Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 598: Ngươi câm miệng cho ta (2)




"Không cần biết nhà ngươi là ai, chúng ta đang làm việc, ngươi tốt nhất nên tránh ra, đừng dẫn lửa thiêu thân" Sau khi dò xét Lâu Bản Vĩ xong, một lão giả trong đó trầm giọng nói.

"Tránh ra?"

"Ngươi cũng không hồi xem ta có đáp ứng hay không?"

Lâu Bản Vĩ không sợ hãi chút nào nói.

Thế nhưng lời nói của Lâu Bản Vĩ lại khiến cho lòng Tô Vân Vận rung động, trong lòng tràn đầy xấu hổ.

Nàng vạn lần không ngờ tới, trong lúc chính mình lâm vào nguy cơ và tuyệt vọng, lại là tên làn mà nàng chán ghét bất chấp nguy hiểm ngăn cản trước người nàng.

Không thể không nói, trong lòng nàng, bây giờ tên lùn quái đản này đã trở nên vĩ đại.

Đúng vậy.

Quái đản thì quái đản, nhưng hắn lại có dũng khí lớn lao giúp mình ngăn cản nguy hiểm.

Chỉ là nghĩ lại, có dũng khí thì có thế làm cái gì?

Hắn ta là tên ngay cả Võ Đế cũng không biết thì sao có thể ngăn được tam đại tiên nhân. Đây chính là tự tìm cái chết.

Cho nên, nàng tự hiểu chắc chắn phải chết, nhưng cũng không muốn liên lụy đến Lâu Bản Vĩ, vì vậy vội vàng hét lớn: "Ngươi đi mau đi, đừng quan tâm ta, không đi thì ngươi sẽ chết."

Thế nhưng nàng vừa mới nói xong liền nghênh đón một trận mắng chửi từ Lâu Bản Vĩ.

"Ngươi câm miệng, ngươi là cái đồ chết tiệt!"

"Ngươi nói xem ngươi thành thật ở lại võ quán không tốt sao, lẽ nào ba con cá chạch này còn có thể làm gì ngươi? Ngươi chạy chạy chạy, chạy mẹ nó đi đâu, còn muốn chạy ra Bình Gianh thành"

"Ngươi thật sự cho rằng ta muốn giúp ngươi sao, ta còn đang chơi đây. Nếu không phải là chủ nhân sai bảo, ta cũng không thèm quản sống chết của ngươi."

Lâu Bản Vĩ tức giận mắng lấy mắng để.

Lấy chút gia sản cuối cùng thật vất vả mới kêu được một tiểu tỷ tỷ cùng tiến vào giấc ngủ ngon thì lại đụng phải chuyện này, quả thực là khiến hắn giận đến suýt chút nữa ung thư xương.

Tiếng mắng ầm ầm đổ xuống khiến Tô Vân Vận ngây ngẩn cả người.

Nàng đường đường là Cửu Chuyển Thần Vương Thể, vô luận là kiếp trước hay kiếp này, đã lúc nào từng bị người khác mắng như vậy?

Tên Lâu Bản Vĩ này không có thực lực gì lại dám mắng nàng?

Chỉ là nàng còn không kịp truy cứu thì đã nhìn thấy ba lão giả bỗng nhiên ra tay, hóa thành ba vệt sáng tập kích về phía Lâu Bản Vĩ.

"cẩn thận"

Mặc dù biết rõ Lâu Bản Vĩ không có khả năng trốn thoát khỏi công kích của ba người, nhưng mà nàng vẫn vô thức hô ra khỏi miệng.

Thanh âm của nàng vừa dứt, bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn.

Một màn bỗng nhiên phát sinh trước mắt khiến cho nàng trực tiếp hóa đá tại chỗ.

Vừa rồi nàng vừa nhìn thấy cái gì?

Vừa rồi nàng thế mà nhìn thấy từ trong hắc bào của tên lùn duỗi ra một ngón tay, trong nháy mắt bắn bay Tam đại tiên nhân dưới trướng Trần Di Chân.

Đúng, bay rồi.

Mà còn là kiểu bay đi trong khi cả người đều bị nổ tung.

Sau khi rơi xuống đất, ba người kia tựa hồ không còn một chút khí tức, chết rồi.

Biến cố không kịp đề phòng này giống như một tiếng sấm vang, ầm ầm nổ vang trong đầu nàng.

Sao có thể? Làm sao có thể?

Áo, ảo giác sao?

Nàng liều mạng dụi dụi mắt mình, sợ mình nhìn lầm.

Thế nhưng chuyện trước mắt nói cho nàng, chuyện phát sinh vừa rồi không phải mơ, một đầu ngón tay của tên lùn này thật sự đã giết chết tam đại tiên nhân trong nháy mắt.

Trong lòng kinh hãi, khiến cho nàng thật lâu cũng chưa hồi thần lại.

Hai mắt trợn to nhìn chằm chằm vào Lâu Bản Vĩ thật lâu, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng mà Lâu Bản Vĩ lại thu tay lại, quay đầu trừng mắt nhìn nàng một cái: "Có gì đáng xem đâu, còn không mau quay trở về võ quán cho ta?"

Sắc mặt Tô Vân Vận khó coi.

Nhưng nàng không quan tâm đến lời quát mắng của Lâu Bản Vĩ, nàng chỉ muốn biết rõ, vì sao Lâu Bản Vĩ lại có thực lực mạnh như vậy.

Rốt cuộc hắn là ai?

Làm sao lại cường đại như vậy?

Cường đại đến mức khiến cho nàng cảm thấy, cho dù là kiếp trước lúc nàng ở thời kỳ toàn thịnh cũng không phải là đối thủ của hắn.

Chỉ là nàng còn chưa kịp lên tiếng, bỗng nhiên có một thân người chỉ còn lại một nửa lung lay bò lên khỏi mặt đất.

"Không ngờ tới nha Tô Vân Vận, bên cạnh ngươi lại còn có cao thủ như vậy."

"Nhưng mà ngươi đừng có vui mừng quá sớm, tên lùn này cho dù có mạnh hơn nữa thì cũng không thể chịu nổi lửa giận của Di Chân Tiên Đế, các ngươi không chạy thoát được đâu, ha ha ha..."

Nửa thân người kia truyền ra âm thanh cười điên dại.

"Cái gì?"

Nghe vậy Tô Vân Vận vừa thoát khỏi miệng hổ mặt mũi trở nên nghiêm trọng.

Thủ đoạn của Di Chân nàng hiểu rất rõ.

Nếu thật sự như lời hắn ta nói, vậy kế tiếp e rằng nàng sẽ còn gặp phải rất nhiều phiền phức.

"Chịu một phần tỷ sức mạnh của ta mà còn không chết, ngươi cũng được đó."

Lúc này, thanh âm của Lâu Bản Vĩ truyền tới.

"Nhưng mà được con mẹ nhà ngươi chứ được."

Lâu Bản Vĩ tâm tình không tốt sẽ rất nóng nảy, lại trực tiếp ấn một đầu ngón tay xuống.

Một cái ấn này khiến Cửu tộc ở một cái thế giới khác cũng đều bị điệt sạch sẽ.

Ngay đến mộ tổ của mười tám đời tổ tông trong nhà cũng bị nổ tập thể.