Thích Sát Lầu

Chương 2: Trên đường đi nước tấn




Dưới bóng cây rậm rạp, ánh nắng chiếu qua lá cây tạo ra những bức tranh sắc nét trên mặt đất. Cả hai anh em, Lý Phong và Lý Ưng, ngồi lặng im, nhưng trong mỗi ánh nhìn, trong từng cử động, đều chứa đựng những cảm xúc sâu sắc và phức tạp.

Lý Phong ngồi đối diện Lý Ưng, với ánh mắt đầy bi thương và tủi hổ. Trong suy nghĩ của anh, mất đi tất cả không chỉ là mất đi ngôi nhà, mà còn là mất đi những ký ức và niềm tin. Anh nhìn về phía Lý Ưng, nhưng không thể nhìn thấy gì ngoài bóng tối vươn lên từ sâu thẳm trong lòng.

Lý Ưng, mặc dù trông như không có gì, nhưng ánh mắt của anh vẫn thấu hiểu mọi suy nghĩ và cảm xúc của Lý Phong. Anh cảm nhận được sự đau đớn và tuyệt vọng trong lòng em trai của mình, và lòng anh cũng đau đớn không kém khi nhìn thấy sự khổ đau của Lý Phong. Mất đi tất cả không chỉ là mất đi vật chất, mà còn là mất đi một phần của bản thân, mất đi những kỷ niệm và hy vọng.

Mỗi cử động của Lý Ưng đều phản ánh sự lo lắng và buồn bã, nhưng cũng chứa đựng sự quyết tâm và kiên nhẫn. Anh biết rằng, dù có khó khăn và thử thách nào, họ cũng phải tiếp tục đi tiếp, không thể dừng lại ở đây. Vào lúc này, những từ ngữ không còn đủ để diễn tả hết cảm xúc đang trào dâng trong lòng hai anh em.

Trong tiếng gió nhẹ vuốt qua, trong tiếng chim hót vang lên từ xa, cảm xúc chân thật nhất về sự mất mát và hy vọng vẫn hiện hữu. Dưới ánh nắng chiều nhẹ nhàng, cả hai anh em ôm nhau, chia sẻ những niềm đau và hy vọng trong tương lai.

Mất đi tất cả không chỉ là một cái gì đó xa vời và không thể chạm đến, mà là một phần của cuộc sống, một phần của bản thân. Dù có những lúc khó khăn và tuyệt vọng, nhưng trong sâu thẳm của trái tim, sự hy vọng và niềm tin vẫn hiện hữu, luôn là nguồn động viên và sức mạnh lớn lao.

Lý Ưng nhẹ nhàng đặt tay lên vai của Lý Phong, ánh mắt chứa đựng sự quan tâm và ấm áp. "Ngồi yên đây nhé, em. Anh sẽ đi tìm chút đồ ăn về."

Lý Phong nhìn vào ánh mắt của anh trai, cảm nhận được sự yên bình và an ủi từ những lời này. Dường như trong lúc này, mọi lo lắng và đau đớn đều tan biến, thay vào đó là sự chăm sóc và quan tâm từ người anh em thân thiết nhất.

"Cảm ơn anh," Lý Phong cười nhẹ, ánh mắt chứa đựng sự biết ơn và tình cảm. "Anh cứ đi, em sẽ ngồi đây chờ anh."

Lý Ưng đứng dậy từ chỗ ngồi, nhẹ nhàng vuốt ve vai Lý Phong trước khi bước ra khỏi khu vực nghỉ ngơi. Anh biết rằng, dù có khó khăn và thử thách nào, họ cũng phải cố gắng vượt qua bằng sự đoàn kết và sự quan tâm đến nhau.



Với bước chân nhẹ nhàng và vững vàng, Lý Ưng bước ra khỏi khu vực nghỉ ngơi và nhìn quanh, tìm kiếm những dấu hiệu của cuộc sống. Dưới ánh nắng chiều ấm áp, anh cảm nhận được sự sống động và sự tươi mới của môi trường xung quanh.

Những cánh cây xanh mướt lay động trong gió, những đám cỏ xanh mướt nhấp nhô theo nhịp điệu tự nhiên của thiên nhiên. Tiếng chim hót líu lo từng giai điệu êm dịu, tạo ra một không gian bình yên và ấm áp, như một lời ngỏ từ thiên nhiên tới con người.

Lý Ưng cảm nhận được sự bình yên và sự an lành từ môi trường xung quanh, và cảm thấy một cảm giác an ủi trong lòng. Dù cuộc sống có khó khăn và đau đớn, nhưng vẫn có những khoảnh khắc đẹp đẽ và ý nghĩa đợi chờ chúng ta nếu chúng ta biết lắng nghe và nhìn nhận.

Với lòng biết ơn và sự nhẹ nhàng, Lý Ưng tiếp tục bước đi, với niềm tin rằng, dù có khó khăn và thách thức nào, anh cũng sẽ vượt qua mọi chướng ngại để đem lại hạnh phúc cho những người thân yêu của mình.

Dưới ánh nắng vàng ấm áp của buổi chiều, Lý Ưng bước ra khỏi khu vực nghỉ ngơi, sự quyết tâm và kiên nhẫn hiện rõ trên gương mặt của anh. Anh nhìn quanh, quét ánh mắt qua từng góc khu vực xung quanh để tìm kiếm thực phẩm.

