Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 758: Vô cùng thoải mái




Mặc dù đã nghe thuộc hạ bẩm báo, nhưng lúc này nàng ta vẫn muốn nghe câu trả lời của Dịch Phong để khẳng định một cách chắc chắn.

Rốt cuộc, một người có thể luyện thành được Nhất Niệm Chỉ trong một đêm là điều không thể tin được.

"Yên tâm đi. Chẳng qua cũng chỉ là Nhất Niệm Chỉ thôi mà" Dịch Phong nói nhẹ nhàng như không có chuyện gì.

Liễu Ngôn nhìn hắn trông rất bình thản, không có chút nào hoảng sợ, nhưng trong lòng nàng ta vẫn có chút không yên tâm.

Sau đó nàng ta liền hứa: "Nếu ngươi thực sự có thể sử dụng được nó, ta sẽ đồng ý với một điều kiện của ngươi. Coi đó như một phần thưởng.

"Điều kiện gì?" Dịch Phong nghe thấy nhắc đến điều kiện liền hỏi lại lập tức.

"Bất kỳ điều kiện nào trong khả năng của ta. Miễn là ngươi đề cập đến nó" Liễu Ngôn nói"

"Được" Dịch Phong vui vẻ gật đầu: "Phong chủ hãy nhìn cho rõ đây"

Dịch Phong nói xong liền vô cùng tự tin bước lên võ trường.

Võ trường của Nhật Nguyệt Tông vô cùng rộng lớn. Một nam nhân mặc đồ võ thuật màu trắng đứng sắp tay ở giữa võ đài.

Một đám người đã sớm có mặt và đứng xung quanh võ đài.

Ổ đó bây giờ không chỉ có những người của Tinh Thần Phong, mà ngay cả những người của cả Nhật Nguyệt Tông cũng đến xem. Ngay cả những đệ tử từ các phong khác bên ngoài nghe nói có một đệ tử đã luyện thành Nhất Niệm Chỉ trong một đêm, hơn nữa hắn còn khiêu chiến cả với phong chủ của Nhật Nguyệt Tông nên rất muốn đến xem.

Khung cảnh phía trước vô cùng náo nhiệt.

Chỉ một lúc sau đó, xung quanh võ trường đã đầy kín người.

Dịch Phong đứng ở chính giữa võ đài, hai tay chắp phía sau, lưng thẳng, cằm hơi ngẩng lên, khí chất đây mình.

Điều đáng tiếc là tại vị trí này không nhìn thấy được Nhật Nguyệt Phong.

Hắn liếc nhìn một lượt quanh võ trường. Có rất nhiều người. Tốt lắm.

Ngay sau đó, Dịch Phong liền giơ tay lên. Hắn chỉ duỗi duy nhất một ngón trỏ ra và hướng về phía xa.

Một phát bên trái, một phát bên phải, một phát lên trên và một phát xuống dưới, một phát bẻ cổ...

"Hộc hộc..."

Khi các luồng khí bắt đầu tản ra từ đầu ngón tay của Dịch Phong, nhóm người phía dưới như được một phen dậy sóng.

"Đây... Đây thực sự là luồng khí mà chỉ người luyện thành viên mãn Nhất Niệm Chỉ mới có thể có được!" Trưởng lão của Tinh Thần Phong ở phía dưới kinh ngạc nói: "Thật không ngờ, tinh thần Phong ta lại có một thiên tài như vậy!" Bọn họ vuốt vuốt bộ râu trắng muốt, nhướn mày cười lớn.

"Đúng vậy, chỉ với một đêm mà hắn đã luyện thành được Nhất Niệm Chỉ, thật đúng là tài năng trời phú, ha ha ha!"

Liễu Ngôn đứng trong đám người phía dưới cũng thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời, ánh mắt vô cùng phức tạp của nàng ta nhìn Dịch Phong đang đứng ở giữa võ đài.

Ban nãy khi thuộc hạ vừa bẩm báo, nàng ta cũng rất ngạc nhiên.

Đến bây giờ Liễu Ngôn đã tận mắt nhìn thấy Dịch Phong luyện thành viên mãn Nhất Niệm Chỉ, nhưng nàng ta vẫn không khỏi bàng hoàng.

Sau cú sốc, gương mặt nàng ta đầy vui mừng nhìn Quách Thế Kiệt đang đứng trước đám đông.

Cùng lúc đó, Quách Thế Kiệt đứng trước đám đông, vẻ mặt đây sự suy tư. Hắn ta nhìn Dịch Phong hết lần này đến lần khác:

"Làm sao có thể được!"

"Làm sao có thể ư?" Dịch Phong thổi thổi đầu ngón trỏ, liếc mắt nhìn Quách Thế Kiệt: "Quách phong chủ còn muốn xem nữa không?"

Nói xong, hắn lại chỉ lên trời. "m!"

Quách Thế Kiệt sững sờ một lúc lâu, sau đó mới định thần lại.

Sắc mặt hắn ta trở nên u ám.

"Quách phong chủ, ngươi đã tận mắt chứng kiến rồi. Đã đến lúc ngươi thực hiện lời cá cược rồi chứ?" Dịch Phong từ trên võ đài bước xuống và đi thẳng về phía Quách Thế Kiệt.

Ánh mắt Quách Thế Kiệt tối sầm lại, mồ hôi túa ra trên gương mặt đầy vẻ u ám.

Dịch Phong không cần quan tâm, Quách Thế Kiệt càng tức giận bao nhiêu thì hắn càng vui bấy nhiêu.

"Mau lên, mau nói Nhật Nguyệt Phong các ngươi là rác rưởi đi!"

Hắn hét lớn lên.

"Đồ láo xược!" Quách Thế Kiệt tức giận hét lớn lên, hắn ta định ra tay.

Hắn còn chưa kịp ra tay với Dịch Phong thì đã bị Liễu Ngôn đứng bên cạnh chặn lại.

Thấy vậy, Dịch Phong liền nhướng mày và đẩy Liễu Ngôn đang đứng trước mặt mình ra trước khi nàng ta kịp mở lời.

"Ngươi đang làm gì vậy?"

"Ngươi định đánh chết hắn ta sao?"

"Đến đây, đến đây, đến đây mà đánh!" Dịch Phong cúi đầu hướng về phía Quách Thế Kiệt, chỉ tay vào đầu hắn ta: "Có bản lĩnh thì đến đây khiêu chiến đi, ngươi đánh không lại ta thì ngươi chính là đô phế vật!"

Vừa nói, Dịch Phong vừa điều chỉnh lại hệ thống của mình và truyền tống lại từ đầu. Nếu Quách Thế Kiệt thực sự dám ra tay với hắn, hắn sẽ ngay lập tức truyền hồi lại đảo Ám Ảnh. Sau đó hắn sẽ mang theo một vài tên thuộc hạ để giết Quách Thế Kiệt!

Không phải là Luân Hồi Cảnh sao?

Quách Thế Kiệt vô cùng tức giận, lửa giận ngùn ngụt, trong lòng đây nộ khí, hắn ta chuẩn bị công kích Dịch Phong! Mang theo sát khí.

Một lần nữa hắn lại bị Liễu Ngôn chặn lại.