Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 732: Lại là ngẫu nhiên (2)




Ngày hôm sau, hắn bắt đầu xới đất, gánh nước tưới lên tạo độ ẩm, đốn củi sửa chữa lại mọi thứ.

Với hắn mà nói, trên cái đảo này ngoại trừ thời tiết hơi xấu một chút vì suốt ngày có gió lớn thổi cát vàng bay đầy trời cùng với không có ánh nắng ra, thì các phương diện khác đều khá tốt.

Nguồn nước mặc dù hơi đen nhưng cũng không có bất cứ tác hại nào.

Rốt cuộc hắn chậm rãi trải qua một khoảng thời gian rất dài ở đây nhưng cũng không gặp bất cứ vấn đề gì.

Sau hơn nửa tháng, Dịch Phong mới chuẩn bị xong hạt và cây con đổi được từ cửa hàng. Hắn chặt gỗ làm hàng rào, vây toàn bộ khu đồi phía sau lại tạo thành sân sau của ngôi nhà.

Một ngày này, Dịch Phong đọn sạch cỏ dại ở hậu viện, sau đó hắn quan sát đám hạt giống đang vươn mình chui ra khỏi mặt đất, tưới nước xong xuôi rồi mới quay về phòng nghỉ ngơi. "Ha..." Dịch Phong ngáp một cái rồi nằm xuống giường.

Mấy ngày nay hắn đều bận rộn làm mấy việc này, bây giờ cuối cùng cũng đã xong xuôi. Lúc này hắn mới chợt nhớ ra mình vẫn chưa xem gian cửa hàng thứ ba.

Hắn do dự một hồi, cuối cùng không nhịn được tò mò, bèn mở hệ thống ra nhìn gian cửa hàng may mắn thứ ba một cái.

Dịch Phong ở trên giường trở mình, đổi một cái tư thế thoải mái.

Ánh mắt hắn sáng lên, khi lướt qua những đồ vật trong cửa hàng thứ ba. Đột nhiên hắn từ trên giường ngồi bật dậy.

Cửa hàng ba: Có thể truyền tống ngẫu nhiên đến bất cứ nơi nào của Tiên giới. Điểm khí vận yêu cầu: Một ngàn điểm.

"AI Có thể trực tiếp đổi lấy cơ hội để ra ngoài!"

Hắn vô cùng vui mừng: "Vậy là ta có thể băng qua biển đen một cách từ từ mà không cần phải chuẩn bị đồ ăn trong vòng ba năm"

Dịch Phong xoa xoa hai tay, nóng lòng muốn thử.

Sau đó ánh mắt hắn dừng lại trên hai chữ.

"Ngẫu nhiên..."

Hắn lẩm bẩm tự nói, lúc hắn bị truyền tống tới Tiên giới hình như cũng nói ngẫu nhiên...

Mẹ nó! Cái này không đáng tin một chút nào...

Đối với việc có thể truyền tống ngẫu nhiên đến Tiên giới, Dịch Phong rất rối rắm.

Hắn nằm ở trên giường, trằn trọc hồi lâu.

Cái hệ thống chó má này hoàn toàn không nói đạo lý, bẫy hắn rất nhiều, thế nhưng thứ tốt cũng không phải không có.

Dịch Phong trở mình, ngồi dậy nhìn đồng ruộng xanh tươi ở hậu viện. Trong lòng hắn lại dấy lên một tia hy vọng.

Ngươi xem, ở một nơi có hoàn cảnh ác liệt như thế này, vậy mà đến hạt giống còn có thể mọc rễ nảy mầm, cây con cũng đã mọc lên tươi tốt.

Bản thân mình vô duyên vô cớ còn có một thân tu vi tiên nhân.

Dịch Phong bóp nắm tay suy nghĩ. Nói cách khác, cái hệ thống này có đôi khi, thỉnh thoảng... Nó cũng không bẫy mình như vậy.

Dịch Phong suy nghĩ rất lâu, sau đó hắn từ trên giường ngồi dậy, ánh mắt dần trở nên kiên định.

Bẫy hay không bẫy, thử qua mới biết được. Rốt cuộc đối với hắn mà nói, có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái này là điều hắn ta luôn mơ đến.

Dịch Phong đã quyết định, giao dịch này hắn nhất định sẽ làm.

Chỉ là... Điểm khí vận này kiếm ở đâu đây?

Hắn nhớ rất rõ lần trước điểm khí vận của hắn có được là khi đồ đệ của mình nổi tiếng. Mới cách đây không lâu, đó là đến từ Tiên Giang lục địa.

Còn tới như thế nào thì hắn lại không biết.

Chỉ là cần phải trở nên nổi tiếng... Nếu đệ tử của hắn có thể, thì có lẽ hắn cũng có thể làm được phải không?

Dịch Phong xuống giường, mặc vào bộ da sói.

Bây giờ hắn muốn đi ra ngoài cố gắng xông xáo thử một lần xem thế nào.

Ám Ảnh đảo chính là Tiên giới. Nếu hắn có thể làm mình trở nên nổi tiếng vậy thì cái hệ thống kia chắc chắn sẽ cho hắn nhiều điểm thêm một chút.

Dịch Phong mang theo niềm tin mong manh rời khỏi ngôi nhà mà mình đã gắn bó một khoảng thời gian.

Một cơn gió thổi tới, Dịch Phong quấn chặt tấm da sói, tiến vào sâu bên trong cơn cuồng phong.

Buổi trưa gió thổi nhỏ đi một chút. Sau khi Dịch Phong đi qua một bụi cây sa mạc, liền nhìn thấy đầy trời đều là kển kẻn đang bay loạn và tiếng diều hâu kêu không ngừng.

Âm thanh hí vang như muốn đâm thủng không trung, lấn át cả tiếng gió.

Một con rắn bò ra từ trong nền cát phun ra nọc độc chết chóc bò về phía Dịch Phong.

Dịch Phong cúi đầu xuống nhìn. Lúc trông thấy nó, hắn ngay lập tức hoảng sợ vì đó chính là rắn sa mạc Taipan biến dị.

Dịch Phong biết loại rắn này. Nó là loài kịch độc... Hắn thật cẩn thận cầm một cây gậy quét về phía con rắn.

"Cút ngay, nếu không ta đập chết ngươi."

Hắn đuổi con rắn đi, nhưng vừa mới đi được hai bước, hắn lại nhìn thấy phía dưới bầy kên kên đang bay loạn. Là một người đang giơ tay xua đuổi bầy kền kền đang vây xung quanh người mình.

Người này bây giờ đã bị bầy kền kền cắn xé thê thảm, toàn thân đều là máu, bước đi lung lay sắp đổ.

Nhìn dáng vẻ bầy kên kền này thì có vẻ chúng đã bị đói quá lâu nên không kịp chờ người này chết đã xông tới ăn xác.