Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 400: Thành lập tông môn




"Cách gì, con mẹ nó ai có cách gì đây?"

Quản Vân Bằng hét ầm lên: "Chuyện hai người chúng ta phá vỡ mảnh ngói của tiền bối thì thôi không nói nữa, nhưng một ngàn tám trăm món linh khí mà đồ đệ quý hóa của ngươi nợ, tất cả tài sản của tổ tông đời thứ mười tám nhà ngươi cũng không gom góp đủ được, ngươi nói xem có biện pháp gì được nữa?"

"Được rồi, đừng nói nữa, trái phải đều là đường chết, thay vì lo lắng sợ hãi như vậy, tốt hơn là mang ba món linh khí trực tiếp đi tìm vị kia"

Diệp Bắc dứt khoát nói: "Thái độ tốt cộng với tâm trạng của vị kia cũng không tệ, có lẽ vẫn có thể có một con đường sống"

"Đúng vậy, ta đồng ý với đồ đệ ngươi."

Quản Vân Bằng cũng nói: "Ta tiếp xúc với vị tiền bối kia nhiều hơn ngươi, hắn vẫn có lòng khoan dung tha thứ cho các hậu bối, nếu chúng ta có thái độ tốt, không chừng có thể xoay chuyển tình thế"

"Được rồi!"

Hám Thiên Khuyết cân nhắc một hồi rồi cũng cắn răng đồng ý.

Bởi vì bây giờ thực sự cũng không có cách nào nữa, chạy cũng không chạy khỏi được lòng bàn tay của người đó, mỗi ngày còn phải lo lắng sợ hãi, còn không bằng trực tiếp đối mặt.

Sau khi ba người thương lượng xong thì lập tức mang theo toàn bộ tài sản, chạy về phía thành Bình Giang.

Võ quán.

Dịch Phong đang đưa ra kế hoạch sáng lập tông môn.

Mặc dù Dịch Phong chưa từng thấy tông môn của thế giới này, nhưng kiếp trước hắn cũng đã từng xem phim và tiểu thuyết không ít lần.

Cho nên hắn đang sắp xếp lại ý nghĩ của mình.

Đầu tiên, làm sao thu nạp được đệ tử?

Xem ra ngoài việc vừa dỗ dành vừa lừa gạt ra, vốn dĩ không còn biện pháp nào khác nữa.

Vì vậy tông môn phải có hình tượng, nếu không người khác nhìn thấy ngôi nhà lá hai ba nóc của ngươi, thì chắc chắn sẽ không muốn gia nhập.

Cho nên nhất định phải tạo được vẻ bề ngoài.

Bước đầu tiên: Một cánh cổng cao lớn, một bức tượng ngạo nghễ.

Cái này Dịch Phong đã có biện pháp giải quyết, nhất định phải bỏ ra một ít tiền làm cổng cao hơn, bức tượng thì càng dễ xử lý, khắc một con rồng đặt ở giữa tông môn là được.

Bước thứ hai: Tông môn phải trông giống kiểu thần tiên bay bay, sương mù dày đặc lượn lờ.

Cái này Dịch Phong cũng đã có biện pháp giải quyết, định lợi dụng nguyên lý hóa học của kiếp trước, đốt cái gì đó trong tông môn cho sáng lên chẳng hạn, giống như hiệu ứng của sân khấu, không có vấn đề gì, đến lúc đó có phải linh khí hay không đều không quan trọng, mấu chốt là vẻ bề ngoài là được.

Bước thứ ba: Ấn Thư Các trong tông môn.

Cái này cũng nhất định phải có, may mà kiếp trước Dịch Phong cũng là một phần tử trí thức, hắn định viết mấy kiểu súp tâm hồn này nọ hoặc chút đạo lý của Mạnh Tử hay Khổng Tử vào đó, còn việc người khác có thể lĩnh ngộ được chút gì hay không, cái này thật sự là không nói trước được.

Bước thứ tư: Cấm địa phía sau tông môn.

Cái này cũng rất cần phải có, như vậy mới thể hiện được được nội tình bên trong của một tông môn, còn trong cái sân sau đó có gì thì không quan trọng. Cho nên Dịch Phong định đi bắt vài con dã thú nhốt ở đó, thường ngày có thể phát ra một vài tiếng gào rú, nhìn ngạo mạn chút là được.

Thứ năm bước: Thần thú hộ mệnh tông môn, lá bài cao thủ.

Nhưng suy nghĩ một hồi lâu, Dịch Phong cũng miễn cưỡng lựa chọn một biện pháp, đó chính là để con ốc sên kia làm thần thú hộ mệnh tông môn, dù sao cũng chưa có ai từng thấy một con ốc sên lớn như vậy, nói không chừng thật sự có thể hù dọa người khác. Còn nói về lá bài cao thủ, hắn nhất định sẽ chọn Lâu Bản Vĩ, đến lúc đó để lộ đầu lâu của hắn ta ra, chắc chắn sẽ khiến mọi người khiếp sợ.

Trừ cái này ra, thì còn cần một số địa điểm, chỗ ở, khu vực công cộng, sân luyện võ gì gì đó.

Cuối cùng quan trọng nhất chính là, đệ tử tới đây, dù sao hắn cũng phải dạy người ta một cái gì đó chứ?

Dạy mọi người tu luyện?

Cái này nhất định là không được, cả đời này cũng không thể dạy, một khi dạy sẽ ngay lập tức lộ tẩy.

Vì vậy, Dịch Phong suy nghĩ một chút, hay là từ từ hành động từ những gì bản thân giỏi nhất.

Ví dụ như đệ tử mới nhập môn thì trước tiên có thể dạy hắn chơi đàn, đánh cờ, chưng cất rượu, điêu khắc... còn có thể gọi là vì tu thân dưỡng tính, vì nâng cao tu vi mà đặt nền tảng.

Sau khi lên kế hoạch cho tất cả những điều này.

Dịch Phong khẽ cười.

Cuối cùng trong lòng cũng có chút tự tin.

Mà để bắt đầu hành động này, trước hết hắn phải mua một mảnh đất đã.

Mảnh đất này có chu vi là hai dặm, sâu bên dưới không chỉ có một ngọn đồi nhỏ, mà ở đằng sau đồi còn có một khoảng rừng có diện tích khá hợp lý.

Chỉ là, mặc dù việc mua đất diễn ra suôn sẻ, nhưng phần lớn tài sản của Dịch Phong đều tiêu hết vào mảnh đất này.

Điều này khiến hắn đau quặn thắt tim gan.

Mà nếu đã định thành lập tông môn thì võ quán cũng không cần này tồn tại nữa, nên Dịch Phong đã tháo biển hiệu của võ quán xuống, về sau nơi này sẽ làm phòng ngủ của hắn!

Và bước tiếp theo chính là phải đầu tư rất nhiều nhân lực để xây dựng khu đất có chu vi hai dặm này lên.