Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 781: Tuyệt sát lệnh (2)




"Rõ chưa? !" Quách Thế Kiệt vừa lớn tiếng hỏi.

Lần này, hắn ta muốn để Dịch Phong chắc chắn phải chết!

"Rõ! Một đám đệ tử phía dưới đồng thanh trả lời.

Lúc này, Quách Thế Kiệt đã phân phó xong, thở chậm một hơi, ho hai tiếng.

"Đúng rồi, trên người Dịch Phong có thể có bảo vật." Hắn ta lại nhắc nhở: "Nếu như đánh nhau, các ngươi không nên quá khinh địch"

Tốt nhất là dùng toàn lực đánh chết một lần"

"Tình hình nếu có thể, vì bảo đảm không có sơ suất nào, các ngươi tốt nhất là liên thủ, bao vây tấn công hắn"

Nghe được tiếng trả lời phía dưới, Quách Thế Kiệt hài lòng nhẹ gật đầu.

Lần này, cho dù Dịch Phong có nhiều bảo vật, cũng không có khả năng sống sót.

Đây chính là kết quả hắn ta muốn.

Phân phó xong, trong lòng Quách Thế Kiệt thanh thản hơn rất nhiều, chuyện vẫn luôn canh cánh trong lòng tựa hồ cũng buông xuống.

Bởi vì hắn ta biết, lần này, Dịch Phong hẳn phải chết.

Hắn ta cũng không cần lo lắng.

"Trong khoảng thời gian này ta muốn bế quan, chuyện của đại hội thí luyện đệ tử, tự các ngươi chuẩn bị sẵn sàng. Không có chuyện gì, đừng tới quấy rầy ta bế quan."

"Về phần đã hứa trọng thưởng sau khi giết chết Dịch Phong, chờ ta xuất quan nhất định thực hiện"

Cũng trong lúc đó, tinh thần Phong.

Liễu Ngôn cũng nghiêm túc phân phó đệ tử của mình.

Lần này Dịch Phong để Nhật Nguyệt Phong chịu nỗi nhục lớn như vậy. Nhật Nguyệt Phong tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Sau ba ngày chính là đại hội thí luyện đệ tử, theo tính cách nhỏ mọn của Quách Thế Kiệt, nhất định sẽ mượn cơ hội này hung hãng trả thù Tinh Thần Phong.

Dịch Phong chắc chắn cũng là nhân vật trọng điểm Nhật Nguyệt Phong muốn trả thù.

Liễu Ngôn cũng rất lo lắng, gọi tất cả đệ tử muốn tham gia đại hội thí luyện đến trước mặt, bắt đầu dặn dò.

"Đại hội thí luyện lần này, chắc chắn hung hiểm vạn phần so với những năm trước."

"Chúng ta chọc Nhật Nguyệt Phong, giết năm tên đệ tử của bọn hắn. Bọn hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ."

"Nếu như ta đoán không sai, đại hội thí luyện lần này, chính là thời cơ hành động của bọn hắn."

Tiếng nói vừa ra, trưởng lão Tinh Thần Phong bên cạnh cùng một đám đệ tử phía dưới đều nghiêm túc hẳn lên.

"Cho nên người của chúng ta, cố gắng hết sức đừng đi một mình.

Phải đi cùng nhau, nếu gặp đệ tử Nhật Nguyệt Phong, cố gắng tránh đi. Thực sự tránh không khỏi, các ngươi tập hợp càng nhiều người, phần thắng cũng nhiều một phần"

"Hiểu không?"

"Rõ" Đệ tử phía dưới nhao nhao trả lời.

"Mặc dù ta cũng rất hi vọng các ngươi có thể giành được thành tích tốt, nhưng cố hết sức là được."

Liễu Ngôn lại dặn dò: "Dù sao tính mạng của mình quan trọng hơn"

"Nếu tình hình không đúng, ghi nhớ kỹ, không được vì thứ hạng, ngay cả mạng sống của mình cũng không để ý, biết không?"

Đệ tử phía dưới cũng lên tiếng trả lời.

Liễu Ngôn nói, cố ý nhìn về phía Dịch Phong, nàng nói với Dịch Phong: "Tính cách của ngươi quá mức sắc sảo, nhưng lần này "

ngươi cũng tuyệt đối không nên lỗ mãng:

"Lần này cũng không phải chỉ là trình độ của năm Địa Tiên trên đài Sinh Tử"

"Nhật Nguyệt Phong có hơn ngàn đệ tử, trong đó không thiếu cao thủ. Trong đó còn có ba đại Thiên Tài Thiên Phủ Quốc thuộc hàng ngũ Huyền Tiên, ngươi nhất định phải tránh xa bọn họ."

"Nếu không ngươi lợi hại đến đâu, lần này e là cũng sẽ chết trong đó, không ai có thể cứu được ngươi."

Hai tay Dịch Phong khép trong tay áo, dù bận vẫn ung dung mà nhìn Liễu Ngôn.

Nghe được nàng dặn dò, lúc đầu khinh thường. Nhưng thấy dáng vẻ tận tình của Liễu Ngôn, cũng lười nghe nàng lải nhải nhiều.

Thế là khéo léo gật đầu: "Phong chủ yên tâm đi, ta sẽ xuống tay nhẹ nhàng"

"Hả?" Liễu Ngôn ngây ngốc.

"A không phải, nói sai, ta sẽ cẩn thận" Dịch Phong tranh thủ thời gian sửa lời nói: "Phong chủ yên tâm đi"

Huyền Tiên?

Chỉ là Huyền Tiên, muốn giết hắn?

Hắn có một đống thuộc hạ của Luân Hồi tiên kính.

Mình đánh không lại bọn họ thì sao?

Dưới quyền của lão tử có rất nhiều đại lão.

Giết những tên rác rưởi bọn họ, không đơn giản như giết gà thịt chó à?

Dịch Phong nhếch miệng lên một nụ cười tà mị.

Hắn chỉ sợ những tên rác rưởi kia không giết mình, như vậy mình cũng không có lý do xử lý bọn họ.

Một đám chó má, chờ đó đi.

Đến lúc đó chỉ cần có một con chó con Nhật Nguyệt Phong ra tay với mình, hắn liền mượn cớ truy sát tất cả người của Nhật Nguyệt Phong.

Quang minh chính đại, chuyện đương nhiên.

Liễu Ngôn hiếm khi nhìn thấy dáng về ngoan ngoãn của Dịch Phong, thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Sau đó nàng ta quay đầu lại, dặn dò một tên đệ tử mặc đồ trắng ở phía trước nhất: "Dương Nghị, ngươi chính là đệ tử có tu vi cao nhất lần này trong Tinh Thần Phong chúng ta, thiên phú tốt nhất, đến lúc đó..."

"Từ từ đã."

Dịch Phong đột nhiên mở miệng cắt ngang lời nói của Liễu Ngôn.

Liễu Ngôn và tất cả trưởng lão lẫn đệ tử đều quay đầu lại nghi ngờ nhìn hắn.

"Phong chủ nói hắn là người lợi hại nhất thì không cần phải bàn cãi, nhưng không thể nói hắn có thiên phú tốt nhất được." Dịch Phong vui vẻ cười một tiếng, vỗ nhẹ lên ngực của mình: "Đừng quên còn có ta nữa."