Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 590: Một số người




Vài ngày sau.

Dịch Phong mặt ủ mày chau.

"Cầu hệ thống lại hãm hại ta rồi!"

Dịch Phong hùng hổ hét lên, vì truyền đơn đã phát ra vài ngày nhưng vẫn không có ai tới bái sư.

Nhưng may là Đông Thắng tông môn không thể so với Bắc Hải, những đệ tử có thể tu luyện cũng nhiều hơn Bắc Hải.

Cứ cách mấy năm, các liên minh tông môn thống nhất đều sẽ tổ chức lễ Nhập Tân.

Nói trắng ra, lễ Nhập Tân là để tuyển đệ tử.

Tùy vào liên minh tông môn sẽ thống nhất mở lễ ở đâu, các đệ tử đạt tới yêu cầu tu luyện đều sẽ trở thành người được chọn.

Sau đó các đại tông môn có thể lựa chọn đệ tử thích hợp gia nhập vào tông môn của mình giữa những người được chọn.

Mà Dịch Phong được thông báo rằng Thiên Địa Môn của hắn cũng có một số người được chọn.

Đây xem như là phúc lợi mà liên minh tông môn đã cho, tốt xấu gì Thiên Địa Môn cũng được liên minh tông môn chứng nhận là cửu phẩm tông môn.

Lúc này.

Dịch Phong xuất phát cùng Thanh Hoan Tướng.

Mà lễ Nhập Tân lần này sẽ được tổ chức ở Ninh Sa, Dịch Phong cưỡi trên phi kiếm chở Thanh Hoan Tướng lướt trên đất bay về phía Ninh Sa.

Vài ngày sau, hai người cũng tới được Ninh Sa.

Đương nhiên.

Phi kiếm của Dịch Phong còn có thể bay nhanh hơn rất nhiều, nhưng lúc mới đi ra từ Bình Giang hai người suýt chút nữa đâm vào cây nên hắn mới giảm tốc độ lại.

Nhưng dù vậy, đi trên đường gió thổi cũng làm đau hết cả đầu.

Lúc hai người đến thì lễ Nhập Tân cũng sắp kết thúc, những tông môn cấp cao đã mang theo những đệ tử thiên tài rời đi.

Trong sân chỉ còn lại một vài tông môn bát, cửu phẩm.

Mà các đệ tử không được chọn, phần lớn cũng chỉ còn lại vài tên dưa vẹo táo nứt.

Tất nhiên.

Mặc dù tông chủ của các tông môn bát, cửu phẩm thoạt nhìn thì có khí tức thâm hậu, mạnh mẽ, oai phong.

Dịch Phong dựa theo số lượng người mà đứng cùng những tông chủ của những tông môn bát, cửu phẩm này.

Hắn thẳng eo, nhìn rất có khí thế của tông chủ một tông môn.

Nhưng trong lòng hắn cực kỳ hoảng loạn.

Hắn là người phàm vô dụng muốn giả làm một người tu luyện xuất nhập, tình huống này thật sự cũng khó đấy!

Phải biết rằng, dường như người ở đây không phải là cái vỏ rỗng như hắn, họ đều là các cao thủ chân chính.

Thậm chí hắn còn thấy cao thủ võ linh trong đó.

"Lão Thanh, tuy ta rất mạnh nhưng muốn rêu rao thì ngàn vạn lần cũng không được gây chuyện, được không?"

Dịch Phong nhẹ giọng, trịnh trọng nói với Thanh Hoan Tướng bên cạnh.

"Vâng, tiên sinh"

Thanh Hoan Tướng gật đầu cung kính.

Nghe vậy, lúc này Dịch Phong mới thở phào nhẹ nhõm.

Mà thời gian trôi qua, bát phẩm tông môn cũng đã chọn đệ tử xong. Kế tiếp, chỉ còn dư lại những đệ tử cửu phẩm tông môn.

"Thiên Nguyệt Tông ta muốn tên đệ tử kia, các ngươi không có ý kiến gì chứ?"

Một nam nhân trung niên bước lên, nhìn về phía một đệ tử mặc hoa phục.

"Hừ, Ma Thiên Tông ta cũng muốn hắn"

Lại một lão giả bước ra tiến hành tranh đoạt.

"Hừ, ngươi muốn đối nghịch với Thiên Nguyệt Tông đúng không?" nam nhân trầm giọng nói.

"Ma Thiên Tông ta sợ ngươi chắc?"

Hai lão giả đối chọi gay gắt.

"Vậy so tài một lần đi"

Nam nhân trung niên đánh một chưởng về phía lão giả rồi hai người lập tức tranh đấu.

Tuy những đệ tử trước mắt đều là dưa vẹo táo nứt còn sót lại sau khi các tông môn chọn lựa, nhưng coi như họ cũng là hạt giống không tệ đối với những tông môn cửu phẩm.

Trận chiến đấu này, Thiên Nguyệt Tông đã giành thắng lợi.

Mà sau hai môn này, lại có thêm vài tông môn bắt đầu cướp đoạt đệ tử.

Về phần Dịch Phong.

Hắn vẫn luôn đứng đó với vẻ mặt không cảm xúc.

Đoạt đi đoạt đi, dùng sức đoạt đi.

Dù sao ta cũng không đấu, chỉ cần để lại một người cho ta là được.

Nếu như chọc đến tông môn kia, Thiên Địa Môn của hắn chống đỡ không được rồi.

Sau hai canh giờ trôi qua, toàn bộ đệ tử trong sân cũng được chọn xong, không dư lại một ai.

Vẻ mặt Dịch Phong đen lại.

Mẹ nó, chuyến này thật sự trắng tay ư?

Vậy nên làm thế nào mới được đây?

Hắn liên tục dùng ánh mắt nhìn về phía lão giả bên cạnh.

Lão giả này là tông chủ Cửu Thiên Môn, vì được sáng lập ra lâu nên có vài người, vì vậy cũng chọn được vài đệ tử.

"khụ khụ, lão ca, tại hạ là môn chủ Thiên Địa Môn. Ta từ ngàn dặm xa xôi tới mà không lấy được đệ tử nào, nên có thể thương lượng cho ta một người được không?" Dịch Phong mỉm cười nói.

"Lão đệ, mọi người đều không dễ dàng gì. Ngươi thực sự rất đáng thương, thế thì ta cho ngươi một người vậy!"

Lão giả Cửu Thiên môn nghe vậy thì lập tức sảng khoái đồng ý.

Dù sao thu nhận mấy người cũng chỉ là dưa vẹo táo nứt, nên cho một người cũng chẳng có gì ghê gớm đối với hắn.

Vì thế.

Hắn lấy một nữ tử kém nhất từ giữa đám dưa vẹo táo nứt nhường cho Dịch Phong.

Dịch Phong đưa mắt nhìn về phía nữ đệ tử đó.

Nhan sắc nàng xinh đẹp lạnh lùng, ngũ quan tuyệt vời.

Dáng người càng hoàn hảo, cao gầy lại... Kiên cường, trên người còn có khí chất cực kì độc đáo.