Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 955: Không ai muốn làm mất mặt sư tôn




Nhân ảnh do bùa hóa thành, vung một quyền kích sát sau ót chủ thượng ma ảnh.

"Bùm!"

Nhưng mà, chủ thượng ma ảnh đã phát hiện từ sớm, bắn ra một luồng hắc khí đấu, va chạm cùng nắm đấm nhân ảnh do bùa hóa thành.

Nhân ảnh do bùa hóa thành kia, chớp mắt nổ tung.

"Không ít trò khôn vặt, nhưng ở trước mặt thiên đạo ta đây, mấy động tác nhỏ của ngươi đều vô dụng"

Chủ thượng ma ảnh hừ lạnh một tiếng, lại đánh ra một luồng hắc khí, hắc khí kia một hơi hóa thành ba ngàn, sinh ra mấy ngàn bóng dáng màu đen của Ngô Trường An, bao vây Ngô Trường An ở giữa, bắt đầu đánh đấm.

"Trường An sư huynh"

"Phụt.."

Lúc này, từng ngụm huyết dịch đỏ tươi nóng bỏng trong miệng Tô Vân Vận hóa thành tiễn máu, bắn thẳng về phía trán của chủ thượng ma ảnh.

Đó là toàn bộ tinh túy mà nàng ấy cô đọng lại, hàm chứa toàn bộ sức mạnh sinh mệnh của nàng ấy.

Thi triển xong đòn tấn công này, nàng ấy thoi thóp, như thể sắp chết.

"Đinh!"

Nhưng mà, tiễn máu bị chủ thượng ma ảnh dùng một tay nhẹ nhàng chống đỡ, tựa như giọt mưa rơi xuống sắt thép, phát ra tiếng vang lanh lảnh, đồng thời không mảy may tổn thương đến chủ thượng ma ảnh.

"Haha, kiến hôi cuối cùng vẫn là kiến hôi, các ngươi cuối cùng vẫn không thể lay động được trời."

Chủ thượng ma ảnh cười lạnh, hắc khí kia như loài bò sát, vừa nuốt chửng khí vận của Tô Vân Vận, vừa xé rách toàn bộ xương cốt máu thịt của nàng ấy.

"Sư tỷ, sư huynh, sư đệ!"

Nhìn sư huynh đệ của mình bị tra tấn đau đớn như vậy, hai mắt Bạch Khởi Ngọc đỏ ngầu, khóe mắt muốn nứt ra, đầu óc trống rỗng, nhưng bên tai lại truyền đến từng tiếng cười lớn lạnh lẽo, cùng tiếng hét thảm của các sư huynh đệ.

Hai mắt của hắn ta càng lúc càng đỏ bừng, khí thế cả người càng lúc càng trầm lặng.

Nhưng mà, trên hai nắm đấm, bắt đầu bộc phát một mảnh bạch quang. Ánh sáng càng lúc càng rực rỡ, chỉ chốc lát, trở nên chói mắt!

Hắn ta đột nhiên kích thích tiềm lực, chớp mắt mất khống chết Cho dù bị hắc khí quấn quanh, áo choàng vẫn bay phấp phới, phẫn nộ gầm một tiếng, vung một quyền về phía chủ thượng ma ảnh.

"AI?

Quyền uy không thể địch nổi, khiến không gian xung quanh đều vặn vẹo.

"m!"

Một quyền đấm vào ngực chủ thượng ma ảnh.

Nhưng mà, một quyền vô địch vào thời khắc này cũng thất bại, lồng ngực của chủ thượng ma ảnh xuất hiện một vết lõm nhỏ, hoàn toàn không ảnh hưởng gì.

Tay lớn đen đúa vung lên, lồng ngực lõm xuống lại trở về như cũ.

"Cú đấm này cũng ghê gớm lắm, đáng tiếc trước mặt bổn tọa, ngươi cũng chỉ là con kiến thôi"

Chủ thượng ma ảnh hừ một tiếng, nắm đấm của Bạch Ngọc Khởi, nổ tung thành bột phấn trong màn sương máu.

Bàn tay kia chớp mắt biến mất! Lộ ra xương cốt trắng hếu ở cổ tay và cả kinh mạch đang đập khiến người ta cực kì hoảng sợ.

"Sư đệ!"

"Sư huynh!"

Nhìn thấy cảnh này, toàn bộ các sư huynh đệ còn lại đều chạy qua đó.

Cổ Gia Tần đốt cháy thọ nguyên, điều khiển phi trư đang cưỡi, điên cuồng đâm về phía chủ thượng ma ảnh.

Lý Thái Bạch cầm roi trong tay, run rẩy đứng dậy lần nữa, vung roi ra ngoài.

Lý Tiến nằm dưới đất, trường kiếm trong tay cũng chém qua đó.

Nhóm người Tiêu Chiến, Chân Giác Chân, Tiền Đa Đa và các sư đệ cầm tiên khí của Phương Tạo Vật, nên về phía chủ thượng ma ảnh như không cần tiền.

Mặc cho mỗi người đều trọng thương, cho dù bị những luồng hắc khí nuốt chửng sinh cơ và khí vận, nhưng vào thời khắc này, đều không sợ hãi, trong đôi mắt không chút dao động, dốc hết toàn lực chiến đấu.

Đều là đệ tử của sư tôn, không ai muốn khiến sư tôn mất mặt!

Càng không cho phép có người sỉ nhục sư tôn!

"Tách tách tách tách!"

Các sư huynh đệ cùng mất khống chế, vô số chân nguyên nổ vang, oanh tạc trên bầu trời.

Nhưng mà, đối diện với chủ thượng ma ảnh không ngừng nuốt chửng, không ngừng mạnh hơn, bọn hắn vẫn không thể gây ra bất kì tổn thương chân thực nào.

Bọn hắn đánh càng hăng, những hắc khí hấp thu khí huyết, sức mạnh khí vận của bọn hắn lại càng nhanh.

Chủ thượng ma ảnh lúc này, đã ngưng tụ ra cơ thể.

"Vẫn chưa đủ, vẫn chưa đủ"

Chủ thượng ma ảnh cười lạnh, nhìn nhóm người Tiêu Chiến mất khống chế, bật cười dữ tợn.

Đánh ra mấy chục luồng hắc khí, toàn bộ hắc khí kia vây chặt những sư huynh đệ mất khống chế đang lao đến.

Trong lồng giam hắc khí của Cổ Gia Tần, chính là mấy trăm con phượng hoàng, hoang thú, cùng lúc lao vào cắn xé hắn ta.

Trong lồng giam hắc khí của Tiêu Chiến, chính là vô số nhiếp hồn âm, như thể vô số con người đang gào thét, đang la mắng, khiến đầu Tiêu Chiến đau như muốn nứt ra, dường như sắp nổ tung.

"Ông chủ!"

Hai người Vương Cảnh Thiên và Vương Lạc Ly, nhìn Trì Nhất Dũng bị nhốt trong chảo đen, sắc mặt đều nôn nóng, là Trì Nhất Dũng cho bọn hắn cơ duyên.

Bọn hắn không thể trơ mắt nhìn, bọn hắn phải làm gì đó.