“Cảm ơn Dịch Phong đại ca.”
Đúng vào lúc này, cửa sân tiểu viện gõ vang lên.
Đông đông đông.
“Thương Thắng, ngươi có nhà không?”
Thương Thắng nghe vậy, trong lòng run lên, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
“Đi đi.”
Dịch Phong sờ lên đầu tiểu tử này, mỉm cười nói.
Thương Thắng lập tức nhảy xuống khỏi nóc nhà, đi mở cửa sân.
“Tam tiểu thư, tại sao người lại đến đây?” Thương Thắng kinh ngạc nói.
“Ta… ta muốn ngươi cùng với ta ra ngoài đi dạo một chút.” Tư Đồ Thanh Y có chút thẹn thùng.
“Ừm ừm…”
Chỉ thấy Tư Đồ Thanh Y cả người mặc một bộ váy xanh.
Sợi tóc như thác nước kia rũ xuống, bên trên khuôn mặt trứng ngỗng đỏ hồng lên, kiều diễm giống như một đóa u lan trong cốc.
“Tiểu thư muốn đi đâu?”
“Ta muốn…”
Âm thanh hai người dần dần đi xa, Dịch Phong vui vẻ nhìn bóng lưng hai người rời đi, tiếp sau đó lại lần nữa khoan thai nhìn về phía trời cao.
Đêm khuya, trăng sáng sao thưa, tiếng côn trùng kêu từng hồi.
Thương Thắng cao hứng bừng bừng đi vào trong viện, hắn vui vẻ xông đến bên cạnh bàn đá ngồi xuống.
“Dịch Phong đại ca, ta trở về rồi! Cái kia… cái kia…”
Dịch Phong rót chén trà cho hắn, cười nói: “Thế nào?”
“Ta… Ta và Tư Đồ tiểu thư ở bên nhau rồi!” Thương Thắng khó nén nổi kích động và thích thú ở trong lòng, mặt mũi tràn đầy nụ cười rực rỡ.
“Ừm, ngươi tỏ tình với Tư Đồ tiểu thư rồi?”
Thương Thắng cả mặt ngượng ngùng, hắn lắc đầu, đỏ mặt nói: “Là tam tiểu thư tỏ tình với ta trước… Ta đúng là vô cùng bất ngờ, nhưng sau khi nàng thổ lộ, ta cũng thổ lộ với nàng, dù sao loại chuyện này cũng nên là nam tử chủ động mới đúng!”
Dịch Phong nghe vậy có chút bất ngờ, nhưng hai người ở bên nhau cũng không nằm ngoài sự dự liệu của hắn.
Dù sao lúc trước hắn cũng đã nhìn ra, Tư Đồ tiểu thư cũng thích Thương Thắng.
Dịch Phong cười nói: “Xem đi, ta nói mà, ngươi không kém bất kỳ ai, chí ít ở trong lòng Tư Đồ tiểu thư, thì cho rằng là như thế.”
Thương Thắng gật đầu như giã tỏi.
Thật ra hắn cũng cảm nhận được tình cảm yêu thích của Tư Đồ Thanh Y.
Nhưng trước đây hắn quá mức tự ti, cảm thấy bản thân mình không xứng với tiểu thư Tư Đồ gia, vì thế không dám suy nghĩ đến phương hướng kia.
Sau khi được Dịch Phong khuyên bảo, lòng tự tin của hắn lại tăng lên không ít.
Có điều Thương Thắng biết, hắn phải càng cố gắng nhiều thêm mới được.
Loại niềm vui bất ngờ này, khiến cho trong lòng Thương Thắng rất lâu sau cũng khó mà bình tĩnh trở lại.
Chính bản thân hắn cũng không chú ý đến, trên mặt mình vẫn luôn mang theo nụ cười ngây ngô.
Bây giờ trong lòng hắn đều ngập tràn hình ảnh của Tư Đồ Thanh Y.
“Tình yêu đương nhiên tốt đẹp, nhưng tu luyện cũng quan trọng như thế. Muốn có thể ở bên cạnh Tư Đồ tiểu thư lâu dài, ngươi phải không ngừng nâng cao bản thân, như thế mới có thể bảo vệ được nàng tốt hơn, bảo vệ được ngôi nhà nhỏ của các ngươi.” Dịch Phong nghiêm mặt nói.
“Ừm, cảm ơn Dịch Phong đại ca đã chỉ điểm, ta sẽ cố gắng tu hành nhiều hơn!”
Chần chờ một lát, Dịch Phong có chút thẹn thùng tiếp tục nói: “Dịch Phong đại ca, huynh có thể cho ta mượn chút tiền có được không, ta muốn mua cái gì đó tặng cho Thanh Y.”
Dịch Phong lấy ra một cái nhẫn đựng vật đặt ở trước mặt Thương Thắng.
“Cái này… Cảm ơn Dịch Phong đại ca.”
Thương Thắng vô cùng thích thú, hắn nhận lấy nhẫn đựng vật, tra xét một hồi.
Một khắc sau, Thương Thắng choáng váng.
Trong nhẫn đựng vật có hơn tiền vàng, đây chính là một khoản rất lớn!
Thương Thắng lớn như vậy rồi, nhưng từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy.
Cho dù là Tư Đồ gia, e rằng một lần cũng không bỏ ra nổi số lượng tiền lớn như thế!
“Dịch Phong đại ca, đây… đây cũng quá nhiều rồi” Tay của Thương Thắng cũng đang run rẩy, trong giọng nói khó nén nổi kinh ngạc.
Dịch Phong mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Yên tâm tiêu thoải mái, yêu đương sao có thể thiếu tiền được chứ. Những vật tầm thường này đối với ta mà nói chẳng qua chỉ là vật ngoài thân, không được chối từ.”
Trong lòng Thương Thắng vẫn như trước cảm thấy khiếp sợ.
Xem ra Dịch Phong đại ca không chỉ tu vi cao thâm, còn rất hào phóng.
Hắn là thật sự không ngờ được Dịch Phong đại ca đến ở nhờ trong nhà mình, mỗi ngày nấu cơm cho mình, dạy mình kiếm pháp, thế mà lại là một đại nhân vật cao thâm khó lường.
Cảm kích trong lòng Thương Thắng lộ rõ trên mặt, hắn không ngừng cảm ơn, vô cùng cảm kích.
Trong cuộc sống sau này.
Mỗi ngày Thương Thắng đều thức dậy rời giường trước khi gà gáy, khắc khổ luyện kiếm.
Sau khi luyện xong kiếm, hắn sẽ tắm rửa ăn mặc một chút, đi tìm Thanh Y của hắn hắn hẹn hò yêu đương.
Loại cuộc sống này khiến cho Thương Thắng cảm thấy vô cùng phong phú và thỏa mãn.
Dịch Phong nhìn nụ cười trên mặt Thương Thắng càng ngày càng nhiều, hắn cũng hết sức vui mừng.
Đấu chuyển tinh di, nhật nguyệt tuần hoàn thay thế.