Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 632: Đời này cũng không có khả năng




"Lời này là có ý gì?" Diệt Thế trầm giọng hỏi.

"Ý của thuộc hạ là... liệu có phải là những kẻ khác đã biết được kế hoạch của đại nhân, cho nên mới phá hoại từ bên trong?"

Nam tử đeo mặt nạ ý tứ sâu xa nói.

"Những kẻ khác à?"

Đồng tử Diệt Thế co rút lại, trầm giọng hỏi: "Ví dụ?"

"Đại nhân còn nhớ không, đoạn thời gian trước ở Bắc Hải đã từng xuất hiện một người, đầu tiên là dựa vào lực lượng của người phàm giết chết bảy cái khôi lỗi của chúng ta, rồi lại thi triển lực lượng thần bí, chỉ dùng tượng điêu khắc gỗ đã có thể tiêu diệt Bạch Dương Chân Cung trong Lăng Hư Giới?"

"Còn cả ở Trung Châu, cái người mặc áo đen đối chưởng với ngài, dựa vào lực lượng của bản thân thu phục tứ đại hoang thú ấy thì sao?" Nam tử đeo mặt nạ suy đoán nói.

"Không có khả năng."

Lời của nam tử đeo mặt nạ vừa dứt, lập tức truyền tới giọng nói bác bỏ của Diệt Thế.

"Mặc dù thực lực của hai người này không tệ, thậm chí lúc ban đầu còn đả thương ta, nhưng khi đó ta còn đang trong thời kỳ suy yếu, cho nên cho dù hai người kia thật sự có thực lực thì cũng coi như bình thường."

"Lùi một bước mà nói, hai người kia ngay cả tư cách tiến vào Tiên Trụ ở chỗ này còn không có, lấy đâu ra bản lĩnh làm ảnh hưởng đại cục được chứ?"

"Nói trắng ra là... bọn họ ngay cả tư cách lọt vào trong mắt của ta còn không có."

Nam tử đeo mặt nạ nghe vậy cũng ngậm miệng.

Từ mấy kỷ nguyên trước, Diệt Thế đại nhân đã thôi diễn ra kỷ nguyên này của Tiên Giang Đại Lục sẽ nghênh đón thời đại đỉnh cao trước nay chưa từng có.

Tổng cộng có hai trăm ba mươi bốn vị Thiên Quyến Chi Nhân thành tựu tư chất thần xuất hiện ở thời đại này.

Con số này chính là số lượng trời định.

Sẽ không nhiều, cũng sẽ không ít.

Mà trong danh sách hai trăm ba mươi bốn người kia lại không hề có tên của hai người nọ, cho nên bọn họ cơ bản không phải là Thiên Quyến Chi Nhân.

Ngay cả Thiên Quyến Chi Nhân còn không phải, làm sao có thể ảnh hưởng tới thế cục được chứ?

Trừ khi nói... bọn họ đã sớm thành thần.

Nhưng điều này sao có thể...

"Vậy thì đại nhân, đây đến tột cùng là vì sao lại dẫn đến người tới trước mắt ít như vậy?" Nam tử đeo mặt nạ hỏi.

"Tinh tượng tính ra không có vấn đề gì cả, cũng không có phát hiện được bất kỳ tai họa ngầm nào xuất hiện, khả năng duy nhất chính là thời gian chưa tới." Diệt Thế nheo mắt, cất giọng nói.

"Thời gian chưa tới ư?"

Con ngươi nam tử đeo mặt nạ co rút lại, cung kính hỏi: "ý của đại nhân là..."

"Đã vào trong Thiên Quyến Chi Nhân, ngoại trừ một số ít người, phần lớn đều là trong vòng hai năm gần đây mới thức tỉnh, mà bây giờ khoảng cách thời gian tới Tiên Giang Hỗn Độn Bia cũng chỉ còn có một năm"

"Cho nên những người chưa đến kia có lẽ vẫn còn chưa thức tỉnh"

Nghe vậy, nam tử đeo mặt nạ giống như bừng tỉnh hiểu ra gật đầu.

Đúng vậy!

Hơn một trăm người đã tới này đều là mới thức tỉnh trong hai năm gần đây, mà một số người chưa đến kia chắc là vẫn còn chưa thức tỉnh, điều này cũng rất hợp tình hợp lý.

Dù sao trước khi hai trăm ba mươi bốn người này thức tỉnh, thân phận của bọn họ đều là người bình thường, thậm chí còn không biết được nội tình của bản thân.

Bởi vậy trước khi chưa thức tỉnh, bọn họ tuyệt nhiên sẽ không đi tới nơi này.

"Cho nên tiếp theo cứ yên lặng theo dõi biến động đi!" Trong lòng Diệt Thế bình tĩnh trở lại, từ tốn nói: "Có khả năng qua mấy ngày nữa, số lượng người trong Tiên Trụ sẽ sinh ra biến hóa, một năm sau vừa vặn tập hợp đủ hai trăm ba mươi bốn người"

"Cứ cái đà này xem ra, lo lắng trước đó của chúng ta chỉ là dư thừa." Nam tử đeo mặt nạ nói.

"Vừa rồi xác thật ta đã quá lo lắng"

Diệt Thế gật nhẹ đầu, trong lòng đã có dự tính nói: "Tĩnh tâm chờ đợi đi, tới lúc rồi thời cơ cũng sẽ đến"

Bên trong Tiên Trụ màu đỏ, Vân Yêu Yêu đang ngồi xếp bằng ở chỗ này.

Bên cạnh nàng có một nữ tử mặc áo trắng cũng đang ngồi xếp bằng. Tay nàng ta gầy trường cầm, áo trắng như tuyết, khí chất thanh thuần thoát tục.

Mặc dù Vân Yêu Yêu có muốn không thừa nhận cũng không được, nữ tử trước mắt này rất đẹp.

Nhận thấy được ánh mắt của Vân Yêu Yêu, nữ tử áo trắng nghiêng đầu nhìn lại, mỉm cười dịu dàng:

"Bạch Phiêu Phiêu."

Vân Yêu Yêu cũng mỉm cười gật đầu, nhẹ giọng nói:

"Vân Yêu Yêu."

Hai người gật đầu qua lại.

Trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ người có thể đến được nơi này đều là người nổi bật, thậm chí tương lai không chừng còn trở thành bằng hữu tốt.

Sau khi hai người bắt chuyện qua lại xong, Vân Yêu Yêu lại chuyển tầm mắt nhìn sang bên cạnh.

Trong mười tám cột Tiên Trụ màu đỏ này có tổng cộng bảy người.

Ngoại trừ nàng và Bạch Phiêu Phiêu ra còn có năm người nữa.

Năm người này hình như là đi chung với nhau, không biết là huyết mạch gì, làn da ngăm đen, cao lớn thô kệch, trên người mặc phục sức màu đen, đầu đội mũ tròn màu đen.