Thí Thiên Đao

Chương 2339: Quy luật pháo chiến hạm (1)




Trí não đối với năng lực luyện hóa của Sở Mặc vô cùng có hứng thú, cho rằng điều đó rất thần kỳ. Lại có thể thông qua một năng lực với quy luật thần kỳ mà có thể luyện chế ra đủ thứ đồ đạc. Hơn nữa, ngay cả thần kim mà nó cũng không có cách nào luyện chế nằm trong tay Sở Mặc cũng có thể ngoan ngoãn biến ảo thành đủ mọi hình dạng.



Dưới cái nhìn của trí não, là khoa học kỹ thuật của bọn họ kết hợp với “thần thông” của Sở Mặc sẽ làm thành một tác phẩm nghệ thuậthoàn mỹ!



Mà bây giờ, tác phẩm nghệ thuật đó đã đi vào giai đoạn cuối.



Sở Mặc cũng cảm giác mình rất điên cuồng, vậy mà lại có thể làm ra một đồ vật như vậy.



Đây quả thực là một pháp khí có công năng siêu cấp.



Cả không trung vũ trụ là một cảnh tượng nhộn nhịp. Cả chiếc chiến hạm siêu cấp đã có dáng vẻ ban đầu rồi. Trí não đang bận bố trí các loại nội thất, đồng thời, nó đã cải tiến hệ thống lái của chiếc siêu chiến hạm. Trí não là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, đối với bất kỳ một cái gì yêu cầu sự tỉ mỉ đều muốn làm tốt nhất có thể.



Cứ như vậy, cả chiếc chiến hạm tiêu tốn số lượng thời gian kinh người.



Nhưng cũng còn may, không gian vũ trụ này vẫn rất bình yên. Nhiều năm như vậy, vẫn luôn không có động tĩnh gì. Sở Mặc lúc chọn nơi này cũng đã tính toán khá ổn.



Rốt cục đã tới lúc chiến hạm chuẩn bị gần xong. Sở Mặc và trí não đều rất hưng phấn.



Lúc này trí não đặt bản thể của mình ở nơi kiên cố nhất trên chiến hạm. Nơi đó toàn là do các loại thần kim đỉnh cấp luyện hóa thành một ma trận, đồng thời còn được Sở Mặc khắc lên hơn mười triệu pháp trận.



Thế gian này hầu như không có sức mạnh gì có thể trong nháy mắt phá hủy vị trí hiện tại của trí não.



Chỉ cần cho trí não một chút thời gian, nó có thể dời bản thể đi. Bởi vì phía dưới bản thể của nó còn có một pháp trận đỉnh cấp mà những năm gần đây Sở Mặc mới nghiên cứu ra. Một cái hắc động nhỏ.



Một khi được khởi động, Trí não có thể chuyển bản thể của mình tới nơi xa vô tận.





Trí não lại tạo ra một phân thân cho mình, là hình tượng tuyệt thế mỹ nữ trước kia Sở Mặc đã gặp. Lúc này đang đứng bên người Sở Mặc, trong mắt rõ ràng hiện lên vẻ hưng phấn nhưng trên mặt lại có vẻ căng thẳng.



- Ca, huynh xem, chiến hạm siêu cấp vô địch của chúng ta sắp hoàn thành rồi! Đến lúc đó, gặp lại tên khốn Bốc Đông kia, chúng ta có thểđánh được hắn!



....



Sở Mặc đen mặt, im lặng chẳng nói gì đứng bên cạnh cô gái tuyệt sắc này.




Tóc, da, vóc người, ngũ quan... tất cả đều hoàn mỹ như vậy, nhìn qua chẳng có gì khác biệt với một con người thật sự.



Cho dù là cảnh giới như Sở Mặc cũng rất khó nhìn ra sơ hở gì trên người nàng. Còn người kia, mấy năm nay ở cùng với Sở Mặc đã học được quá nhiều văn hóa và tri thức của nhân loại, hầu như nắm giữ tất cả tin tức, tình cảm của nhân loại. Cho nên, khi giả trang làm nữ nhân.... không phải, không thể nói là giả trang, vốn trí não không có giới tính gì, lúc này chính là một nữ nhân chân chính. Chỉ là không có bất kỳ cảnh giới nào mà thôi. Nhưng thân thể của nàng ấy cũng là do đỉnh cấp thần phẩm luyện hóa thành, cho dù một triệu năm cũng sẽ không thối nát.



