Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 516: Thật là trùng hợp nha




Dù sao đây cũng chính là nước mưa mà hắn gọi ra.

Hả?

Đúng lúc này, Dịch Phong chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm vào nước mưa rơi xuống, bỗng nhiên cảm giác có chút không thích hợp.

"Sao lại lớn như vậy?"

"Con mẹ nó, không phải mưa."

"Là mưa đá"

"AI?

"Mẹ ơi, đau quá."

Chỉ một thoáng, Dịch Phong đã bị mưa đá đập cho mặt mũi bầm dập, vội vã chạy trối chết xông về miếu hoang.

"Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó."

Ngồi ở trong miếu, Dịch Phong sở lấy một đầu toàn cục u của chính mình, sắc mặt âm trầm đến cực điểm.

Dịch Phong ngồi trong miếu hoang chưa từ bỏ ý định nghiên cứu.

Một canh giờ hai canh giờ đi qua.

Dịch Phong thử qua tất cả các tác dụng có thể nghĩ ra, nhưng mà lại phát hiện ra kết quả nhức cả trứng, đó là cái quang hoàn chó chết này, ngoại trừ có thể để trên đầu phát sáng ra, thì không có tác dụng gì khác.

Tất nhiên.

Miễn cưỡng nghĩ ra, cũng vẫn có một chút tác dụng.

Chí ít, có cái chùm sáng này, lúc mùa hạ đi đường ban đêm không sợ đạp phải rắn.

Dịch Phong uổng công nghiên cứu một trận, chán chường ngồi liệt trên mặt đất, lại bắt đầu bắt đầu nghiên cứu hệ thống.

Cuối cùng hắn nghĩ đến, hệ thống không phải mới thăng cấp sao?

Sau khi thăng cấp, có thể mang đến tác dụng gì mới cho hắn không?

Thế nhưng mà Dịch Phong bỗng nhiên nhớ tới, hệ thống này ngoại trừ ban thưởng cho hắn một tên Lâu Bản Vĩ, một con Mạn Mạn, cùng quang hoàn trên đỉnh đầu bất kì lúc nào cũng có triệu hồi được ra, chính là dạy hắn những thứ như cầm kỳ thư họa.

Ngoài ra, chính là có thể kiểm trắc thiên phú của những người khác.

Nói cách khác, toàn bộ công năng tác dụng của hệ thống, cũng chỉ có một cái hữu dụng là có thể kiểm trắc thiên phú của người khác.

Cho nên, chức năng của nó chỉ là loại tàn tạ này, cho dù thăng cấp, thì cũng cao cấp được hơn bao nhiêu đây?

Nhưng dù gì cũng phải thử một chút.

Có lẽ sau khi hệ thống thăng cấp, có thể thăng cấp luôn chức năng kiểm trắc thiên phú kia, tỉ như ngoại trừ kiểm trắc thiên phú ra, còn có thể kiểm trắc ra tu vi, hoặc là bí mật gì đó?

Dịch Phong ôm ý nghĩ như vậy lại một lần nữa đi ra cửa miếu.

Lúc đang muốn tìm kiếm mục tiêu kiểm trắc, thì có sáu bóng người lướt qua trên bầu trời của Quan Đường Thành.

Tuy là không biết rõ bọn hắn là ai, nhưng có thể bay thì tuyệt đối là tu luyện giả, cho nên Dịch Phong trực tiếp nhằm vào sáu người bọn họ để thứ chức năng kiểm trắc.

"Đinh: Lười kiểm trắc"

Chờ đợi một lúc, hệ thống truyền đến âm thanh.

"Cái gì?"

"Lười kiểm trắc?"

Vừa nghe được âm thanh của hệ thống, Dịch Phong lập tức trợn tròn mắt, bờ môi run rẩy, trong lòng nổi lên vô số câu chửi.

Hắn vốn nghĩ sau khi hệ thống thăng cấp, cái chức năng duy nhất này cũng có thể thăng cấp, nhưng hắn vạn lần không ngờ là kết quả như vậy.

Thế mà ngay cả kiểm trắc cũng lười làm?

"Má nó"

"Hố cha hệ thống"

"Ta giết cả nhà ngươi"

Dịch Phong tức giận muốn bắt cái hệ thống này ra đánh cho một trận, nhưng căn bản là bất lực.

Lửa giận của hắn không có chỗ phát tiết không thể làm gì khác hơn là lấy đao ra, đâm vào nửa con heo cái già được bày trên ghế ở bên cạnh.

Trọn vẹn đâm hơn tám mươi đao, mới coi như hả giận.

Lúc rời đi, nhìn nữ đồ tể cầm đao mổ heo còn mập hơn con heo kia, hắn mới cắt nửa lượng thịt, vứt một cái kim tệ thiếu một góc xuống, hùng hùng hổ hổ rời đi.

Sáu người lướt qua trên bầu trời, ánh mắt quét một vòng toàn bộ Quan Đường Thành.

"Sao còn chưa phát hiện tung tích của tiền bối?" Tông chủ của Hằng Thiên Kiếm Trai nhịn không được hỏi Dạ Di: "Dạ tiểu thư, ngươi không có nhìn sót chứ?"

"Chắc không đâu, dáng dấp cùng với bóng lưng của tiền bối ta đều nhớ như in, nếu là nhìn thấy hắn, ta nhất định liếc mắt là có thể nhận ra" Dạ Di lắc đầu nói.

"Vậy chúng ta cũng đã bay vô số vòng trên Quan Đường Thành rồi, mà vẫn không tìm thấy hắn, đây là có chuyện gì a?" Tông chủ của Thiên Long Cốc nhíu mày nói.

"Đúng vậy a, chẳng lẽ là vị tiền bối này không muốn gặp chúng ta?"

Tông chủ của Thái Nhất Cốc nhịn không được nói.

"Ta đoán chắc là vậy, sáu người chúng ta muốn tìm người thực tế quá dễ dàng, trừ phi vị tiền bối kia không muốn để cho chúng ta tìm được hắn, nếu không chúng ta không có khả năng không tìm thấy"

Tông chủ của Thương Hải Sơn nói.

"Vị tiền bối kia bình dị gần gũi, thật ra ta cảm thấy cũng không phải cố ý không muốn gặp chúng ta." Dạ Di lắc đầu, suy đoán nói.

"Vậy thì vì sao?" Dạ Năng hỏi.

"Ta nhớ ra rồi" Bỗng nhiên, Dạ Di vội vàng nói: "Lúc ta gặp tiền bối, vị tiền bối kia một mực tự xưng chính mình là phàm nhân, còn bảo ta đừng gọi hắn là tiền bối, nói cách khác, hắn căn bản không muốn bạo lộ thân phận của mình, mà chúng ta trắng trợn bay tới bay lui như vậy, hiển nhiên đã đi ngược lại với quan niệm của tiền bối!"

"Hóa ra là như vậy."

"Vậy thì nhanh nhanh nhanh, chúng ta mau mau hạ xuống đi"