Thí Thiên Đao

Chương 2074: Cứng rắn (2)




Toa Lan đứng trên hư không nhìn phủ thành chủ. Nhìn Cổ Băng Băng, sau đó lại nhìn về phía đámHầu tử cùng Thiên Không lão tổ một chút, lập tức bĩu môi:



- Tiểu cô nương, ngươi không cần dùng khuôn mặt kẻ thù giết cha để nhìn ta, ta không tới vì ngươi! Ta hôm nay muốn tiêu diệt các gia tộc trong Thương Cổ Thành các ngươi!



- Muốn diệt bọn họ, trước tiên bước qua xác ta.



Chuyện đã tới nước này, Cổ Băng Băng ngược lại đã hoàn toàn bình tĩnh. Nàng không lấy chuyện Cổ Thần gia tộc ra dọa đám người này. Bởivì không có ý nghĩa. Đối phương hiển nhiên là biết thân phận của nàng, nhưng lại vẫn không kiêng nể gì cả. Vậy đã nói rõ, người ta cũng không sợ hãi Cổ Thần gia tộc.



- Ô ô u, tiểu cô nương, nghe lời nói của ngươi, sự nũng nịu của ngươi ta thấy mà yêu, tỷ tỷ đâu có giết người mà ngươi không bỏ được đâu? Ngươi nha đầu ngốc này, ngươi có biết tỷ tỷ là vì ngươi dọn sạch chướng ngại hay không thế?



Trên khuôn mặt mị hoặc của Toa Lan nở một nụ cười làm điên đảo chúng sinh:



- Tỷ tỷ cũng không cần ngươi cảm kích, chỉ cần ngươi sống chết mặc bây là được rồi. Cho đến giờ phút này, những gia tộc vẫn âm thầm quan sát trong Thương Cổ thành mới thấy sợ hãi. Bọn họ thế mới biết, Toa Lan tự mình giá lâm lại là muốn diệt mấy gia tộc bọn họ!



Vốn bọn họ đều muốn xem náo nhiệt, muốn nhìn Toa Lan làm sao gây khó dễ cho Cổ Băng Băng. Ai từng nghĩ, mục đích thực sự của Toa Lan lại là bọn họ!



Hiện tại, chỉ cần Cổ Băng Băng nhẹ nhàng gật đầu một cái, như vậy, những gia tộc của bọn họ xem như hoàn toàn bị phế rồi. Toàn bộ Thương Cổ Thành, lực lượng của mấy gia tộc cộng lại ở trước mặt Toa Lan đạo tặc, chỉ sợ cũng sống không qua một canh giờ.



Điều đó được hay sao?



Trong chốc lát, có mấy chục thân ảnh từ các nơi của Thương Cổ Thành, có người la lớn:



- Toa Lan tiểu thư, đây là một hiểu lầm!



- Đúng vậy đó ztoa Lan tiểu thư, chúng ta đối với ngài vẫn rất luôn tôn kính, xưa nay không dám trêu chọc!



- Toa Lan tiểu thư...



- Toa Lan...



Cổ Băng Băng cắn môi dưới, dường như muốn cắn nát cả môi!




Sắc mặt của nàng tái nhợt. Bên cạnh đámHầu tử và Thiên Không lão tổ cũng đều phẫn nộ. Ở trong lòng của họ mặc dù xưa nay coi mình là thành viên của Cổ Thần gia tộc nhưng mắt thấy đám người này vô sỉ đến mức này, đi khúm núm với thủ lĩnh của một đám cường đạo, lại coi như không thấy Cổ Băng Băng. Cảm xúc phẫn nộ trong nháy mắt lấp kín trái tim mỗi người bọn họ.



Toa Lan cười ha ha, trên mặt không che giấu chút nào, nhìn Cổ Băng Băng:



- Tiểu nha đầu, ngươi nhìn thấy không? Đây chính là một đám vô sỉ mà ngươi thề sống chết bảo vệ, có ý nghĩa sao? Bọn người bay từ trong Thương Cổ Thành ra ngoài, mỗi người đều sắc mặt khó coi, thậm chí có chút tái nhợt nhưng lại không lên tiếng.



- Có ý nghĩa hay không, đó là việc của ta.



Cổ Băng Băng nói:



- Nếu trước khi ta đến nhận chức ngươi làm chuyện này, ta còn vỗ tay khen hay, thậm chí trong lòng âm thầm cảm tạ ngươi thay ta giải quyết nhiều phiền toái như vậy.



Những cấp cao của đại tộc trong Thương Cổ Thành giờ phút này sắc mặt càng khó coi hơn. Mặc dù trong lòng bọn họ biết rõ, Cổ Băng Băng chắc chắn hận bọn họ tận xương. Nhưng nói thẳng ra kiểu này quảnhiên là không cho bọn họ con đường quay đầu.