Trí Não tự đặt cho mình một cái tên của nhân loại, gọi là Sở Trí Tuệ, sau này nắm giữ nhiều văn hóa tri thức nhân loại hơn thì ngại khó nghe nên đổi thành Sở Tuệ. Ở trước mặt Sở Mặc cũng hoàn toàn mang dáng dấp một cô gái nhỏ, làm cho Sở Mặc vừa cảm thán năng lực học tập siêucường của Trí Não, vừa chẳng biết nên nói gì.



- Ca, huynh cảm thấy dáng vẻ này của ta có được không?



Trí não... ừm, Sở Tuệ trừng mắt với Sở Mặc, trên khuôn mặt tuyệt sắc kia là vẻ mặt đáng yêu xinh xắn.



- Ừm, tốt vô cùng, khá vô cùng!



Vẻ mặt Sở Mặc nghiêm túc nói.



- Hình dạng của sinh mạng mà thôi, bản chất đều là tinh thần.




Sở Tuệ nhìn thoáng qua Sở Mặc, vừa cười vừa nói. Lúc này, chiến thuyền bỗng nhẹ nhàng chấn động một cái.



Tinh thần Sở Tuệ chấn động, vui vẻ nói:



- Được rồi!



Chỉ có điều đúng lúc này, Sở Mặc bỗng nhiên chớp mắt bắn ra tia sắc nhọn. Bên kia Sở Tuệ cũng phản ứng cực nhanh, nhìn Sở Mặc nói:



- Có người đang tới gần nơi này.



Thần thức của Sở Mặc cường đại vô cùng. Vệ tinh theo dõi do Sở Tuệ thả ra bên ngoài cũng có năng lực siêu phàm. Về điểm này rất khó có thể phân cao thấp một cách rõ ràng.



Sau đó, Sở Mặc dẫn theo Sở Tuệ đi thẳng vào trong chiến hạm. Tiếp đó, chiếc chiến hạm đã hoàn thành xong lần đầu tiên thật sự khởi động.



Vù!




Toàn bộ chiến hạm khổng lồ run lên một cái, sau đó trong chốc lát đã dâng lên một lớp phòng ngự mạnh mẽ.



Cùng lúc đó còn tản ra những người máy do Trí Não chế tạo ra, nhao nhao tự bạo. Giống như một rừng pháo hoa rực rỡ tuyệt đẹp, ở nơi vũtrụ cô tịch này được bắn ra rồi nổ tung, cực kỳ đẹp mắt, thậm chí có một loại mỹ cảm không diễn tả được.



- Thật là đẹp!



Đôi mắt Sở Tuệ nhìn chằm chằm “pháo hoa” này, nhẹ giọng khen một câu, sau đó lại lẩm bẩm:




- Hệ thống tình cảm của nhân loại thực sự rất thú vị. Tuy là biết tâm tình gợn sóng do đó ảnh hưởng đến phán đoán, nhưng cảm giác này thực sự rất kỳ diệu.



Sở Mặc lại nghiêm nghị nhìn chằm chằm về một phía trong hư không, hắn không biết người tới là ai, nhưng có thể nghĩ đến, sinh linhcó thể hoạt động ở nơi này cũng không phải loại người bình thường.



Nói cách khác cho dù là một tu sĩ Tổ cảnh cũng không dám dễ dàng đi dạo lung tung khắp nơi trong đại vũ trụ mịt mờ như thế này. Rất có thể cuối cùng cả đời đều sẽ lãng phí với kiếp sống lang bạt ở đây không trở về được, cũng không tìm được điểm kết thúc.



Tu sĩ cảnh giới Thái Thượng tuy là có thể hơn một chút, nhưng chỉ là hơn một chút mà thôi.



Lúc này, bên kia đã bắt đầu có sinh linh xuất hiện. Là một bóng người, trong cơ thể phóng ra hắc khí vô tận, bao bọc thân hình của gã rất chặt chẽ. Đồng thời từ trên người gã tản ra một luồng dao động nhìn đã biết gã cực kỳ mạnh.



Sở Tuệ ở một bên nói:



- Căn cứ vào dao động hắn tản ra, so với hắn thì Bốc Đông yếu hơn.



Sở Mặc gật đầu, hắn đã biết người này là ai!



Là người thần bí lấy trộm bốn khối tinh hạch!



Mà người này rất có thể là sinh linh tới từ bến ngoài thế giới ThânThể!



Tốc độ đối phương tới rất nhanh, dường như là chỉ trong một cái nháy mắt đã tới gần rồi, sau đó ở bên ngoài mấy trăm dặm, gã dừng lại.