Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 833: Nâng cao sức mạnh của họ để trở thành nhân tiên.




(2)

Âm thanh từ hệ thống khiến mắt Dịch Phong sáng lên.

Hắn nhớ tới lần đầu tiên để cho những đệ tử này xuất môn ở Tiên Giang đại lục, những đệ tử này hết lần này tới lần khác cho hắn thêm mấy điểm may mắn.

Mặc dù chỉ có mấy điểm nhưng hắn cho rằng rốt cuộc đám đệ tử này cũng quá phế vật đi, dù đạt được nhiều thành tích thì họ cũng chỉ trở thành người giàu có nhất ở một ngôi làng nào đó hoặc trở thành vua của núi, hoặc kẻ trồng rau độc chiếm một chợ rau nào đó.

Và nếu đúng như vậy di chuyển những đệ tử này đến Tiên Giới mà không yêu cầu họ lập được những thành tựu to lớn thì cũng chẳng khác Tiên Giang đại lục là bao. Có thể là một cách tốt để đi đến ngọn núi nào đó xưng vua, hoặc trở thành người giàu có nhất một ngôi làng...

Dù sao hệ thống cũng nói rằng cùng một thành tích, điểm may mắn của Tiên Giới gấp ngàn lần so với Tiên Giang đại lục.

Nói cách khác, nếu là sơn vương ở Tiên Giang đại lục bọn họ có thể cho hắn cộng thêm bốn năm điểm, còn ở Tiên Giới không phải là bốn năm nghìn điểm sao?

Hắn có gần một trăm đệ tử, cộng lại là bốn đến năm trăm nghìn điểm.

Bốn năm trăm nghìn điểm, điều đó cũng sẽ cho phép hắn tăng lên bốn hoặc năm cấp.

Nhưng đề phòng đám đệ tử này vất vả không ít, nếu trúng tuyển thị trưởng, điểm may mắn bọn họ mang đến cho hắn cũng có thể rất nhiều.

Nếu như cộng lại với lương của Tiên Giang đại lục, cho dù trăm năm không thể nâng lên cấp 100, nhưng vẫn có thể tăng lên cấp 30 hoặc 40.

Bằng cách này, thảm họa tương lai cũng không đến nỗi không chống đỡ được.

"Ta thực sự là một nhân tài!"

Dịch Phong càng nghĩ càng trở nên khả thi.

Lần đầu tiên hắn cảm thấy đám đệ tử ăn nằm chờ chết này có chút ích lợi nhưng để hoàn thành kế hoạch này, còn một điều nữa không thể không nhắc đến đó là thực lực của nhóm môn đệ này.

Phải biết, họ có thể là sơn vương ở Tiên Giang đại lục là bởi vì Tiên Giang đại lục ở cấp thấp.

Trong Tiên Giới, cấp bậc thấp nhất đều là Nhân Tiên, một đám phàm nhân của bọn họ hẳn là không thể chạy lên được.

Vì thế phải nghĩ ra cách nâng sức mạnh của đám người lên thành Nhân Tiên.

Cũng may Dịch Phong cũng không tức giận quá lâu, rất nhanh đã dùng ý thức để bức bách hệ thống đòi được một ngàn một trăm danh ngạch.

Danh ngạch này gồm có một ngàn Tiên Nhân và một trăm Địa Tiên.

Nhớ lúc trước.

Lúc hắn tới Tiên Giới, vô cùng vui vẻ, hận không thể chọc thủng trời.

Bây giờ.

Thoáng cái có thể tạo ra được một ngàn một trăm Tiên Nhân, lúc trước thật sự là có nghĩ cũng không dám tưởng tượng.

Thật đúng là một người đắc đạo, gà chó thăng thiên.

Nếu đã như vậy.

Đưa một trăm danh ngạch này cho các đệ tử của mình đi.

Còn một ngàn danh ngạch còn lại thì để cho đám lão già và lão thái thái trên đảo!

Đúng lúc mình cũng muốn dẫn bọn họ đến Tiên Giới để mở mang tầm mắt, cái này quả thật rất là đúng lúc.

"Bái kiến sư phụ!"

Chúng đệ tử chạy tới đồng loạt quỳ gối trước mặt Dịch Phong.

Cho dù Dịch Phong biết đám đệ tử này làm không được tốt, nhưng mà khi nhìn thấy thứ bọn họ đem tới thì trong lòng vẫn không nhịn được mà tức giận.

Vội vội vàng vàng mang theo một đàn vịt.

Ôm một cây bắp cải.

Khiêng vác một cái nồi và một cái muỗng.

Ky Ngưu vẫn là cái đầu trâu kia, cũng không có gì thay đổi.

Trong tay còn cầm theo một tòa tháp bảo nặn bằng bùn bên trong chứa đầy sâu.

Một đám hổ lốn này này quả thực là vô cùng khó coi.

"Các ngươi thật sự khiến ta rất thất vọng!"

"Có thể làm kết cấu tốt hơn, cao hơn một chút được không?"

Dịch Phong nặng nề thở dài một hơi.

Phát ra một âm thanh đau đớn.

Nghe vậy.

Chúng đệ tử vốn dĩ đang chờ mong được Dịch Phong khen ngợi, nhất thời quỳ ở trên mặt đất, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

Chẳng lẽ...

Vẫn là không có được sự đồng ý của sư phụ sao?

Tác phẩm của bọn họ vẫn không đạt?

Vậy thì rốt cuộc sư phụ muốn loại như thế nào đây?

"Kính xin sư phụ minh xét."

Một gã mập mạp tay mang theo bàn tay lớn quỷ trên mặt đất run rẩy nói.

"Ngươi là ai?"

Dịch Phong nhìn thoáng qua tên đồ đệ này.

"Khởi bẩm sư phụ, đệ tử là đồ đệ thứ năm mươi, tên là Tiền Đa Đa" Gã mập mạp cung kính nói.

"Ô" Dịch Phong ngẩng đầu lên, hình như có chút ấn tượng, nói:

"Ta nhớ hình như có nghe mọi người nói trong số các ngươi có một người là mở tiền trang"

"Là ngươi có phải không?"

Dịch Phong hỏi.

"Đúng vậy, chính là đệ tử" Gã mập mạp cung kính nói: "Đệ tử muốn hỏi sư phụ, đệ tử rốt cuộc phải làm như thế nào, mới không khiến cho sư phụ thất vọng?"

"Ngươi nói xem?"

Dịch Phong lườm hắn ta một cái, nói: "Mặc dù ngươi mở một tiền trang, trong đám đệ tử thì các ngươi cũng không tệ, nhưng mà chỉ mở một tiền trang thôi thì có ý nghĩa gì chứ?"