Anh dừng lại ở một bụi cây thấp, cảm nhận mùi hương dịu dàng phát ra từ những quả hoa quả màu tím mọng nước. Lý Ưng nhẹ nhàng khuấy động bụi cây, nhẹ nhàng hái một vài quả để dành. Với bàn tay khéo léo, anh chọn lựa những quả hoa quả chín sáng màu, cho thấy sự thông minh và kiên nhẫn của mình trong việc tìm kiếm thực phẩm.

Sau khi thu hoạch được một ít hoa quả, Lý Ưng tiếp tục bước đi, nhẹ nhàng lạch bước qua từng góc cạnh của khu rừng xanh mướt. Bước chân của anh mạnh mẽ và chắc chắn, nhưng vẫn giữ được sự nhẹ nhàng và linh hoạt, như một người điều khiển thiên nhiên.

Dưới ánh sáng ấm áp của bình minh, Lý Ưng cảm nhận được sự sống động và sự tươi mới của môi trường xung quanh. Tiếng chim hót vang lên từng giai điệu êm dịu, tạo ra một không gian bình yên và an lành, như một lời ngỏ từ thiên nhiên tới con người.

Khi ánh nắng vàng dần dần tan biến, Lý Ưng tiếp tục di chuyển, mắt lạch bước qua từng góc cạnh của khu rừng xanh mướt. Anh nhìn thấy một đàn thỏ rừng đang ẩn mình dưới cánh rừng, nhẹ nhàng di chuyển để không gây sợ hãi cho chúng.

Lý Ưng ngồi xuống, mắt đắm chìm vào từng chi tiết nhỏ nhặt của môi trường xung quanh, nhưng đồng thời vẫn giữ sự tập trung cao độ và nhận biết mọi nguy hiểm tiềm ẩn. Anh nhẹ nhàng rút kiếm ra khỏi vỏ thân, nhưng vẫn giữ sự nhẹ nhàng và linh hoạt, sẵn sàng đối phó với bất kỳ tình huống nào.



Khi thời điểm đúng đã đến, Lý Ưng nhẹ nhàng đưa ra một đòn tấn công nhanh nhẹn và chính xác, bắt chú thỏ rừng mà không làm chúng gặp bất kỳ vết thương nào. Sự điều chỉnh và khéo léo trong mỗi động tác của anh cho thấy sự kỹ năng và kinh nghiệm của một chiến binh thực thụ.

Sau khi thu được thực phẩm, Lý Ưng tỏ ra rất tỉnh táo và cẩn thận trong việc xử lý, giữ cho thức ăn được bảo quản tốt nhất có thể. Anh cẩn thận đóng gói thức ăn vào một túi vải rồi bắt đầu quay trở về khu vực nghỉ ngơi, không quên nhìn quanh để đảm bảo rằng không có nguy hiểm nào tiềm ẩn trong quá trình di chuyển.

Dưới bầu trời chiều tím, Lý Ưng tiếp tục bước đi, cảm nhận hơi thở của rừng và những cánh hoa vẫn nhẹ nhàng bay trong gió. Anh không chỉ tìm kiếm thức ăn mà còn cảm nhận được sự thăng hoa và trìu mến với thiên nhiên xanh mướt xung quanh.

Anh dừng lại trước một cụm cây to lớn, đỉnh cây cao vút như đứng vững trước thời gian. Cảm nhận mùi hương của rừng, Lý Ưng nhìn lên và thấy những quả trái màu xanh mướt như những viên ngọc quý treo lơ lửng trên cành. Đó là những quả cây mà Lý Ưng biết sẽ mang lại nhiều dưỡng chất và năng lượng.

Với bàn tay khéo léo, Lý Ưng nhẹ nhàng bẻ cành cây, lấy những quả trái chín mọng xuống. Mỗi động tác của anh đều tỏ ra cẩn thận và tôn trọng với tự nhiên, không gây tổn thương hay hủy hoại môi trường.

Sau khi thu hoạch được một ít quả cây, Lý Ưng tiếp tục tiến về phía trước, cảm nhận nhịp điệu của rừng và tiếng thở dài của gió. Bước chân của anh vẫn mạnh mẽ và vững vàng, nhưng đồng thời cũng nhẹ nhàng và uyển chuyển, không gây tiếng động lớn để không làm rối bắt các loài vật trong khu rừng.

Khi bước vào một khu vực rợp cây, Lý Ưng thấy một con thỏ rừng đang ẩn mình dưới cỏ xanh. Anh nhẹ nhàng tiến tới, bước chậm và không làm nổi rối con mồi. Sự nhạy bén và kiên nhẫn của anh phản ánh trong mỗi hành động, khiến cho con thỏ không phát hiện ra sự xuất hiện của anh.

Một khi khoảnh khắc đã đến, Lý Ưng tiếp cận từ phía sau, giữ một khoảng cách an toàn và lợi dụng động thái của con thỏ để tiến thêm một bước. Sau đó, với một đòn tấn công nhanh nhạy, anh bắt con thỏ một cách chính xác và không gây đau đớn cho nó.

Sau khi thu hoạch được thức ăn, Lý Ưng tiếp tục di chuyển về phía khu vực nghỉ ngơi. Trong suốt quãng đường trở về, anh vẫn giữ tinh thần tỉnh táo và sự nhận biết môi trường xung quanh, để đảm bảo an toàn cho bản thân và thức ăn mà anh mang theo.

Cuối cùng, với túi đầy thức ăn và tinh thần tự tin, Lý Ưng quay trở về khu vực nghỉ ngơi, nơi Lý Phong đang đợi anh với sự hồi hộp và mong đợi.