Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 323: Cao thủ Võ Linh




Khi trời gần tối, cuối cùng vị cao thủ Võ Linh kia cũng đến thành Hán Xương.

Hắn tên là Kiếm Vô Tâm.

Thống lĩnh nhỏ trong số các đệ tử của Thiên Ma Tông, đương nhiên là loại thấp nhất, bởi vì các thống lĩnh khác đều đã là Võ Vương rồi.

Lúc này, hắn đang cực kì cung kính quỳ bên cạnh Tuyết Thấm Trúc.

"dặn dò của ta lúc nãy, ngươi đã nghe rõ hay chưa?" Tuyết Thấm Trúc hỏi lại một lần: "Lúc nào ngươi cũng phải hiểu rõ, ngươi là một tên cao thủ Võ Linh, còn bọn ta, chỉ là một lũ người phàm"

"Thưa tông chủ, thuộc hạ đã hiểu, nhất định sẽ hoàn thành tốt tất cả việc này." Kiếm Vô Tâm cung kính trả lời.

"Ù, chỉ cần ngươi thành công hoàn thành nhiệm vụ lần này, ta có thể đặc biệt thăng cấp cho ngươi" Tuyết Thấm Trúc lại nói.

"Vâng vâng vâng, đa tạ tông chủ"

"Vậy được, ngươi ở đây đợi đi, ta đi thông báo cho tiên sinh."

Tuyết Thấm Trúc vội vàng ra lệnh, sau đó đi về phía quán trọ.

Trong quán trọ, Dịch Phong và đám người kia đang chuẩn bị vì hành động trọng đại vào ngày mai, Tuyết Thấm Trúc đi vào nói:

"Tiên sinh, vị cao thủ Võ Linh kia đến rồi!"

"Hả??"

Dịch Phong lập tức đứng lên, kích động nói: "Nhanh nhanh nhanh, mọi người mau cùng ta đi nghênh đón cao thủ Võ Linh."

Nói rồi, Dịch Phong lập tức nhiệt tình đi ra ngoài cửa.

Mà Vinh thịt heo, lão Vương, Dương Thiên Vũ, Lý Thư Hoa, Đệ Ngũ Thiên Minh, Đệ Ngũ Trường Không và một số người liên quan cũng đi theo Dịch Phong đi ra bên ngoài.

Ngoài cửa.

Kiếm Vô Tâm tay ôm trường kiếm, trên người quanh quẩn khí tức Võ Linh nhàn nhạt.

Trong lòng, nhớ đến lời Tuyết Thấm Trúc hứa với hắn mà cảm thấy vui vẻ cười thầm, bởi vì chỉ là phối hợp diễn kịch mà thôi, trách nhiệm này thật sự là vô cùng thoải mái mà.

Tuy nhiên một giây sau đó, hắn liền trừng mắt một cái, Thiếu chút nữa là cấm đầu xuống đất.

Này này này này này...

Những người này là?

Xuy Xuy... Xuy Tuyết Sơn Trang Đệ Ngũ Thiên Minh và thiếu trang chủ Đệ Ngũ Trường Không, cốc chủ Phong Vân Cốc Vân Hạo Thiên và thánh nữ Vân Tiên Khuyết, tông chủ Ngự Kiếm Tông Dương Thiên Vũ, Lý gia gia chủ Lý Thư Hoa...

Đây là đám lão đại đáng sợ đến như vậy, vậy mà tất cả lại có thể tập hợp cùng nhau ư?

Ngay lập tức, hắn - kẻ vừa mới thề thốt khi nãy, ngay lập tức không thể bình tĩnh nổi nữa.

Thân thể không kiềm chế được mà run rẩy.

Bởi vì mấy người này, đại diện cho đỉnh cao của Ninh Sa đó!

"Ai da, ngươi chính là cao thủ Võ Linh đó sao?" Mà lúc đó, Dịch Phong nhiệt tình đến hỏi.

