Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 973: Nhà dột còn gặp mưa rào (2)




Nghe vậy.

Những người khác trầm mặc.

Chân Tiên nhị thập trọng!

Nghĩ thôi cũng thấy khủng khiếp.

"Ta tổng kết một chút!"

Hoang Thiên Linh dẫn đầu sau khi nhìn mật tín trong tay trầm ngâm một lúc lâu, sắc mặt nghiêm nghị đứng lên tổng kết: "Sự xuất hiện của Chân Tiên nhị thập trọng này, có thể sẽ ảnh hưởng đến tranh đoạt giữa chúng ta và Trận Giới, không thể không cẩn trọng."

"Tin tốt duy nhất là trước mắt vẫn chưa biết người này rốt cuộc có phải của Trận Giới hay không."

"Cho nên chúng ta cũng không thể ngồi yên chờ chết, cũng phải dốc hết sức tra rõ thân phận của người này, như vậy mới có thể sớm ngày tính toán không đến mức bị Trận Giới chiếm trước tiên HÀ cơ.

Hoang Thiên Linh vừa dứt lời, những người khác đều trịnh trọng gật đầu.

"Cho nên điều động tất cả tổ tình báo, lợi dụng tất cả mối quan hệ của các ngươi, lập tức điều tra!"

Hoang Thiên Linh trịnh trọng căn dặn.

Mọi người xôn xao gật đầu, rời khỏi thành Hoang Vu.

Thời khắc này, vì sự xuất hiện của Dịch Phong, Trận Giới và Hoang Giới đã hoàn toàn hỗn loạn, cũng đã điều động đủ mọi tổ chức tình báo.

Mà Dịch Phong lúc này, đang đi nặng...

Vừa đi nặng, vừa hung hăng mắng mỏ.

"Túi tiền kia của ta, rốt cuộc vứt đi đâu rồi nhỉ?"

"Mẹ nó chứ, lão tử vốn đã nghèo như vậy rồi, tại sao còn muốn trêu chọc ta như thết"

"Tửu quán cũng đi, thành Hoang Vu cũng đi, những nơi từng đến cũng đã tìm hết rồi, rốt cuộc ở đâu đây, chắc không phải rơi trong núi đấy chứ?"

"Xem ra phải trở về núi tìm một lượt"

Vừa mắng Dịch Phong vừa đứng dậy chùi mông.

"Mẹ nó chứ."

"Chùi rách rồi..."

"Thật đúng là nhà dột còn gặp mưa rào!"

Sau khi đen mặt rửa tay suốt một tiếng, Dịch Phong cưỡi Mạn Mạn vút một tiếng bay lên trời, một lúc sau đã vào trong sơn mạch Thiên Lan.

Sau khi Dịch Phong đi nặng cả người đổ mồ hôi trở về trong núi, lau chùi đơn giản bên khe suối một lúc rồi thay bộ y phục khác.

Sau đó bắt đầu lần theo kí ức đi xung quanh tìm túi tiền đã mất của hắn.

Cùng lúc này.

Lâm Ấu Vi dẫn theo trận pháp sư tỉ mỉ bố trí pháp trận.

Sau nỗ lực của bọn hắn trong khoảng thời gian này, pháp trận trong phạm vi một dặm lấy lối vào trận dịch chuyển của Hoang Giới làm trung tâm, đã được bọn hắn bố trí xong.

Trong đó có khốn trận, có sát trận, có huyễn trận...

Tóm lại.

Bọn hắn đã bố trí pháp trận học được cả đời này ở đây...

Do đó nơi này hiện nay nguy hiểm trùng trùng, có thể coi là từng bước chết người.

Có những bố trí này cho dù cao thủ Hoang Giới đuổi đến để tu sửa trận dịch chuyển cũng không cần phải lo, bởi vì muốn tu sửa trận dịch chuyển nhất định phải phá vỡ những pháp trận kia.

"Phù!"

Nhìn thành quả đã nỗ lực, Lâm Ấu Vi thở phào một hơi, cực kì thỏa mãn.

Nhưng giây tiếp theo.

Sắc mặt nàng ta đột nhiên thay đổi.

Những người còn lại phát giác được cao thủ khác thường, vào lúc này toàn bộ đều vây lại chỗ nàng ta, đồng thời dời ánh mắt nhìn về hướng kia.

Bởi vì hướng kia có một pháp trận ở vòng ngoài cùng đã bị phá vỡ.

Không.

Không nên nói là bị phá vỡ, nói chính xác hơn là biến mất!

Ngay cả khởi động cũng chưa khởi động, chỉ do một luồng sức mạnh thần bí gây ra mà trực tiếp tan biến.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Mọi người nhìn về phía Lâm Ấu Vi.

Lâm Ấu Vi cau mày, không nói chuyện, chỉ có thể nhìn thấy rõ ràng vẻ nghiêm nghị trên gương mặt nàng ta.

"Liệu có khi nào giai đoạn chúng ta bố trí pháp trận, tự bản thân nó đã xảy ra vấn đề không?"

Một người trong đó không nhịn được hỏi.

"Không đâu, sau khi bố trí xong mỗi một pháp trận ở đây chúng ta đều kiểm tra thử, pháp trận xảy ra vấn đề kia hôm qua vừa thử nghiệm xong, tuyệt đối không có vấn đề gì cả." Một người khác nói.

Một người khác không nhịn được nói: "Liệu có yêu thú xông nhầm vào không?"

Lâm Ấu Vi lắc đầu ngay.

"Nếu thật sự là yêu thú xông nhầm, pháp trận không nên trực tiếp biến mất như vậy, mà pháp trận sẽ bị khởi động"

Mọi người trầm mặc.

Bầu không khí.

Lập tức trở nên hồi hộp.

Không ai có thể suy nghĩ thông suốt được nguyên do trong đó.

Tóm lại.

Pháp trận đột ngột biến mất, thật sự khiến người ta cảm thấy quỷ dị.

Chính vào lúc Lâm Ấu Vi dự định đưa người qua đó xem thử, đột nhiên bọn hắn kinh hãi phát hiện, một pháp trận khác gần hơn pháp trận vừa nấy một chút cũng xảy ra tình huống tương tự.

Cứ như vậy biến mất giữa hư không.

Chuyện này khiến bọn hắn kinh hãi không thôi.

Bọn hắn là nhân tài kiệt xuất của Trận Giới, trước nay chưa từng gặp phải tình huống như vậy.

Hoàn toàn không thể nghĩ thông được, cuối cùng là nguyên nhân gì khiến đại trận mà bọn hắn bố trí lại biến mất giữa hư không.

Đúng là con sóng này chưa yên.

Con sóng kia lại kéo đến.

Từng pháp trận bắt đầu biến mất liên tiếp, dường như có thứ gì đó không xác định đang phá hủy từng cái một.

Mà phương hướng di chuyển của hắn là từ xa đến gần.

Nói cách khác, pháp trận biến mất ban đầu là ở vòng ngoài cùng, mà pháp trận biến mất lúc này cách bọn hắn gần hơn rất nhiều.