Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2302 - Đại chiến




Trong chốc lát, mấy đạo chưởng phong vô cùng lăng lệ tập kích lao ra, đánh cho đám tông chủ đang cười to liên tục ngã xuống đất, máu tươi bắn khắp nơi trước cửa thánh môn!

Cho dù là như vậy.

Đám tông chủ ngã xuống đất lại không có chút hoảng sợ nào, ngược lại trong mắt lộ ra ý cười oán độc.

Thậm chí có người cố gắng giãy dụa, không quan tâm miệng đang chảy máu, còn cười khó khăn lên tiếng mắng chửi.

“Khụ khụ khụ…”

“Hôm nay thân thể của ta… táng cửu tuyền, ngày mai thân thể của quân cũng như thế!”

“Mấy người cùng ta, sau đây có thể có Tuyết Nguyệt Thánh Địa tùy táng, đời này cũng đáng, ha ha ha…”

Nghe xong, môn nhân Thánh Địa càng thêm tức giận.

Thánh Chủ cụp mắt lạnh lùng nhìn mấy người ngã dưới đất, đưa ra một chỉ, đã có linh lực phi phàm quét ngang lao đến, lập tức đánh cho tông chủ mấy tông của Nam Ly Quốc thành mảnh vụn!

Sau đó ông ta thờ ơ ngước mắt, trầm giọng hạ lệnh!

“Uy lực Thánh địa không thể phạm!”

“Tất cả môn nhân nghe lệnh, không tiếc mọi giá, lập tức tiêu diệt vây cánh của Dịch Phong ngay tại chỗ!”

Tiếng nói âm trầm cùng với tu vi thâm hậu khuếch tán trong đất trời.

Trong nháy mắt ý chí chiến đấu của môn nhân Thánh Địa tăng cao, tất cả trưởng lão càng là mỗi người đều có uy thế không tầm thường, dẫn theo hơn ngàn tinh anh phi độn nhập không!

Trong mây trên không trung.

Bốn huynh đệ Dịch Phong lạnh lùng nhìn toàn quá trình, chưa bao giờ bộ lộ ra thần sắc nào dư thừa.

Mãi đến khi nhìn thấy Thánh Địa xông lên, vô số lưu quang phóng tận lên trời, trong nháy mắt ý chí chiến đấu trong mắt mấy người tăng vọt, người thanh niên mặc áo đen và con cóc, con ốc sên cùng nhau dẫn người nghênh đón tấn công!

“Các huynh đệ, đi theo bản đại gia, giết!!!”

Một tiếng gầm chấn động, sát ý sôi trào!

Tân Kiếm Tông phát động đại chiến với Tuyết Nguyệt Thánh Địa, mấy ngàn thân ảnh ở trên không bạo phát tu vi, biển người hai tông phi độn xông thẳng vào nhau, giống như dòng thác va chạm ở chân trời, thanh thế nuốt chửng sông núi!

Trong lúc nhất thời.

Kiếm quang như mưa rào thấu trời, linh lực cuồn cuộn như gió mạnh!

Hai bên giao chiến chưa đến mấy giây.

Trên không đều là máu tươi lan tràn, không ngừng có thân ảnh từ phía chân trời rơi xuống, tiếng kêu rên chém giết vang lên bên tai không dứt, sự thương vong khốc liệt vượt qua dự liệu của người đời!

Dù sao Tuyết Nguyệt Thánh Địa cũng là thánh địa, nội tình đúng là rất đáng sợ.

Rõ ràng tất cả các trưởng lão có tu vi cường hoành không ít, hoành hành rong ruổi ở chân trời, chớp mắt đã chém giết được mấy người môn nhân của Tân Kiếm Tông, thẳng tắp nhanh chóng lao về phía Dịch Phong!

Bởi vì có cái gọi là, bắt giặc bắt vua trước!

Tông môn chiến đấu, cũng là như thế.

Loại đại chiến cấp bậc này, số lượng đệ tử bình thường đã không thể nào phân chia thắng bại, chiến đấu cao cấp mới là mấu chốt của thắng thua, bọn họ hiểu rất rõ, chỉ cần bắt được Dịch Phong, là có thể một lần hành động toàn thắng trận chiến!

Cũng như thế, môn nhân Tân Kiếm Tông cũng hiểu rõ đạo lý này!

Nhìn thấy có nhiều trưởng lão Thánh Địa tập trung giết đến, có không ít người bứt ra trận chiến quay trở về thủ, quả thực là một đường cắt ngang trên không, chặn lại những cao thủ này.

Ai ngờ được những trưởng lão kia cũng vô cùng hung ác, gần như không quan tâm người ngoài, thậm chí không quan tâm bản thân bị vây công, cũng muốn đánh về phía Dịch Phong!

Đúng vào khoảnh khắc khoảng cách chưa đến trăm trượng.

Đột nhiên mấy đạo khí tức cường hoành xuất hiện ở hai bên, quả thực là đánh trọng thương tiêu diệt những trưởng lão giết đến này!

Trước mắt lực lượng trung kiên của Thánh Địa liên tiếp tử trận, Thánh Chủ đứng trước thánh môn cũng đôi mắt khẽ run lên. Ông ta gắt gao nhìn chằm chằm những cao thủ của Tân Kiếm Tông kia, cả mặt là thần sắc chấn kinh.

Khó mà tin được.

Thế mà trưởng lão Thánh Địa lại không địch lại được cao thủ Tân Kiếm Tông, trùng sát đối chiến khó khăn lắm chưa đến nửa nén hương, tử thương đã vượt xa dự liệu của ông ta, mà ngay cả đến gần Dịch Phong trong vòng khoảng cách trăm trượng cũng không làm được!

Nhìn thấy người thanh niên áo đen không ngừng chém giết trưởng lão, con cóc và con ốc sên cũng liên tiếp giết chết mấy người, trong miệng vẫn còn không ngừng hùng hùng hổ hổ.

“Lão tạp mao, chỉ các ngươi mà còn muốn động vào tông chủ Tân Kiếm Tông chúng ta?!”

“Ai muốn bước qua, đầu tiên phải qua được cửa ải của huynh đệ chúng ta trước!”

“Giết!”

Mặt đất phía trước thánh môn.

Thánh Chủ nhìn đại chiến ở trên bầu trời, lúc này đã là cả mặt thần sắc vừa kinh vừa sợ, trong mắt cũng nổi lên sát ý!

“Chuyện này sao có thể…”

“Tân Kiếm Tông, thế mà có thể có nhiều cao thủ như vậy, nội tình như thế đã sớm vượt ra khỏi tiêu chuẩn của tông môn nhị phẩm, ba tông môn nhị phẩm cũng không so kịp!”

Trước mắt môn nhân Thánh Địa bị đánh cho liên tục bại lui, trên không trung cũng không ngừng có thân ảnh rơi xuống.