Mà khi nhìn thấy Dịch Phong ở gần, não của Kiếm Vô Tâm lập tức bùng nổ.

Người này.

Người này không phải là tuyệt thế cao nhân đó sao?

Còn lão già kia và đại hán ở bên cạnh, đấy không phải và hai vị Võ Đế?

Trời ơi!

Còn có người mặc áo choàng đen kia, đấy không phải sự kẻ mới giết Yêu Đế hay sao?

Hu hu hu...

Cái này, con mẹ nó, con mẹ nó, đây là đội hình gì vậy trời!

Mẹ ơi, ta muốn về nhà...

Nhưng trong lúc hắn đang chết lặng, Dịch Phong đột nhiên cúi người một cái, chắp tay nói: "Tham kiến cao thủ, hoan nghênh cao thủ đến đây.

"Tham kiến cao thủ, hoan nghênh cao thủ đến đây."

Mà Dương Thiên Vũ, Vân Hạo Thiên, lão Vương cùng đám người kia cũng cúi người theo Dịch Phong, cung kính nhìn Kiếm Vô Tâm nói.

Đệch!

Nhìn thấy dáng vẻ của một nhóm lão đại siêu cấp cung kính với hắn, Kiếm Vô Tâm lập tức sắp khóc rồi.

Một Võ Linh như hắn, đức gì tài gì đâu.

Trời ạ.

Đừng có chơi ta như vậy có được hay không hả!

Cái thứ trách nhiệm này, một chút cũng không thoải mái mà.

Lúc nãy Tuyết Thấm Trúc vội vội vàng vàng nói với hắn gọi hắn đi diễn kịch, nhưng mà lão nhân gia nàng này cũng không nói với ta là phải diễn kịch ở trước mặt nhóm người này.

Hắn dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Tuyết Thấm Trúc.

Sắc mặt Tuyết Thấm Trúc lạnh lẽo, lập tức trừng hắn một cái.

Thấy vậy, Kiếm Vô Tâm nuốt một ngụm nước bọt, lặng lẽ giấu đôi tay đang run rẩy không ngừng ra sau lưng, lắp ba lắp bắp nói: "À, ha ha, không cần, không cần khách khí"

"Cao thủ quá khách khí rồi, mau mau vào trong"

Dịch Phong vội vã mời Kiếm Vô Tâm đi vào, sau đó ngồi xuống ghề đầu tiên.

Khi nhìn thấy những người ngồi quay quanh hai bên, Kiếm Vô Tâm lập tức ngồi thẳng tắp, đôi chân giấu dưới ghế không kiểm được mà phát run, cổ họng nuốt xuống từng ngụm nước bọt một, thi thoảng trán lại đổ mồ hôi.

"Mau mau mau, mau rót nước cho cao thủ." Dịch Phong lại vội vã sai bảo.

Nghe vậy, Dương Thiên Vũ vội vàng rót một cốc trà cho Kiếm Vô Tâm, cung kính đẩy tới trước mặt Kiếm Vô Tâm.

Kiếm Vô Tâm nhìn cốc trà phía trước, lại nuốt vào một ngụm nước bọt.

À...

Đúng là rất khô miệng khô lưỡi rồi.

Nhưng mà, nhưng mà hắn không dám uống đâu!

"Cao nhân, rất cảm ơn ngươi trong lúc bận rộn có thể đến đây để giúp bọn ta, sau khi chuyện này thành công, ngươi muốn thù lao gì thì cứ việc nói, chỉ cần ta có thể làm được" Dịch Phong nói:

"Đương nhiên, ngày mai cao nhân ở phía sau bọn ta để hỗ trợ là được, khả năng cao là không cần tự mình ra tay."

Lời này Dịch Phong nói cũng đúng, suy cho cùng vị cao thủ Võ Linh trước mặt này dù sao cũng không có khả năng tự mình chạy đến để đón dâu.