Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2284 - Lấy đạo của người trả lại cho người 2




Dáng vẻ hốt hoảng kia, khuôn mặt da bọc xương gầy gò, rõ ràng là bị tửu sắc móc sạch thân thể, đáy mắt vẫn còn giấu vẻ ác độc lờ mờ.

Người thanh niên trực tiếp một cước đạp gãy mấy chiếc xương sườn của Lý Chấn Phương, lạnh giọng bắt đầu chất vấn!

“Loại rác rưởi nhà ngươi, ở trước mặt bản đại gia còn muốn chơi trò gian gì?”

“Mấy hộ pháp của Thiên Nguyên Tông các ngươi, đều trở thành vong hồn trong tay bản đại gia, một chút tu vi của ngươi, còn muốn chơi trò gì sao?”

Lạnh giọng lên tiếng hỏi, trong nháy mắt đã dọa cho sắc mặt Lý Chấn Phương đại biến, đến tiếng kêu rên rỉ cũng không dám phát ra!

“Si…”

“Là ngươi!”

“Lúc trước tập kích bản tông ban đêm, chính là các ngươi!”

Nhìn thấy Dịch Phong và người thanh niên áo đen đều giữ im lặng, đã thừa nhận thân phận của mình, Lý Chấn Phương càng là vô cùng sợ hãi, trong mắt chỉ còn lại tràn ngập vẻ sợ hãi!

“Đại gia! Đại gia tha mạng!”

“Quý phái và Thiên Nguyên Tông có ân oán, tuyệt đối không phải ý của tiểu nhân, chỉ cần hai vị tha cho ta một con đường sống, làm cái gì ta cũng tình nguyện!”

Dáng vẻ tiểu nhân mượn gió bẻ măng kia, hoàn toàn đúng là đủ ác.

Có điều, nghe nói như thế, người thanh niên áo đen cũng là nhanh trí suy nghĩ, trầm giọng lên tiếng hỏi.

“Hả?”

“Vậy ngươi nói một chút, bảo khố của Thiên Nguyên Tông ở chỗ nào?”

Lý Chấn Phương kinh ngạc đến đôi mắt mở to, cũng không cách nào gánh chịu được đôi giày màu đen lại đạp xuống lần nữa, không suy nghĩ được gì nhiều, vội vàng một năm một mười nói rõ ràng, tất cả những gì mình biết đều biết gì nói nấy!

Đợi đến khi hắn ta nói xong, đã bị người thanh niên áo đen kia chém một kiếm qua cổ họng!

“Xoẹt!”

Sau một kiếm gọn gàng đó, hai người tìm kiếm một hồi trong phòng, quả nhiên thu hoạch không nhỏ, chỉ ngân phiếu đã có hơn mấy ngàn lượng, linh thạch đại khái tràn đầy một túi!

Sau đó, hơn mười người đệ tử ngoại môn cấu kết làm việc xấu cùng với Lý Chấn Phương, toàn bộ cũng bị giết chết!

Không lâu sau,

Bốn phía ngoại môn nổi lên ánh lửa, không ngừng kinh hô!

“Gian tặc Dịch Phong đến rồi!”

“Đuổi bắt tặc nhân!”

Phùng Mặc Phong nghe tin bất ngờ la lên, trong mắt dâng trào lửa giận, đợi đến khi hắn ta dẫn người đến, đã nhìn thấy người thanh nhiên áo đen cầm kiếm truy sát đệ tử ngoại môn.

Kẻ thù gặp mặt nhìn đã đỏ mắt!

Phùng Mặc Phong lên tiếng hét to, lập tức muỗn toàn lực xuất thủ.

“Tiểu tặc!”

“Đừng vội ngông cuồng, có giỏ chính diện chiến một trận với bản tọa, dùng mạnh hiếp yếu khi nhục đệ tử ngoại muôn ta, có gì tài ba!”

Ai ngờ được thanh niên mặc áo đen kia đúng là không có ý dừng tay, lại là một kiếm lật tung mấy người, còn thuận tiện quay đầu người hì hì.

“Hì hì!”

“Đây làm sao có thể gọi là lấy mạnh hiếp yếu, bản đại gia đây là học theo ngươi đấy! Chuyện này nhiều nhất cũng chẳng qua chỉ là lấy đạo của người trả lại cho người mà thôi.”

“Không phải là, trưởng lão Thiên Nguyên Tông am hiểu nhất chính là lấy mạnh hiếp yếu nha?”

Vừa mới dứt lời, Dịch Phong ở bên cạnh đi ra cũng âm dương quái khí quay sang nhìn nói tiếp.

“Không thể nào?”

“Thiên Nguyên Tông vô sỉ như vậy sao?”

Hai tên gia hỏa ra vẻ kinh ngạc nhìn nhau, trực tiếp nhìn đến khiến cho người của Thiên Nguyên Tông huyết áp tăng vọt!

Nhìn thấy hai người phách lối như vậy, đệ tử ngoại môn bị giết thì thôi đi, còn dám mỉa mai cử chỉ hèn hạ chiến đấu ngày đó của Phùng Mặc Phong, hắn lập tức tức giận sát ý tăng vọt!

Ai ngờ được, Phùng Mặc Phong vừa mới thúc động toàn bộ tu vi cả người.

Thế mà hai người này, lại quăng đệ tử ngoại môn ở bên cạnh ra, cứ như thế chắn ở trước mắt Phùng Mặc Phong, sau đó phi động trong mây, đầu cũng không quay lại chui vào bóng đêm!

Đợi đến khi Phùng Mặc Phong đón được mấy đệ tử ngoại môn, quay đầu muốn truy sát, hai người kia đã sớm không thấy tăm hơi, bốn phía chỉ có thi thể khắp nơi cùng với ánh lửa hừng hực!

Lập tức, tiếng tức giận gào thét lại lần nữa truyền vang bầu trời đêm.

“Gian tặc! Gian tặc!!!”

Đứng ở phía xa nghe thấy đủ loại âm hưởng, Dịch Phong và người thanh niên áo đen đã sớm chuồn mất, ở trong đỉnh núi rừng không ngừng cười to, nhìn thấy không ít thân ảnh từ Thiên Nguyên Tông hỏa tốc xuất động, bọn họ mới âm thầm thu hồi ý cười, biến mất ở trong bóng đêm.

Ngày hôm sau.

Đại điện Thiên Nguyehne Tông, không ngừng vang lên tiếng gào thét tức giận.

“Hỗn xược!”

“Tên gian tặc Dịch Phong này, lại đánh lén đệ tử ngoại môn ta, hành động hèn hạ như vậy, đúng thật là vô cùng đáng hận!”

“Kể từ ngày hôm nay, lục soát mỗi một tấc núi rừng ở trong khu vực trăm dặm, cũng phải tìm ra tên gian tặc này, chém hắn trở thành muôn mảnh!”

Thuận theo số lượng lớn cao thủ xuất động, chấn động lại lần nữa lan rộng toàn bộ Thiên Nguyên thành, đến đầu đường cuối ngõ cũng đều bàn tán sôi nổi bên tai không dứt, trong lúc nhất thời Thiên Nguyên Tông uy danh hổ thẹn, khiến cho không ít tông môn âm thầm cười trộm.