Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 967: Từ trên trời giáng xuống




"Mà bây giờ lãnh địa yêu thú sơn mạch bị xáo trộn, muốn thông qua lệnh bài của sư tôn để vào trong xem ra là chuyện không thể nào, cách duy nhất chính là thông qua từ trận dịch chuyển đó"

"Cho nên mọi người quyết định đi!"

Nói xong.

Lâm Ấu Vi dời tầm mắt về phía nhóm người.

Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không quyết định được.

Dù sao trận dịch chuyển không ổn định, ngồi vào đó sẽ có nguy hiểm.

Một khi xảy ra vấn đề sẽ hoàn toàn lạc lối trong lối đi không gian vô biên vô tận.

Nhưng chỉ do dự trong chốc lát.

Những người ở hiện trường bèn xôn xao bày tỏ thái độ, đồng ý ngồi trận dịch chuyển vào trong.

Dù sao nếu không ngồi trận dịch chuyển tiến vào, bọn hắn giống trống khua chiêng tới đây không nghi ngờ gì là một chuyến đi vô ích.

Mà nhiệm vụ của bọn hắn lại liên quan đến cả Trận Giới, dù gặp nguy hiểm cũng không thể không ngẩng đầu tiến lên.

"Tốt!"

"Mọi người đi theo ta."

Lâm Ấu Vi vui mừng nhìn mọi người, dẫn đường phía trước đi tìm trận dịch chuyển.

"Mẹ nó!"

"Đến khi nào mới tìm được đệ tử cuối cùng đây!"

Dịch Phong ngẩng đầu nhìn trời.

Gần đây cũng không biết đã chạy biết bao nhiêu chuyến ở hai bên thành Hoang Mạc và thành Trận Giới, vậy mà không gặp được nửa cái đệ tử nào phù hợp.

"Bỏ đi, không nghĩ nhiều như vậy nữa, thử y phục mới."

Dịch Phong lấy ra vài bộ y phục từ nhẫn chứa đồ.

Mấy bộ này có cái Dịch Phong mua ở thành Hoang Vu, lại có cái mua ở thành Trận Giới.

Dù sao y phục mà hắn tự mang theo từ đại lục Tiên Giang mặc đến nay cũng đã phai màu, không thể không đổi y phục khác.

Dù sao cũng ở trong núi, Dịch Phong thoải mái cởi đồ.

Thử hai bộ y phục mua ở thành Trận Giới.

Ừm.

Cũng rất vừa vặn.

Lại thử y phục mua ở thành Hoang Vu.

Dịch Phong lại cởi y phục trên người mình ra, vừa định thay y phục mua ở thành Hoang Vu lại phát hiện dưới gốc cây bên cạnh có một nhóm động vật nhỏ đang ríu rít ở đó.

"Ôi chao, thiên nhiên đúng là thiên nhiên"

"Nhóm động vật nhỏ này cũng rất đáng yêu, biết ta từng cứu các ngươi còn đến đây thăm ta."

Nói rồi Dịch Phong thả y phục trong tay xuống, đi về phía nhóm động vật nhỏ kia.

Nhóm động vật nhỏ trợn to mắt.

Nhất là thỏ con dẫn đầu, gương mặt dưới lớp lông đã sớm đỏ bừng, vội vàng lê cái chân ngắn ngủn xoay người.

Một bàn tay lớn chộp tới.

"y dà, thỏ con này xấu hổ gì chứ, lại cho ta xoa nào."

Dịch Phong ôm thỏ con ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh đặt lên bụng dưới của mình, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve.

"Trốn cái gì chứ"

Dịch Phong lay thỏ con nhẹ nhàng dời lên, ánh mắt lập tức phát sáng.

"Ôi chao, là con cái!"

Thỏ con mặt đỏ tai hồng nhảy ra khỏi bàn tay của Dịch Phong, chớp mắt không thấy bóng dáng.

Không biết chạy được bao xa thỏ con lắc mình biến hóa, biến thành một cô nương bạch y duyên dáng yêu kiều, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng lan đến tận cổ.

"n nhân, sao ân nhân có thể như vậy"

Nàng ấy xoa trái tim đang đập thình thịch của mình, không khỏi hờn dỗi.

Nhưng cảnh tượng ban nãy lại không nhịn được liên tiếp hiện ra trong đầu nàng ấy.

"Bất kể ân nhân thế nào ta cũng phải báo đáp ân nhân đàng hoàng, vẫn nên canh giữ lãnh địa thật tốt, không cho những kẻ không liên quan đến làm phiền ân nhân."

Nói rồi nàng ấy đỏ mặt chạy đi.

Mà lúc này, nhóm người Lâm Ấu Vi đã hữu kinh vô hiểm thông qua trận dịch chuyển.

Gương mặt mọi người lộ vẻ mừng rỡ kinh ngạc.

"Các vị, trận dịch chuyển của Hoang Giới ở phía trước, để tránh đêm dài lắm mộng mau ra tay thôi" Lâm Ấu Vi hạ lệnh.

"Vâng!"

Mọi người đáp.

Sôi nổi hành động.

Mười mấy trận pháp sư lấy Lâm Ấu Vi làm đầu lập tức triển khai hành động, bắt đầu phá hủy trận dịch chuyển.

Mà mười cao thủ Chân Tiên còn lại đứng bên cạnh hộ pháp.

"Thành công rồi!"

Trải qua nỗ lực nửa ngày, sắc mặt Lâm Ấu Vi mừng rỡ lên tiếng.

Nghe vậy mười mấy cao thủ Chân Tiên vội vàng đuổi đến, kinh ngạc vui vẻ hỏi: "Làm xong rồi sao?"

"Đã phá hủy trận dịch chuyển của Hoang Giới" Lâm Ấu Vi lau mồ hôi trên trán, nói: "Nhưng trận dịch chuyển mà Hoang Giới bố trí là trận sống"

Nói rồi tiên nguyên Lâm Ấu Vi trỗi dậy, một luông sáng dâng trào xuất hiện lơ lửng trên hai tay nàng ta.

"Trong luồng sáng này là mắt trận của trận dịch chuyển, là mắt trận sống, nói cách khác nó là vật sống, nó có thể như rắn lột xác từng lớp trường sinh bất lão, trăm vạn năm không thay đổi, cực kì ngoan cường."

"Cho nên thay vì nói đã phá hủy trận dịch chuyển, chỉ bằng nói đã lấy mắt trận ra, nếu thật sự muốn hoàn toàn phá hủy trận dịch chuyển này nhất định phải mời nhóm người sư tôn liên thủ, dùng tốc độ nhanh nhất để luyện hóa mắt trận."

"Sau khi luyện hóa, trận dịch chuyển này mới thật sự vô hiệu."

"Phiền phức như vậy sao?" Cao thủ Chân Tiên dẫn đầu cau mày.

"Đúng vậy, quả thật hơi phiền phức"