còn là một người cảm thông và nhân từ. Anh hiểu rằng, để trở thành mạnh mẽ, không chỉ cần sức mạnh vũ trụ, mà còn cần có lòng nhân từ và khả năng tha thứ. Đó mới là con đường thật sự dẫn tới sự tự do và hạnh phúc.