Nghe vậy.
Trong mắt của Lý Mạt Thu dâng lên một cơn nóng bức đến cực điểm.
Đối với mọi người ở Thiên Trận Tiên Châu này, từ nhỏ đã sống trong hoàn cảnh tôn sùng các trận pháp sư mà nói, gần như trong xương cốt của mỗi người đều có một sự sùng bái và tôn kính đối với các pháp sư.
Mà bọn họ cả đời này cũng phấn đấu để trở thành các trận pháp sư.
Nhưng mà bởi vì điều kiện để trở thành một trận pháp sư quá hà khắc, người có thể đạt được những điều kiện kia cũng là trong vạn người mới có một, mà trở thành trận pháp sư thì lại càng thêm khó khăn...
Bởi vậy một vị trận pháp sư trẻ tuổi đã đạt cấp chín, đây khẳng định sẽ trở thành đối tượng mà mọi người tôn sùng!
Mà Dịch Phong ở thành Thiên Dung thành vẫn còn đang lang thang ở đầu đường đi tìm đệ tử.
Bởi vì sợ có người nhận ra mình, cho nên Dịch Phong hơi thay đổi điện mạo một chút, cho nên Lý Mạt Thu không thấy hắn được cũng là chuyện bình thường.
Còn về phần ngọc truyền âm của Lý Mạt Thu thì hắn đã sớm vứt đi rồi.
Cũng không phải hắn có ý kiến gì với Lý Mạt Thu vì chuyện bị đuổi đi kia, mà ngược lại hắn cũng không để trong lòng chút nào.
Chẳng qua bởi vì hắn và Lý Mạt Thu vốn dĩ chỉ là bèo nước gặp nhau, hắn cũng chỉ là mượn hoàn cảnh vòng xoáy này mà tạm thời ở lại thành Thiên Dung tìm đồ đệ mà thôi. Cho dù có tìm được hay không, hắn cũng sẽ nhanh chóng rời khỏi thành Thiên Dung.
Cho nên, như vậy cũng rất tốt.
Tuy nhiên...
Hôm nay ở đầu đường du đãng một chút, Dịch Phong hoàn toàn ngây người.
Pháp sư cấp chín của Thiên Trận Các muốn khiêu chiến với hắn, muốn phân cao thấp với hắn?
Còn là ở trước mặt tất cả các cao thủ của Thiên Trận Tiên Châu?
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Đồ đệ của hắn còn chưa thấy bóng dáng đâu, vậy mà mấy chuyện phiền phức như thế này cứ hết cái này đến cái khác kéo tới!
Dịch Phong gãi đầu gãi tai.
Thật là không có gì để nói!
Thật sự không còn gì để nói, hắn quay trở về đi ngủ.
Thời gian.
Thoáng qua.
Trực tiếp đến ngày Thiên Trận Các mở yến tiệc.
Thời khắc này các vị tân khách của Thiên Trận Các đều đã đến đông đủ, các vị pháp sư của các thế lực lớn cũng đã tập trung lại.
Mà cũng vì chiêu đãi những người này, Thiên Trận Các cũng không hổ là đệ nhất tông môn của Thiên Trận Tiên Châu đã trực tiếp bày ra mười vạn bàn yến tiệc.
Mà ở chính giữa yến hội, lại để lại một khoảng đất trống rất lớn.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, không lâu sau ở khoảng trống kia sẽ diễn ra chuyện gì.
Đó là một chuyện hiếm có trong lịch sử - Trận quyết đấu của hai đại sư trận pháp cấp chín!
Nhìn tất cả các cao thủ của Thiên Trận Tiên Châu đều tụ tập ở đây, Lý Anh Liên âm thầm nhếch khóe miệng.
Lần này.
Chính là cơ hội tốt mà Thiên Trận Các của ông ta đã nắm được trong tay.
Đồng thời, cũng là cơ hội tốt để Lý Anh Liên thật sự lập uy.
"Hừt"
"Lần này ta nhất định sẽ cho các ngươi biết Thiên Trận Tiên Châu rốt cuộc là do ai định đoạt, uy vọng của ai là cao nhất!"
Lý Anh Liên lạnh lùng mỉm cười, lướt đi trên không trung bay về phía quảng trường ở giữa.
"Bái kiến Lý tiền bối"
"Lý lão."
"Khí tức của trận pháp sư cấp chín quả thực là rất khủng bố"
Có lẽ lúc trước cũng không để ý, nhưng mà đã đến nơi này rồi thì bộ dạng nên có thì phải có.
Hơn nữa mặc kệ bọn họ nói như thế nào, Lý Anh Liên cuối cùng vẫn là trận pháp sư cấp chín.
Trước khi vị kia xuất hiện ở thành Thiên Dung, ông ta chính là nóc nhà duy nhất của Thiên Trận Tiên Châu.
Cho nên khi Lý Anh Liên xuất hiện, tất cả mọi người đều đứng lên, nhao nhao chắp tay chào hỏi.
"Cảm tạ chư vị đã đến"
"Cũng không cần phải nhiều lời nữa, xin mời các vị ăn uống no Say.
"Có hai chuyện, một chính là chuyện luận bàn giữa ta và một vị đại sư khác!"
"Một chuyện khác nữa chính là sau khi luận bàn xong, ta sẽ nhận một vị kiệt xuất trẻ tuổi ở trong này làm đồ đệ cuối cùng.
Lý Anh Liên đã nói thẳng vào chủ đề, không có chút dông dài nào.
"Không biết vị kia đã tới chưa?"
Ánh mắt sắc bén của ông ta quét qua toàn trường, ý vị thâm trường mà nói.
Mà những người khác cũng bắt đầu đang nhao nhao tìm kiếm.
"Người kia sẽ không đến sao?"
"Đúng vậy, hắn không đến vậy thì chẳng phải chúng ta đã đi một chuyến vô ích rồi sao?"
"Hẳn là sẽ không phải đi, lấy bản lĩnh của hắn ra tay phá vỡ Thiên Ma đại trận mà xem, không có khả năng là không tham chiến"
"Đúng vậy, ở Tiên Châu chúng ta sớm đã có một luật bất thành văn, trận pháp luận bàn giữa người đồng cấp, nếu như không tham chiến thì đồng nghĩa với nhận thua, cho dù vị kia có khiêm tốn hơn đi nữa thì cũng sẽ để ý đến thanh danh của mình!"
Bên tai xuất hiện rất nhiều âm thanh nôn nóng...
Nhưng mà không ai biết rốt cuộc hắn có tới hay không, dù sao người thật sự gặp qua hắn, biết được tin tức của hắn cũng không có bao nhiêu người.