Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 962: Rào cản hai giới




"Chỉ một chốc đã chạy xa như vậy, e rằng cũng hơn ngàn dặm rồi!"

"Ngươi giỏi thật đấy!"

Dịch Phong nhìn Mạn Mạn, không khỏi tân thưởng.

Tốc độ này thật sự rất khủng khiếp.

Mạn Mạn trợn mắt, nằm bẹp dưới đất hoàn toàn không muốn nói chuyện.

Dịch Phong quan sát xung quanh một lúc, dự định dừng chân ở nơi này.

Dù sao kẻ tiền bạc eo hẹp như hắn có thể tiết kiệm được chút nào hay chút nấy, quan trọng là hắn vẫn chưa tích cốc, sống trong tự nhiên rộng lớn như vậy mới có được một chút cảm giác an toàn.

Sau một phen tìm kiếm, Dịch Phong phát hiện vài con yêu thú trong rừng cây.

Tuy không biết bọn chúng là đẳng cấp gì, nhưng chắc cũng rất thấp.

Dịch Phong trực tiếp nướng lên.

Có điều nói đến đẳng cấp của mấy con yêu thú này, Dịch Phong không khỏi phỉ nhổ một câu.

Từ sau khi hệ thống thăng năm mươi cấp cho hắn, hình như chưa từng gặp qua cao thủ và yêu thú nào mạnh hơn hắn, thậm chí cũng không gặp được cao thủ nào gần với hắn.

Xem ra đều chỉ có tí xíu tu vi.

Vì vậy Dịch Phong đã có hai kết luận.

Một là cao thủ ở tiên giới có lúc nhiều dư dả, có khi lại ít đến đáng thương, bình thường xuất hiện đều là mấy thứ rác rưởi, cao thủ lợi hại hơn một chút rất ít khi lộ diện.

Hai là bản thân hắn hẳn cũng rất mạnh.

Cho nên hắn nghĩ.

Có phải mình nên phách lối hơn một chút không.

Ít nhất đừng để bản thân phải sống quẫn bách như vậy.

Những ngày tiếp theo, Dịch Phong dựng ngôi nhà tranh trong núi, bình thường ăn đồ hoang dã, rảnh rỗi thì đi tìm đệ tử.

Trải qua mấy ngày điều tra, Dịch Phong đại khái xác nhận được phương hướng ở sơn mạch này, ở các nơi đều có một tòa thành trì.

Hai thành trì này lớn hơn rất nhiều so với mấy cái nhìn thấy lúc trước.

Về khoảng cách.

Chưa tới nửa cái chớp mắt Mạn Mạn đã đến nơi, có lẽ cũng chỉ mấy trăm dặm!

Còn về cao thủ trong thành trì, hình như mạnh hơn một chút so với những kẻ gặp được khi trước.

Nhưng so với hắn, cảm giác vẫn còn kém xa.

Có điều cũng tốt, bản thân hắn cũng chẳng muốn gặp phải cao thủ tương đương mình, có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức.

Cho nên mỗi ngày Dịch Phong đều cưỡi Mạn Mạn vào thành, thử vận may xem có thể tìm được đồ đệ cuối cùng hay không.

Trong những ngày bình đạm này, Dịch Phong cũng làm chút việc thiện.

Đó là khi hắn nhàm chán lật xem cửa hàng trao đổi hệ thống, tình cờ phát hiện một món đô.

Có thể lợi dụng một ít điểm khí vận, rót vào chút tu vi cho ngoại vật.

Thế nên.

Dù sao nhàn rỗi cũng chẳng có gì làm, bình thường ở trên núi nhìn thấy động vật nhỏ sắp chết, nhìn thấy thực vật sắp khô héo, Dịch Phong sẽ dùng hệ thống rót cho chúng một ít tu vi.

Dù sao một chút đó cũng chỉ là ít điểm khí vận thôi, đối với kẻ hổ chút phải mất mười vạn điểm mới thăng được một cấp như Dịch Phong mà nói, một ít điểm khí vận này cũng chẳng đáng là gì.

Mà có một chút tu vi đó.

Thực vật chết khô có thể hồi sinh lại. Động vật nhỏ bị thương cũng có thể hồi phục nhanh chóng.

Dịch Phong vẫn rất thích thú với những việc thiện nhỏ nhoi này.

Đương nhiên.

Thật sự gặp phải động vật nhỏ bị thương nghiêm trọng, Dịch Phong cũng không chút keo kiệt cho bọn chúng thêm tu vi.

Mà trong thành trì phía tây của sơn mạch, vô số trận pháp sư mặc hắc bào, đang ở trung tâm tòa thành triển khai hội nghị khẩn cấp.

Nơi này, thuộc về địa bàn của Trận Giới.

Mà bọn hắn là đại lão tiếng tăm lừng lẫy trong Trận Giới.

Đứng đầu, là trận pháp sư Vương giai, Trần Tiên Huyền!

"Hoang Giới thật sự quá đáng ghét!"

Trần Tiên Huyền lúc này đang phẫn nộ đập bàn, tức giận nói:

"Hai giới cách nhau sơn mạch Thiên Lan ngàn vạn dặm, giữa chừng còn có thêm vô số khe nứt không gian, cũng không thể ngăn dã tâm của bọn hắn, thời đại chí tôn ban đầu, sơn mạch Thiên Lan chính là địa vực của Trận Giới chúng ta, bây giờ lại nói sơn mạch Thiên Lan là của bọn hắn?"

"Hoang giới không chết tâm muốn chúng ta chết, bọn hắn đã sớm có âm mưu, vạn năm trước đã lên kế hoạch bí mật xây dựng trận dịch chuyển thông đến sơn mạch Thiên Lan, đây rõ ràng là muốn bỏ địa vực của Trận Giới vào trong túi!"

"Hoang Giới như hổ rình mồ với sơn mạch Thiên Lan, chúng ta tuyệt đối không thể chắp tay nhường lại, bởi vì đây là đất đai của chúng ta, cho nên mọi người mau nghĩ cách xác thực đi" Một lão giả không nhịn được nói.

"Ta đề nghị lập tức phái một đội nhân mã lấy trận pháp sư cửu phẩm làm trung tâm, phối hợp thêm một bộ phận cao thủ Chân Tiên, lợi dụng trận dịch chuyển tiến vào vòng ngoài của sơn mạch Thiên Lan, rồi lại xâm nhập vào trung tâm sơn mạch, xây dựng các loại pháp trận bên trong" Lại có một nam tử nói.

Hắn ta vừa ra ý kiến, mọi người rất nhanh đều gật đầu tán thành.

Đây hiển nhiên là tính toán đề phòng chu đáo.

Bởi vì nếu Hoang Giới muốn ra tay với Trận Giới, nhất định phải vượt qua rào cản sơn mạch Thiên Lan, cho nên bố trí các loại pháp trận ở sơn mạch Thiên Lan, hiển nhiên là một lựa chọn sáng suốt.