Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 413: Nước tiên




Càng nghĩ.

Trong lòng nàng càng sợ hãi.

Nếu như hắn giận thật, e rằng mười kẻ như nàng cũng không đủ để mà chết.

Nhưng mà việc khiến nàng thở phào nhẹ nhõm là Dịch Phong không thèm để ý đến nàng, hắn nhanh chóng rời đi.

"Trời ơi!"

"Quá kinh khủng!"

"Tốt nhất là ta phải nhanh chóng chạy về Phệ Thiên Yêu Lang tộc đưa Tiểu Lang rời khỏi đây ngay lập tức mới được."

Nàng - kẻ vừa sống sót sau đại nạn, ngóc đầu dậy.

Sau đó chuyển hướng, đi về phía Phệ Thiên Yêu Lang tộc.

Không lâu sau đó.

Hình ảnh một quyền kia trên bầu trời Tiên Giang đại lục mới dần dần biến mất.

Nhiều lão quái vật đến xem náo nhiệt cũng chuẩn bị giải tán.

Nhưng vào lúc này, bầu trời xảy ra dị biến.

Ổ nơi bóng hình một quyền thẳng phá trời kia, một luồng sức mạnh ảo diệu lập tức tràn vào Tiên Giang đại lục.

Rất nhanh.

Tràn ngập toàn bộ Tiên Giang đại lục.

Nhưng mà.

Hầu hết người bình thường không cảm nhận được luồng sức mạnh này, nhưng những lão quái vật ở Tiên Giang đại lục kia lại lập tức lệ tràn khóe mắt.

"Nước tiên!"

"Là nước tiên!"

"Trời ạ, thật sự là nước tiên ư, cuối cùng con đường lên tiên giới ở Tiên Giang đại lục đã bị chặt đứt mấy trăm vạn năm nay cũng mở ra rồi!"

"Ha ha ha."

Giờ khắc này.

Rất nhiều lão quái vật vui mừng đến điên cuồng.

Nước tiên.

Là con đường cuối cùng để trở thành tiên nhân.

Trước đây, lúc đột phá từ Cửu Mệnh tới Thập Mệnh thì có thể hấp thụ nước tiên, sau khi hấp thụ xong mới có tư cách đặt chân tới tiên giới, trở thành tiên nhân chân chính.

Cũng không biết từ khi nào, Tiên Giang đại lục đột nhiên xuất hiện một tấm màn chắn, ngăn cách nước tiên tràn vào.

Vì vậy, cho dù người đến sau đột phá Thập Mệnh Võ Đế nhưng không có cách nào để nhận được nước tiên, cho nên không thể nào đột phá thành tiên được.

Vì lẽ đó, Thập Mệnh Võ Đế ở Tiên Giang đại lục cũng tự xưng là ngụy tiên.

Mà ngụy tiên với chân tiên, tuy chỉ khác biệt mỗi việc trong cơ thể có nước tiên hay không, nhưng chênh lệch thực lực lại rất lớn.

Mà giờ khắc này.

Vào giờ khắc này, sức mạnh của nước tiên lại tràn vào Tiên Giang đại lục một lần nữa khiến cho rất nhiều lão quái vật Thập Mệnh vui mừng đón nhận nước tiên.

Ngồi xuống đất, trở thành tiên.

"Ta biết rồi, có lẽ cú đấm thần bí lúc trước đó đã mổ lại con đường lên tiên giới ở Tiên Giang đại lục một lần nữa"

"Ha ha, ta đột phá trước đây."

"Hừ, ta cũng không chậm hơn ngươi mấy đâu"

"Ha ha ha."

"Thì ra đây chính là tiên ư?"

"Sức mạnh lớn mạnh thật đấy"

"Ta có cảm giác ta phất tay một cái cũng có thể tiêu diệt sạch toàn bộ Tiên Giang đại lục."

Gần như trong nháy mắt, toàn bộ Tiên Giang đại lục xuất hiện rất nhiều tiên nhân.

Mà ngày này.

Cũng là ngày vui vẻ nhất của cả Tiên Giang đại lục.

Nửa ngày sau.

Tại Trung Châu Tiên Giang đại lục.

Mấy chục người đứng trên tháp cao, bên dưới tháp tụ tập rất nhiều đệ tử tông môn, ai nấy đều kính trọng và ngước nhìn những người này, trong lòng tràn ngập về cuồng nhiệt.

Mục đích của nhóm người này là bước lên tiên giới.

"Lão quái, mới nửa ngày mà ngươi đã muốn rời đi rồi, không ở lại một chút nữa sao?" Một nam tử vẫn đang đón nhận nước tiên hỏi một lão già.

"Ta đột phá Thập Mệnh đã ba ngàn năm, Tiên Giang đại lục cũng không còn nơi nào đáng để ta lưu luyến, ta nóng lòng muốn tới tiên giới lắm rồi." Lão già gấp gáp nói.

"Được rồi, thật ghen tị với ngươi quá, nói muốn đi là đi" Nam tử trung niên cảm thán nói, hiển nhiên cũng rất muốn theo bọn họ vào tiên giới ngay lập tức.

"Lão đệ, chuyện này có gì to tát chứ, cùng lắm một năm nữa thôi, chắc chắn ngươi cũng sẽ tới được đây: Lão già cười nói.

"Đúng vậy!" Nam tử trung niên gật đầu.

Sau khi tiếp nhận nước tiên, bọn họ đã biết rất nhiều điều trước đây chưa biết.

Bởi vì quy tắc sức mạnh khác biệt, cho nên bọn họ không thể ở lại Tiên Giang đại lục quá lâu.

Nếu qua một năm không rời đi, bọn họ sẽ bị quy tắc sức mạnh của Tiên Giang đại lục loại trừ, sau đó giết chết theo quy tắc.

Vậy nên bất kể có muốn đi hay không, trong vòng một năm, đạt đến tu vi này đều phải rời đi.

"Được rồi, bọn ta đã cảm nhận được vị trí kết giới giữa hai nơi rồi, bọn ta đi trước một bước"

Sau khi chia tay.

Mười mấy tiên nhân mới bay về phía Đông Thắng của Tiên Giang đại lục.

Với thực lực hiện tại của bọn họ, xuyên qua Tiên Giang đại lục thật sự rất đơn giản, nháy mắt đã đến Ninh Sa của Đông Thắng.

Mà ngọn núi ở phía bên dưới chính là núi Mạc Phủ.

"Thật sự không ngờ được rằng kết giới giữa hai nơi lại là một vùng đất hoang vu." Một nam tử kinh ngạc nói.

"Đúng vậy, nếu như không hấp thụ nước tiên thì căn bản không có cách nào chạm vào kết giới giữa hai nơi, đi qua đó chỉ là một ngọn núi bình thường mà thôi!" Một người khác lại nói.

"Được rồi các vị, những điều này đều không quan trọng, chúng ta cùng tới tiên giới thôi" Một lão già nói: "Nhưng mà mọi người đã nói, tiên giới không hề giống với Tiên Giang đại lục của chúng ta, mặc kệ trong nhà chúng ta ân oán như thế nào, ta hy vọng sau khi đến tiên giới, chúng ta có thể buông bỏ ân oán mà bắt tay hợp tác, nếu không thì có lẽ khó mà sống sót được!"