Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 587: Yêu cầu thiên phú




"Hì hì, ngại quá, tiên sinh, đến muộn rồi."

Vẻ mặt lão giả đầy áy náy nói, bấy giờ mới cứng rắn lôi kéo tên mập tiến vào trong đám người, nhưng không ngờ tên nghịch tử này lại cầm giò heo ra, cúi đầu lén lút gặm cắn.

"Ăn ăn ăn, chỉ biết có ăn thôi, làm mất hết mặt mũi của nhà họ Trì ta rồi."

"Lão tổ tông, nhưng mà con thật sự đói bụng"

"Ngươi còn dám cãi lại à!"

Lão giả gõ mạnh mấy cái lên Trì Nhất Dũng, truyền ra giọng nói bất lực.

Mà những thanh niên tài tuấn khác ở giữa sân nhìn thấy tên mập này, ít nhiều đều lộ ra một chút khinh thường, người như thế sao cũng có tư cách tiến vào nơi này sao.

"Ha ha, chư vị chê cười, chê cười rồi"

Vẻ mặt lão giả áy náy cười trừ, lại vụng trộm ra sức đá cho Trì Nhất Dũng mấy cước.

"Đừng ngại"

Dịch Phong cười cười, chỉ cần có thể dẫn đồ đệ tới cho hắn, hơi chậm một chút thì có sao đâu chứ. Dù sao nhiều thêm một người thì hắn lại nhiều thêm một phần tiến độ.

Lại đợi thêm một hồi, mắt thấy mọi người hầu như đều đã đến đông đủ, Dịch Phong lập tức bắt đầu thu đồ đệ.

Hắn liếc mắt nhìn xung quanh một chút, trực tiếp chọn trúng Trì Nhất Dũng ban nãy, ai bảo tên mập này dù là vóc người hay các phương diện khác đều xuất chúng như vậy chứ.

"Ngươi lại đây" Dịch Phong nhẹ giọng nói.

Tên mập đang gặm giò heo ngẩng đầu lên. Những người khác ai nấy đều dùng ánh mắt không thể tin được nhìn về phía Trì Nhất Dũng.

"Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, tiên sinh đang gọi ngươi đấy!"

Lão giả lại đá thêm một cước lên trên mông hắn ta, vội vàng quát lên.

Trì Nhất Dũng nghe vậy, lúc này mới tinh táo lại, vội vàng lau sạch dầu mỡ ngoài miệng, cung kính chạy tới trước mặt Dịch Phong.

"khụ khụ, ta kiểm tra thiên phú một chút!"

Dịch Phong làm bộ làm tịch sờ lên bả vai tên mập, lại nhìn bàn tay của hắn ta một chút, đầu nhẹ nhàng gật một cái.

Trên thực tế, hắn đâu có nhìn ra cái thiên phú gì.

Nhưng dù sao cũng làm trò trước mặt nhiều người như vậy, mình lại là người đứng đầu một tông, tốt xấu gì cũng phải giả vờ tới bến.

Đương nhiên, thật ra là dùng hệ thống giúp hắn đo lường một phen, là thiên phú hay siêu cấp rác rưởi.

Có điều thiên phú rác rưởi hay không rác rưởi thì hắn cũng không quan trọng, quan trọng có thể thu đồ đệ là được rồi.

"Ừm, thiên phú cũng bình thường, nhưng chỉ cần hơi bồi dưỡng một chút cũng có thể tạo ra tài năng," Dịch Phong nghiêm trang nói dối.

Nghe vậy, giữa sân phát ra một tràng kinh hô.

Vô số người đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía Trì Nhất Dũng.

Mà bản thân Trì Nhất Dũng cũng đờ đẫn tại chỗ.

Đương nhiên, người kích động nhất còn phải kể đến chính là lão đầu của nhà họ Trì kia.

Lúc đầu lão ta cũng là dựa vào vận khí mới trà trộn tới được Bình Giang thành, mà thế hệ sau của lão ta quả thật cũng không có đủ bản lĩnh để biểu diễn, mới dẫn Trì Nhất Dũng đến.

Lão ta dẫn Trì Nhất Dũng đến thật ra cũng chỉ là thử may mắn, chưa từng ôm bất cứ hi vọng gì, nhưng không ngờ Trì Nhất Dũng lại là người đầu tiên được Dịch Phong chọn trúng.

"Ha ha ha, Trì gia ta sắp quật khởi rồi!"

Lão đầu của nhà họ Trì cười phá lên ngay tại chỗ, lại kính cẩn khom người với Dịch Phong.

Dịch Phong xấu hổ sờ lên trán, mặt đầy vạch đen.

Có phải là kích động quá mức rồi không?

Nếu như để cho lão nhân này biết mình chính là cái thùng rỗng, còn chưa biết hắn ta sẽ làm ra loại biểu cảm gì.

Nhưng mà bỏ đi.

Chỉ cần thu được một trăm tên đồ đệ, thân phận người tu hành này của hắn sẽ lập tức danh xứng với thực.

Hắn bình tĩnh cười khẽ, tiếp tục lộ ra khí thế người đứng đầu một tông, làm bộ làm tịch nhìn đám người xung quanh.

Dưới ánh mắt của Dịch Phong, một đám thanh niên tài tuấn, thiên chi kiêu tử bắt đầu xôn xao, tất cả đều dùng ánh mắt hi vọng nhìn về phía Dịch Phong.

Nhưng mà... ngay lúc Dịch Phong chuẩn bị tùy ý lựa chọn một tên đệ tử, trong đầu bỗng nhiên phát ra âm thanh của hệ thống.

"Tinh"

"Kiểm tra đo lường hoàn tất: tư chất của đồ đệ mới mà ký chủ thu nhận không đủ, tiến độ của nhiệm vụ vẫn như cũ đạt 3/100"

Đùa cái gì chứ?

Dịch Phong nghe thấy giọng nói quen thuộc này, lập tức há hốc mồm.

"Là sao, chẳng lẽ thu đồ đệ còn yêu cầu cả tư chất nữa sao?"

Dịch Phong nhịn không được mà hỏi hệ thống.

"Tinh"

"Yêu cầu thiên phú thấp nhất để thu đồ đệ là: tư chất bình thường"

"Tư chất bình thường à?"

Cặp mắt Dịch Phong lấp lóe, thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Còn tốt, chỉ là tư chất bình thường.

Cái này cũng không có gì đáng ngại.

Dù sao tiểu đồ đệ Chung Thanh vô dụng của hắn cũng có tư chất bình thường, cho nên trong số hơn mười người trước mắt này, có lẽ phần lớn đều có tư chất bình thường đúng không?

"Khởi động kiểm tra đo lường thiên phú."

"Kiểm tra đo lường tất cả mọi người ở đây."

Dịch Phong lên tiếng nói với hệ thống, sau đó cong khóe môi chờ đợi kết quả nổi lên.