Trên quảng trường trung tâm.
Đại chiến đã tiến vào giai đoạn gây cấn.
"Đừng chạy."
Hồng Phong Cuồng đuổi theo hàng trăm cường giả của Thiên Chỉ Tiên Điện, Ngô Thiên ở bên cạnh không ngừng tấn công.
Chỉ cần mấy người này bỏ chạy, Ngô Thiên sẽ tấn công sau lưng.
Nhưng mấy tên này không chạy, Hồng Phong Cuồng lại tự bạo.
Những cường giả Nhật Nguyệt tiên cảnh bị truy đuổi đến sắp phát điên rồi!
"Hai tên súc sinh, chạy thôi!" Cường giả Thiên Chi Tiên Điện bị đuổi bắt mắng mỏ.
Ngô Trường An lại dùng bùa, lần nữa hóa thành vô số phân thân, mỗi một phân thân đuổi theo một tên phía trước.
Ba canh giờ trôi qua, cường giả Nhật Nguyệt tiên cảnh của Thiên Chi Tiên Điện đã chết bảy tám phần, trận đại chiến này mới hạ màn.
Thiên Chi Tiên Điện lớn như vậy, bị đánh đến mức chia năm xẻ bảy, nứt toạc thành từng khối lớn. Những tiên châu bên cạnh, cũng bị đánh cho vỡ nát đại trận hộ châu.
"Con mẹ nó, mấy người này là ai vậy? Tại sao mấy Địa Tiên kia, còn mạnh hơn Nhật Nguyệt tiên cảnh?"
"Từ lúc nào thượng tam châu xuất hiện nhóm cường giả vô địch như thết"
"Thiên Chi Tiên Điện bị đánh bại rồi, đây là thế lực từ đâu đến vậy?"
Cường giả ở những tiên châu gần đó, đã thông qua pháp trận truyền cảnh tượng chiến đấu ra ngoài, chớp mắt cả thượng tam châu, vô số cường giả đều nhìn thấy cường giả Nhật Nguyệt tiên cảnh của Thiên Chỉ Tiên Điện bị tiêu diệt.
". u Ổ các tiên châu, trong mỗi một ngóc ngách, vô số cường giả, đều không hẹn mà cùng hít khí lạnh.
Lúc này, chiến đấu giữa Tô Vân Vận và sứ giả, cũng đến hồi kết thúc.
"Sao lại như vậy? Toàn bộ chết hết?"
Sứ giả khó tin nhìn thi thể đầy đất, trong lòng cực kì kinh hãi!
Những thi thể này, đều là cường giả Nhật Nguyệt tiên cảnh của Thiên Chi Tiên Điện.
Cả vạn cường giả Nhật Nguyệt tiên cảnh cứ chết đi như vậy, đây là toàn bộ thực lực mấy trăm năm của Thiên Chi Tiên Điện!
Trong lòng sứ giả hoảng hốt, lập tức rút ra khỏi cuộc chiến, quay đầu muốn bỏ chạy.
"Chạy đi đâu?"
Cổ Gia Tần cưỡi phi trư, hóa thành lưu quang đuổi theo sứ giả.
Trúc Cơ Sơn dựng thẳng từng màn chắn, chặn đường sử giả bỏ trốn.
Bạch Ngọc Khởi không biết bay lại lần nữa đuổi theo muốn gãy hai chân.
Vô số đòn tấn công, đồng thời ập đến sứ giả.
1"
"Chủ thượng, cứu mạng Sứ giả đốt cháy tinh huyết cả người, ra sức bỏ chạy, một Tô Vân Vận gã đã đánh không lại, nhiều người bao vây tấn công gã như vậy, gã nhất định sẽ chết, vội vàng cật lực hét lớn về phía không trung.
Mắt thấy vô số đòn tấn công sắp đuổi kịp sử giả.
Trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện một bàn tay to lớn đen đúa.
Bàn tay kia dường như to cõ một tiên châu, sau khi bàn tay đen đúa xuất hiện, Thiên Chi Tiên Địa chớp mắt được xây dựng lại, uy áp hủy thiên diệt địa bỗng nhiên giáng xuống.
Toàn bộ khóm mây xung quanh đều tan biến, sắc trời cũng theo đó u ám, ánh sáng mặt trời dường như bị che lấp!
Nhất thời, tối tăm, đất trời không ánh sáng!
Tay lớn chộp lấy, nắm sứ giả trong lòng bàn tay.
"Chủ thượng?"
Sứ giả mừng rỡ, cảm ứng được khí tức của chủ thượng, lập tức bình tĩnh lại.
"Hahaha, đa tạ chủ thượng cứu mạng!"
Sứ giả cười lớn, có chủ thượng ra tay, ai còn có thể giết gã được?
Nhưng mà, khi gã đang cười to, gương mặt đen đúa trong hư không, sau khi liếc nhìn gã, tay to đen nhánh lại buông ra lần nữa.
"Chủ thượng, đừng mà."
"Chủ thượng, người muốn làm gì, chẳng phải người muốn cứu thuộc hạ sao?"
"Chủ thượng cứu ta, ta rất trung thành với người mà!"
Sử giả hét lớn, cực kì hoảng sợ, không còn tay lớn của chủ thượng bảo vệ, gã sẽ chết!
"Haha, một phế vật thành sự thì ít, bại sự có thừa như ngươi, vẫn nên chết đi thì hơn. Vừa khéo phát huy tác dụng cuối cùng của ngươi, trả giá sinh mạng vì ta, để ta nuốt chửng"
Trong hư không, chủ thượng mặt đen thò mặt ra, cười lớn.
"Không!"
Sứ giả thét lên, nhóm người Tô Vân Vận, nắm chắc cơ hội này.
Chân hỏa phượng hoàng, nắm đấm của Bạch Ngọc Khởi, dao phay của Trì Nhất Dũng, Hồng Phong Cuồng nổ mạnh... toàn bộ tấn công về phía sứ giả. Sứ giả nổ tung trong sức mạnh khủng khiếp kia, thần hồn bị diệt, hóa thành một sợi hắc khí.
Hắc khí bị bàn tay đen đúa nắm lấy, nuốt chửng trong nháy mắt.
Sau khi nuốt chửng, tất cả mọi người ở hiện trường đều cảm nhận được, trong hư không, khí tức của chủ thượng mặt đen kia hình như càng thêm khủng khiếp. Thậm chí ngay cả hắc khí của cả Thiên Chi Tiên Điện, cũng đang điên cuồng hội tụ về phía người đó.
Sắc đen cuộn lên vô tận, phía trên quảng trường cuốn thành lỗ đen cực lớn, dường như muốn nuốt chửng tất cả!
Lúc này mọi người mới ngẩng đầu nhìn về phía hư không.
Khi trước bọn hắn không phát hiện sự tồn tại của ma ảnh thần bí này.
Sau khi ma ảnh này xuất hiện, đã cho bọn hắn một loại cảm giác áp lực, nguy hiểm đến cực độ.
Điều này khiến sắc mặt của các sư huynh đệ lộ ra vẻ nghiêm nghị, cảnh giác.