Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 783: Bí cảnh ngoại môn (2)




Liễu Ngôn quay người lại, nói với đám đệ tử ở trước mặt: "Đi đi, hai ngày sau trổ ra."

Mọi người sôi nổi lên tiếng trả lời, trước sau lần lượt tiến vào trong bí cảnh ngoại môn.

Bước vào, xuyên qua kết giới, một đám sương khói màu trắng lập tức mù mịt kéo đến, giống như là sương mù, vừa bước vào xa một chút lập tức không nhìn thấy người.

Sương trắng bàng bạc nồng hậu khiến cho cơ thể từng người ở trong đó đều cảm giác được đạo tâm thanh thản.

Những thứ tích tụ trong cơ thể và tạp niệm trong lòng trong nháy mắt cũng bị hòa tan không còn gì, giống như đã được gột rửa.

Băng qua giữa sương trắng, tiếp tục đi vào bên trong, chỉ chốc lát sau lại gặp được một cái ao suối nước nóng phun ra chất lỏng màu trắng.

Đó là một cái ao linh khí.

Bởi vì quá mức nồng hậu cho nên đã hội tụ thành chất lỏng màu trắng sữa.

Phía trên còn bốc lên sương trắng dày đặc.

Dương Nghị đứng ở vị trí đầu đám người, hắn ta chỉ vào đệm cói trải sẵn bên cạnh suối nước nóng nói: "Chỗ đó có thể ngồi tu luyện được."

"Tất cả mọi người bắt đầu tu luyện đi, đừng nên lãng phí thời gian."

"Rõ"

Mọi người nghe theo Dương Nghị phân phó, toàn bộ đều tiến lên tìm một cái đệm cói ngồi xuống, chuẩn bị tiến hành tu luyện.

Linh khí bên trong cái bí cảnh này cực kỳ nồng hậu, mà con suối bên trong cái suối nước nóng này lại chính là nơi phát ra linh khí.

Trong toàn bộ bí cảnh, chỗ này chính là nơi có linh khí nồng hậu nhất.

Dịch Phong cũng muốn tìm một cái đệm cói ngồi xuống, nhưng mà có quá nhiều người. Hơn nữa... thấy mọi người đều đã ngồi vào bên trên đệm cói, nhắm mắt bắt đầu hơi thở.

Dịch Phong nhíu mày.

Mẹ nó!

Hắn lại không biết hít thở...

Phải biết rằng hắn còn chưa từng tu luyện qua lần nào, cho tới bây giờ đều không có ai dạy cho hắn.

Quỷ mới biết được phải tu luyện ra sao?

Quên đi, giả vờ giả vịt trà trộn vào vậy, có thể hấp thu được chút nào hay chút ấy.

Ánh mắt Dịch Phong đảo qua, tầm mắt rơi vào bên trong suối nước nóng.

Chất lỏng màu trắng sữa ở bên trong phủ kín cả ao, mặt trên còn lờ mờ bốc lên khí trắng. Có lẽ ở trong cả cái bí cảnh này, linh khí ở chỗ đó là dày đặc nhất, không gì bằng suối nguồn.

Nghĩ đến đây, Dịch Phong không hề do dự lập tức tiến vào bên trong ao suối nước nóng.

Khí trắng nháy mắt che kín cả người hắn, bao phủ toàn bộ cơ thể hắn.

Cả người ngâm ở trong suối nước nóng, vậy mà không có cảm giác gì.

Dịch Phong sờ lên dịch thể màu trắng sữa.

Rốt cuộc có hữu dụng hay không vậy?

Hắn liên tưởng đến dáng vẻ các sư huynh đang ở bên ngoài hít thở, bản thân hắn cũng làm theo ngồi xếp bằng ở trong ao, tư thế mô phỏng cũng giống nhau.

Hít khí... thổ ra... vẫn không cảm giác được gì.

Được rồi, dứt khoát ngủ một giấc vậy!

Hắn ngáp một cái.

Cùng lúc đó, không gian bên trong toàn bộ bí cảnh cũng xảy ra biến hóa, những đệ tử đang chuẩn bị hít thở và đã bắt đầu hít thở xôn xao mở mắt ra.

"Đã xảy ra chuyện gì vậy? Không phải nói linh khí ở nơi này gấp nghìn lần bên ngoài sao?"

"Sao hít vào lại có cảm giác nhiều nhất chỉ gấp mấy chục lần thôi vậy?"

"Không đúng" Có đệ tử đã đi tu luyện từ sớm cũng cảm thấy khó hiểu: "Vừa rồi lúc ta bắt đầu hít thở còn có thể cảm giác được quả thực rất hùng hậu, nhưng mà đột nhiên lại thay đổi!"

"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"

Chúng đệ tử ai nấy đều khó hiểu không thôi, vò đầu bứt tai, nhưng lại không thể nghĩ ra được gì.

Dương Nghị ngồi trong đám người cũng cảm thấy như vậy. Hắn ta cũng rất hiếu kỳ, có điều bây giờ cũng không phải lúc hiếu kỳ.

Vì thế Dương Nghị mới mở miệng ngắt lời đám người đang thì thầm và nghi ngờ: "Cho dù chỉ nồng hậu hơn bên ngoài mấy chục lần đã rất tốt rồi."

"Chúng ta vẫn nên tranh thủ thời gian, có thể hấp thụ được nhiều chút nào hay chút ấy."

Nghe Dương Nghị nói, mọi người cũng cảm thấy đúng, vì thế cũng không tiếp tục thắc mắc nữa.

Cả đám lập tức nhắm mắt lại, một lần nữa ngồi xuống bắt đầu hít thở, tiến hành tu luyện.

Cùng lúc đó, Dịch Phong đang ngồi ở trong ao muốn ngủ lại không ngủ được.

Đá tảng trong cái ao này cũng quá cấn người rồi!

Hắn bèn đổi một chỗ khác hơi dễ chịu hơn.

Vừa vặn, mi mắt nổi lên trên suối nguồn đang lan tỏa.

Phía trên hấp thu, phía dưới cũng hấp thu.

Phương pháp tiếp cận hai hướng, cho dù bản thân không biết hít thở, nhưng dựa vào thiên phú vạn năm khó gặp của hắn nói không chừng ngủ một giấc tỉnh dậy sẽ lập tức đại thăng!

Nghĩ đến đây, Dịch Phong cảm thấy rất hài lòng, cơn buồn ngủ cũng theo đó mà kéo đến. Hắn ngáp một cái:

"Hơi..."

Dịch Phong hít một hơi thật sâu: "Khà..." Rồi lại nặng nề phun ra, chuẩn bị ngủ mất.

"Không đúng! Linh khí ở đây lại giảm xuống rồi!" Một tên đệ tử đột nhiên mở mắt, vừa ngạc nhiên vừa ngơ ngác.

Rất nhiều đệ tử khác cũng cùng lúc mở mắt ra.

"Đâu chỉ giảm xuống, cảm giác này chính là hoàn toàn không còn nữa!" Một tên đệ tử khác tức tối phản bác.