Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 792: Kinh khủng quá (2)




Chốc lát, năm người bị ngón tay chỉ vào cũng trở thành đống máu thịt, vừa xong, Dịch Phong chuẩn bị lượn đi ngay.

Chẳng ngờ đến, ba tên đệ tử còn lại lập tức kéo dài khoảng cách của bọn hắn với Dịch Phong.

Dịch Phong lại dừng bước.

Ba tên còn lại thấy tình hình không ổn.

"Kinh khủng quá!" Một tên đệ tử áo xanh hoảng sợ nhìn Dịch Phong, gào lên thảm thiết.

"Mau trốn đi" Hai tên đệ tử còn lại cũng vội hô to. Ba tên quay người chạy mất dạng.

"Xèo xèo" Hai đạo khí tức xuyên qua người hắn, lập tức biến thành đám thịt bầy nhây.

Dịch Phong nhìn từng đám thịt bầy nhây trước mặt, bình tĩnh thu hồi hệ thống. Hắn còn tưởng đám này lợi hại thế nào cơ?

Một thoáng đã chỉ còn lại một tên đệ tử áo xanh.

Dịch Phong nhìn về phía tên kia, nâng đầu ngón tay của mình rồi xoay vòng tròn. "Ngươi chạy đi, sao không chạy nữa?"

"Dịch sư huynh tha mạng" Tên đệ tử sợ hãi lắp bắp xin tha, rồi quỳ xuống trước mặt Dịch Phong. Hắn ta khóc lóc ầm ĩ, cực kì hoảng sợ. "Cầu xin Dịch sư huynh tha cho ta một mạng"

"Ai con mẹ nó là sư huynh của ngươi?" Dịch Phong nhấc chân đạp vào ngực hắn ta một cái, làm hắn ngã lăn ra đất.

Tên đệ tử cảm thấy xương cốt toàn thân đau đớn, cả nội tạng cũng sắp bị nghiền nát. Hắn ta rống lên, bắt đầu nằm vật, mặt mũi cực kì đáng sợ.

"Chẳng phải ngươi muốn giết ta sao?" Dịch Phong ngồi xổm xuống, dùng ngón tay dí vào đầu tên đệ tử. "Ngươi giết đi này."

Cho dù xương cốt toàn thân đau đến thế nào, nhưng ngón tay Dịch Phong vừa chạm lên đầu, tên đệ tử kia đã lập tức lạnh run người. Lúc này nỗi sợ hãi khủng khiếp đối với ngón tay của Dịch Phong đã in sâu trong lòng hắn ta.

"Cái đồ phế vật, mới đá có một phát mà đã như này rồi, còn muốn giết ta?" Dịch Phong khinh thường nói, hắn đứng thẳng người.

"Không phải là ta muốn giết, là Phong chủ, là Phong chủ" Tên đệ tử cắn răng chịu đau nói: "Là Phong chủ muốn giết huynh, hắn ta ra lệnh cho tất cả đệ tử Nhật Nguyệt Phong..."

"Cầu xin Dịch sư huynh, tha cho ta..." Tên đệ tử vẫn không ngừng cầu xin.

Dịch Phong chẳng động tĩnh gì.

Hắn quay đầu nhìn đám máu thịt xung quanh.

Đột nhiên như nghĩ tới cái gì, hắn lập tức quay đầu lại nhìn tên đệ tử áo xanh chỉ còn một hơi thở.

"Câu hỏi cuối cùng, cảnh giới của các ngươi là gì?"

"Ta là Địa Tiên, bọn họ toàn là..." tên đệ tử mới nói đến đây, cổ đã bị Dịch Phong bẻ gãy, hai chữ cuối "Kim Tiên" đến chết cũng chưa kịp nói hết.

"Nể tình ngươi cầu xin ta, ta giữ lại cho ngươi được toàn thây"

Dịch Phong lôi khăn ra lau vết máu không cẩn thận bị dính trên tay.

Cả mặt hắn hiện lên nỗi chán ghét. "Toàn là Địa Tiên mà cũng dám ra tay với ông đây."

"Mẹ nhà nó."

Hắn lẩm bẩm chửi rủa: "Thế mà dám ra lệnh tất sát với ông đây."

Nói xong, trên mặt Dịch Phong nổi lên sát ý.

Hắn chậm rãi đứng lên, ánh mắt âm trầm. "Chẳng phải muốn giết ta sao?"

"Thế thì ta giết sạch đám Địa Tiên với đệ tử cấp dưới của ngươi."

"Gặp một tên, giết một tên" Giọng nói Dịch Phong trầm xuống.

Cùng lúc này, quần chúng bên ngoài Nhật Nguyệt Tông đang cực kỳ kinh ngạc, trong đó đám Nhật Nguyệt Phong là ồn ào nhất.

"Có chuyện gì? Sao lại bỗng dưng biến mất tên và Ngọc Giản của chín người thế này?" Trưởng lão Nhật Nguyệt Phong lòng nóng như lửa đốt.

Thông thường, tên và Ngọc Giản trên màn hư không biến mất cũng chỉ có hai khả năng, hoặc là đã nghiền nát Ngọc Giản được truyền tống ra ngoài, hoặc là đã bị chết trong đó rồi.

Bách Cảnh đứng trước đám người thực sự bị dọa sợ.

Trong chín người này, có đến tám người là Kim Tiên ở đội thứ hai, tuy không có khả năng cạnh tranh được vị trí ba người dẫn đầu, nhưng cũng có chút hy vọng tranh được vị trí mười người dẫn đầu.

Nếu Phong chủ xuất quan mà biết được chuyện này, Bách Cảnh chắc chắn sẽ bị phạt.

"Sao có thể, sao có thể?" Bách Cảnh sợ hãi, liên tiếp lùi về phía sau. "Tám Kim Tiên, sao có thế mất hết rồi?"

"Bách Trưởng lão xin đừng vội" Một vị Trưởng lão khác đã nhanh chóng tiếp nhận được chuyện này.

Hắn ta đi lên trước an ủi: "Tám Kim Tiên này có khả năng gặp phải yêu thú cực nguy hiểm mới không kịp thoát ra thôi. Nhưng đội thứ hai vẫn còn Kim Tiên tài giỏi hơn, còn có cả Tam Đại Thiên Tài, chắc chắn có thể lấy được thành tích tốt"

Bách Cảnh nghe vậy mới dần lấy lại được bình tĩnh Đúng vậy, chỉ là tám Kim Tiên mà thôi.

Chỉ cần chúng đệ tử đạt được thành tích tốt, Phong chủ xuất quan rồi cũng sẽ không trách tội hắn ta đâu.

Sau khi Dịch Phong giết chín người, đầu tiên là tới bên khe nước trong rừng gột rửa sạch sẽ. Hắn ghét nhất là bị thứ rác rưởi kia làm bẩn tay.

Nếu mà Quách Thế Kiệt không nhớ, cứ hết lần này lần khác gây sự. Thế thì lần này hắn phải giết sạch Địa Tiên của Nhật Nguyệt Phong đi.

Không, hắn phải giết sạch cả đám đệ tử Nhật Nguyệt Phong luôn đi.

Đám trên Địa Tiên để Cung Thần đi giết.

Chỉ cần để hắn gặp được, thì một người cũng không tha.