- A, tiểu nha đầu cô có chút ý tứ.




Toa Lan nhìn Cổ Băng Băng, trong mắt lóe lên dị sắc. Đại khái là không nghĩ tới một tiểu cô nương trẻ tuổi dám ngay trước mặt đám người này nói ra những lời ấy. Điều này nhất định phải cần dũng khí. Người bình thường không nói ra miệng được.



- Nhưng là, ta hiện tại đã tới. Bọn họ nếu là người Thương Cổ Thành, như vậy cho dù có đáng chết bao nhiêu cũng đều là chuyện củathành chủ ta. Không cần Toa Lan tiểu thư ngươi tới giúp ta.



Cổ Băng Băng bình tĩnh nhìn Toa Lan, không kiêu ngạo không tự ti nói lời nói này.



- Ta nghĩ, có chuyện ngươi còn không biết rõ.



Toa Lan nghe xong, cười một tiếng, từ tốn nói:



- Đó chính là... Ở chỗ này, quả đấm của tỷ tỷ ta lớn nhất, thực lực của tỷ tỷ ta mạnh nhất! Cho nênkhông tới phiên ngươi làm chủ. Cổ Thần gia tộc, Toa Lan ta không muốn chọc vào, nhưng nha đầu ngươi tin không, tỷ tỷ cho dù ngày hôm nay đánh ngươi thành tàn phế, Cổ Thần gia tộc cũng không vì ngươi... mà điều động cao thủ tới giết tỷ tỷ. Bởivì như vậy, không đáng!



Cổ Băng Băng nhìn Toa Lan:




- Ngươi cũng không cần nói nhảm nhiều như vậy, ngày hôm nay ở toà Thương Cổ Thành này, chỉ cần Cổ Băng Băng ta còn một hơi thở thìkhông có chỗ cho Toa Lan ngươi làm chủ!



Cứng rắn!



Cực kỳ cứng rắn! Không cứng rắn không được!



Bởi vì nàng một khi mềm yếu, như vậy cơ bản không có về sau, Cổ Thần gia tộc lập tức sẽ triệu nàng rời khỏi đây. Đường đường là xuất thân từ Cổ Thần gia tộc, đối mặt với một đám cường đạo thế mà cũng không dám đứng thẳng sống lưng, đơn giản chính là phế vật!



Cổ Băng Băng không muốn làm phế vật, nàng cũng không phải là phế vật. Cho nên, giờ phút này nàng đã không thèm đếm xỉa gì nữa, cho dù chết cũng không thể cúi đầu!



- Vậy thì đánh thôi, không có gì đáng nói nữa.



Toa Lan giống như cười mà không phải cười nhìn thoáng qua Cổ Băng Băng, sau đó nàng giơ một tay lên cao. Chỉ cần cánh tay này hạ xuống, như ba ngàn Toa Lan đạo tặc tinh nhuệ phía sau nàngsẽ xông thẳng lên giết chóc.



Lúc này, Hầu tử cùng Thiên Không lão tổphóng thích ra khí thế toàn thân cực kỳ mạnh mẽ. Bốn sáu tu sẽ trên Phong Thần bảng cũng đều không chút yếu thế phóng ra khí tràng trên người.



Đi theo Cổ Băng Băng tới có hơn ba mươi hộ vệ cảnh giới Đại Thánh đỉnh, đối mặt với tình huống này cũng chỉ có thể cắn răng không thèm đếm xỉa. Bởi vì bọn họ dám lui ra phía sau nửa bước, chờ đợi bọn họ chính là lôi đình vạn quân của toàn bộ Cổ Thần gia tộc!



Toàn bộ Thương Cổ Thành thoáng chốc, phong vân vần vũ. Bầu không khí cứng ngắc đến cực hạn. Trong nháy mắt có thể nổ ra một trận chiến máu chảy thành sông!



Đúng lúc này, Toa Lan đột nhiên cười hì hì:



- Nha đầu, ngươi thật ngang ngạnh, giống tỷ tỷ ta lắm. Nếu không, chúng ta trao đổi điều kiện, thế nào?



Mọi người, hầu như đều thở dài một hơi!



Bao gồm cả đám thành viên đạo tặc Toa Lan ở phía sau lưng, trong lòng bọn họ cũng nghĩ như vậy.



Bón họ cướp từ trước đến nay đều là kiểu ép buộc, lấy thịt đè người, giống như gió cuốn mây tan, sau đó rời đi như gió. Cuộc chiến này quyết định không phải là ép buộc. Đám tu sĩ khí tràng cường đại bên cạnh Cổ Băng Băng không thể bao biện như vậy. Sinh linh này đều đã từng là Cự Đầu và bá chủ một phương vũ trụ, không thể giống với “tiểu hoa” lớn lên trong Thông đạo được.