Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2372 - Thử nghiệm to gan 2




Mà hắn chỉ cần tâm niệm hơi động, dập tắt hai sợi ánh sáng này, là có thể quyết định sống chết của con cóc và con ốc sên.

Không chỉ như thế, khế ước chủ tớ tồn tại đúng nghĩa với áp chế linh hồn.

Vừa mới ký kết xong khế ước với Dịch Phong, con ốc sên và con ốc đã trực tiếp đổi cách xưng hô, gọi Dịch Phong là “chủ nhân”.

Đó là áp chế và ngăn chặn bên trên linh hồn, khiến cho con ốc sên và con cóc đều thân bất do kỷ.

Tuy quan hệ huynh đệ bên trong không thay đổi, nhưng tiếng xưng hô này thật sự khiến cho Dịch Phong cảm thấy trong lòng đau nhói.

Nhưng hắn cũng hiểu rõ, đây là chỗ bá đạo của khế ước linh hồn.

Yêu thú ký kết khế ước, sẽ giao sinh mạng của bản thân cho chủ nhân.

Mặc dù nói đây là hành động bất đắc dĩ, nhung Dịch Phong vẫn là hốc mắt đỏ ngầu, trong lòng vô cùng không dễ chịu.

“Hai người các ngươi đừng ngẩn ra đó nữa, nhanh chóng đi vào không gian trong thần thức của lão đại đi!”

Con cóc và con ốc sên vẫn không yên lòng.

Bọn họ nhiều lần do dự muốn xác nhận người áo đen, có thể đạt thành thỏa thuận với Dịch Phong hay không.

Người áo đen rất phiền phức giải thích với bọn họ.

Cuối cùng người áo đen trực tiếp không chịu nổi nữa.

“Mẹ nó các ngươi đừng lề mề chậm chạp nữa, nhanh chóng cút vào đó cho lão tử!”

Con cóc và con ốc sên nhìn nhau, cùng nhau thở dài.

Sau đó, bọn họ chuẩn bị tâm lý thật tốt, chuẩn bị bắt đầu thử nghiệm đi vào trong không gian thức hải của Dịch Phong.

Có được hay không, chỉ có thể xem lần này.

Dịch Phong gật đầu.

Đúng là như thế.

Có thể tiếp tục sống hay không, chính là xem lần này!

Tiếp đó.

Dịch Phong hút con cóc và con ốc sên vào không gian trong thức hải của mình, giống như lúc trước hắn đưa cái giếng và gốc cây hòe già kia vào vậy.

Người áo đen thấp thỏm nhìn Dịch Phong.

Nhưng một khắc sau.

Khuôn mặt Dịch Phong lộ ra vẻ điên cuồng vui mừng.

Người áo đen nhìn hết tất cả những điều này ở trong mắt, hắn cũng theo đó mà thở phào một hơi.

“Thành công! Bọn họ ở trong thế giới thức hải của ta không bị bài xích!” Dịch Phong điên cuồng vui mừng nói.

“Không chỉ như thế, bọn họ còn có thể theo tâm ý của ta, tự do ra vào không gian thức hải!”

Khi người áo đen nhìn thấy Dịch Phong điên cuồng vui mừng, thì đã có thể xác nhận biện pháp này thành công.

Nhưng khi nghe được Dịch Phong chính miệng xác nhận, người áo đen cũng không khỏi lộ ra nụ cười thật to.

Kinh hỉ to lớn khiến cho bốn người huynh đệ vô cùng phấn chấn, cố gắng trước đó không hề uổng phí.

Con cóc truyền âm đến thế giới bên ngoài.

“Chủ nhân, linh khí trong không gian này của ngài quá tràn đầy, hoàn toàn không thua kém động thiên phúc địa mà!” Con cóc phấn chấn nói.

“Đúng vậy, không hổ là ngài, chủ nhân!” Con ốc sên hưng phấn nói.

“Hai người nhanh chóng điều tức khôi phực, đợi một lát sau khi ra ngoài, chúng ta cỏn phải xử lý Hoang Điện!” Dịch Phong dặn dò.

“Được, chủ nhân! Mau chóng để lão nhị vào đi! Chúng ta điều tức trước.” Con cóc và con ốc sên trăm miệng một lời.

Con ốc sên và con ốc nói xong, lập tức bắt đầu khoanh chân điều tức khôi phục ở trong không gian của Dịch Phong.

Linh khí nồng nặc lượn lờ quanh người bọn họ.

Hai tầng hủy hoại lâu dài, khiến cho bọn họ cảm thấy ở trong vùng không gian này vô cùng thoải mái dễ chịu.

Dịch Phong nhìn về phía người áo đen, ánh mắt sáng rực nói: “Mau nói biện pháp của ngươi đi!”

Người áo đen không trả lời, chỉ là âm thầm lấy ở trong nhẫn đựng vật ra một vò rượu cuối cùng, tự mình ngồi xếp bằng xuống.

“Ba.”

Người áo đen mở nắp, mạnh mẽ hướng miệng vò dốc vào trong miệng mình.

Rượu ngọn dọc theo khóe miệng của người áo đen tràn ra, chảy đến cằm của hắn, rồi làm ướt quần áo của hắn.

Trong lòng Dịch Phong cứng lại.

Hắn cảm thấy người áo đen vô cùng không bình thường, trong lòng vô cùng sầu lo.

“Chuyện gì vậy? Ngươi mau chóng nói đi chứ!” Dịch Phong vội vàng nói.

Người áo đen uống rượu một lần nữa, rồi nhẹ nhàng nói.

“Lão đại, cho đến bây giờ ta chưa từng nói qua thân thế của ta đúng không?”

Dịch Phong gật đầu.

Ánh mắt sáng rực nhìn người áo đen, hắn không hiểu đến lúc này rồi, bỗng nhiên nói cái này làm gì.

“Ta cũng không biết cha đẻ mẹ đẻ ta là ai, ta chỉ nhớ khi bản thân còn bé, thời điểm lần đầu tiên tỉnh lại, đã đang ở bên trong một không gian hỗn độn.”

Người áo đen vừa uống rượu, vừa thong thả chậm rãi nói…

“Từ từ bên trong hỗn độn đi ra, đi đến mảnh bầu trời thế giới này. Cùng lúc đó, trong đầu của ta xuất hiện rất nhiều thứ. Trong đó bao gồm kiếm pháp của ta, và các loại công pháp…”

“Những vật này đều là bẩm sinh của ta, vì thế ta biết rất nhiều bí ẩn không muốn người khác biết. Bí mật kia chính là, thực lực của ta.”

Người áo đen lại uống thêm một hớp rượu nữa, nói tiếp.

“Ngươi rất ít nhìn thấy ta tu luyện đúng không. Nhưng ta thường cách một đoạn thời gian, sức mạnh trong cơ thể sẽ thức tỉnh một lần. Thuận theo loại thức tỉnh này, thực lực của ta tự nhiên sẽ lại tăng lên.”