Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 618: Tới ta ra tay (2)




Tất cả mọi người đều không thể tin được, họ nhìn thấy Tiêu Chiến đưa lòng bàn tay ra, giơ hai ngón tay lên, trực tiếp kẹp chặt thanh kiếm.

"Vù vù!"

Do sức mạnh của thanh kiếm vô cùng mạnh mẽ, nên khi bị ngăn lại khiến thân kiếm run rẩy dữ dội, truyền ra từng đợt tiếng kiếm nổ vang.

Mà Tiêu Chiến lại không bị sứt mẻ chút nào.

"Cái gì?"

"Hai ngón tay lại có thể..."

Cảnh này.

Khiến cho mấy trăm ngàn tròng mắt trong sân suýt chút nữa đã rớt ra ngoài.

Liễu Như Yên, người vốn sở hữu khuôn mặt lạnh như băng, đột nhiên thay đổi vẻ mặt đang cười của mình.

Doãn Thiên Hùng ngồi phía sau võ đài chờ xem kịch vui, cũng đột ngột bật dậy khỏi chiếc ghế đầu.

Giờ khắc này.

Tất cả đều im lặng.

Từng cơn gió thoảng qua, tiếng lá cọ nhẹ trên mặt đất trở nên vui tai vô cùng.

Chuyện này.

Cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra?

Tiêu Chiến không phải là một tên phế vật không có tu vi sao, làm sao có thể bắt được thanh kiếm của Liễu Như Yên dễ dàng đến như vậy?

Mọi người như đang nằm mơ, nhất thời không phản ứng kịp.

Giữa sân.

Giọng nói của Tiêu Chiến truyền ra.

"Đến lượt ta xuất chiêu.."

Hắn đột ngột ngước đôi mắt sắc bén đó lên, hai ngón tay ngang nhiên bẻ gãy mũi kiếm.

Sau đó vô cùng dứt khoát, lòng bàn tay nâng lên.

Mũi kiếm đã bị gãy, hóa thành một vệt sáng, trong nháy mắt đã gây nên chấn động.

Nhất thời.

Mũi kiếm đâm rách không gian, lôi ra những gợn sóng không gian liên tiếp, lao thẳng về phía Liễu Như Yên.

"Như Yên, cẩn thận!"

Vào thời điểm xuất kiếm, Doãn Thiên Hùng đang đứng bên ngoài võ đài cảm nhận được sự nguy hiểm, vội vã lớn tiếng nhắc nhở.

Nhưng mà.

Cho dù có nhắc nhở kịp thời, Liễu Như Yên vẫn không thoát được đòn tấn công này, mũi kiếm bay ra dường như đã hoàn toàn khóa chặt nàng ta, cho dù nàng ta có giãy dụa thế nào thì vẫn không có đủ sức lực để chống đỡ.

Bả vai bị đâm thủng ngay lập tức, để lại một lỗ máu kinh hoàng.

Cùng lúc đó.

Liễu Như Yên cũng theo tiếng vang mà ngã ra ngoài, cả người đập mạnh xuống đất, giãy dụa dưới đất mãi mà không thể bò dậy được.

Chỉ một đòn, thất bại trong chớp mắt!

"Sao điều này có thể xảy ra được?"

"Trời ạ, chuyện gì đang xảy ra vậy, ta có nhìn nhầm không vậy?"

"Làm sao có thể xảy ra kết cục như thế này chứ?"

Cùng lúc đó, hàng trăm ngàn khán giả tại hội trường tạo nên một làn sóng náo động và phát ra những âm thanh khó tin.

Vốn dĩ khi Tiêu Chiến đỡ được đòn của Liễu Như Yên, điều này đã đủ khiến họ bất ngờ, nhưng bọn họ không ngờ rằng chuyện này chưa xong đã có chuyện khác xảy đến.

Tiêu Chiến có thể trong nháy mắt đánh bay Liễu Như Yên?

Một kết quả như vậy, họ hoàn toàn không thể chấp nhận được.

Ban đầu, họ đến là để xem Liễu Như Yên dùng sức mạnh siêu việt của mình nghiền nát Tiêu Chiến thế nào, nhưng hóa ra đây lại là một kết cục hoàn toàn ngược lại.

Có thể nói là như vậy.

Nó nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Liễu Như Yên ôm lấy bờ vai bị thương, nằm trên mặt đất thở gấp, hai mắt nhìn thẳng vào Tiêu Chiến.

Cái tên phế vật này...

Làm sao mà cái tên phế vật này có thể đánh bại ta?

Không đúng.

Không thể nào.

Liễu Như Yên hoàn toàn không thể chấp nhận một kết quả như vậy, huống hồ nàng ta đường đường là một Thiên Linh Thánh Nữ, vậy mà lại bị tên phế vật Tiêu Chiến này đánh bại.

Đặc biệt là những ánh mắt không thể tin nổi dưới sân, dường như đang chế giễu nàng ta.

"Đi chết đi!"

Nàng ta vô cùng tức giận, giơ thanh kiếm trong tay lên, bộc lộ hoàn toàn thực lực Địa Tiên.

Một kiếm xuất ra.

Vung xuống.

"Hít"

"Đây hình như là chiêu thức Thiên Linh Kiếm của Thiên Linh Tông."

"Đúng vậy, Thiên Linh Kiếm đích thực là tiên pháp chính gốc.

Tuy rằng nó chỉ là cấp thấp, nhưng lại là một trong những kiếm pháp của Thiên Linh Tông, Liễu Như Yên này thật sự là kinh người, thực lực Địa Tiên đã giúp nàng ta tu luyện được tiên pháp Thiên Linh Kiếm."

"Đúng vậy, có tiên pháp trong tay, cho dù chiến đấu trong hoàn cảnh chênh lệch thực lực cũng không có gì là khó."

"Xem ra, kết quả hôm nay vẫn rất khó đoán trước."

Toàn bộ những người ở hiện trường đồng loạt reo hò.

Vốn nghĩ rằng đây là một trận chiến không chút hồi hộp.

Nhưng cho đến bây giờ, nó thú vị hơn nhiều so với tưởng tượng của họ, có thể nói đây là tập hợp của những sự chuyển hướng bất ngờ.

Bên ngoài sàn đấu, Doãn Thiên Hùng nhìn chằm chằm vào giữa sân với về mặt lạnh lùng.

Tuy rằng sự bất ngờ của Tiêu Chiến gây ra khiến hắn ta có chút khó tin, nhưng dù sao Liễu Như Yên cũng là đệ tử thân truyền của hắn, hắn ta làm sao có thể không tin vào con át chủ bài này được?

Một kiếm này.

Dù sao đây cũng là lá bài mạnh nhất của Liễu Như Yên.

Dưới một kiếm này, Tiêu Chiến không có cơ hội chiến thắng nào cả.

"Hôm nay, ngươi đúng là vượt ngoài dự đoán của ta."

"Tất cả mọi người đều nghĩ rằng ngươi vốn chỉ là một tên phế vật mà thôi, nhưng hóa ra ngươi lại che giấu giỏi đến như vậy."

"Thế nhưng cũng vô dụng mà thôi!"

"Dưới một kiếm này của ta, trừ khi ngươi có thực lực Thiên Tiên thì mới may ra đỡ được, còn không thì ngay bây giờ ngươi chắc chắn sẽ phải chết."