Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2279 - To gan lớn mật!




Cho dù lửa giận ngút trời, cũng vẫn còn có thể giữ được một chút bình tĩnh của người ở vị trí cao, lúc nào cũng phải tinh chuẩn khống chế toàn cục.

Đây mới là tầm nhìn của người thành chuyện lớn.

Suy nghĩ một chút, Kim Trấn Viễn nhìn về phía Phùng Mặc Phong quan sát.

“Tứ trưởng lão.”

“Ngươi chắc chắn người đến chính là tông chủ Tân Kiếm Tông Dịch Phong kia?”

Vừa dứt lời, Phùng Mặc Phong cắn răng ôm quyền vô cùng chắc chắn!

“Tông chủ minh giám!”

“Thuộc hạ và tiểu tặc hắn từng giao thủ, hắn có hóa thành tro bụi, thuộc hạ cũng sẽ không nhận nhầm!”

Nghe thấy lời này.

Con ngươi Kim Trấn Viễn co rụt lại.

Thế mà thật sự là tiểu tử kia!

Rõ ràng đã kết tử thù với Thiên Nguyên Tông, nếu là người bình thường, đều sẽ nghĩ đến chuyện trốn chạy, người này lại dám tìm đến tận cửa, quả nhiên có chút can đảm!

Chỉ có điều, hình như việc này có chút kỳ quặc.

Nếu như người này một lòng muốn báo thù, nhất quyết sẽ không tham sống sợ chết trốn chạy.

Hận không thể đồng quy vu tận với Phùng Mặc Phong, mới là tư duy bình thường!

Nếu như không dám ứng chiến, cần gì phải mạo nguy hiểm lớn như thế đến ám sát hộ pháp Thiên Nguyên Tông?

Điều này cũng nói không thông!

Đột nhiên, Kim Trấn Viễn cũng không hiểu Dịch Phong ý muốn như thế nào, chỉ là cảm thấy tông chủ của môn phái nhỏ chưa từng gặp mặt này, giống như là kẻ liều mạng càn quấy một trận, khó mà giải thích được hành động.

Nhưng việc đã đến nước này, tất cả mọi người đều khó bình thịnh nộ.

Kim Trấn Viễn cũng đau lòng vì mất không ít nhân tài, trong lòng khó tránh khỏi lửa giận đan xen, sau khi trấn an tức giận của nhiều người, đồng thời lập tức hạ lệnh phải giết tất cả!

“Các vị.”

“Việc này bản tọa tự có kết luận. Trước đây không lâu, ta đã phái ra nhị trưởng lão và tam trưởng lão, đi đến Tân Kiếm Tông! Có lẽ lúc này Tân Kiếm Tông đã bị hủy diệt, tông chủ Dịch Phong cũng tuyệt đối không thoát khỏi lòng bàn tay của bản tọa!”

“Đợi đến khi bắt được tên gian tặc này, nhất định phải chém thành ngàn mảnh tế điện cho anh linh các vị hộ pháp ở trên trời!”

Lời nói đại nghĩa vang vọng, khiến cho mọi người trong điện liên tục bái xuống

“Tông chủ anh minh!”

Nghe thấy Kim Trấn Viễn đã sớm có bố trí, đương nhiên có người trong mắt lộ ra vẻ sùng kính, liên tiếp lên tiếng nịnh nọt, để hóa giải bầu không khí căng thẳng cùng với lửa giận trong lòng mọi người.

“Tông chủ thần cơ diệu toán, tiểu tặc kia nhất định chỉ có đường chết!”

“Lời này đúng là như thế, tiểu tặc kia chẳng qua ỷ vào mãng kình nhất thời, thừa dịp chúng ta không đầy đủ xông vào bản tông hành hung, cho dù tu vi không tầm thường, hữu dũng vô mưu cũng khó thành công!”

“Thành công? Dựa vào chút thủ đoạn non nớt của hắn, sao có thể có thành tựu! Tân Kiếm Tông đã bị hủy diệt, hắn cũng khó thoát khỏi cái chết, loại mãng phu này không có gì nghi ngờ nhất định phải chết, căn bản không xứng nhiều lời với chúng ta!”

Nhìn thấy mọi người không ngừng nịnh nọt, Kim Uy Viễn dựa vào thân phận họ hàng bước lên vuốt đuôi, cũng thừa cơ tâng bốc nịnh nọt!

“Các vị nói rất có lý!”

“Người chân chính thành công, chính là bày mưu nghĩ kế giống như biểu huynh vậy, Dịch Phong kia chẳng qua chỉ là mao tặc nho nhỏ, căn bản không cần để ý! Biểu huynh mới là kiêu hùng thành tựu đại nghiệp, ta rất nóng lòng muốn biết chuyện tiếp theo gì sẽ xảy ra!”

Mấy câu nói quả thực cẩu huyết đến cực điểm, không cần quan tâm đến thể diện rạng rỡ tâng bốc.

Nịnh nọt lúc trước của mọi người, đều bị lời nói của Kim Uy Viễn đáp lời, thầm nghĩ con hàng này so với bọn họ còn vô sỉ hơn, có thể lấy lòng đến tình trạng như thế, quả thực khiến người khác buồn nôn!

Khổ nỗi lời đã nói ra khỏi miệng, bọn họ cũng không dám phản bác, nếu như yên lặng không lên tiếng, hình như cũng không thích hợp.

Bất đắc dĩ, mọi người chỉ có thể xuôi theo câu chuyện thể hiện lòng trung.

“Tông chủ hùng tài đại lược, ta cũng rất nóng lòng muốn biết chuyện xảy ra tiếp theo!”

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người có mặt liên tục hô to.

Nhìn thấy cao tầng Thiên Nguyên Tông bái phục, lại nghe được lời nói này, Kim Trấn Viễn cũng có chút hưởng thụ, hơi khoát tay bắt đầu dùng chiến thuật khiêm tốn.

“Các vị, nói quá lời.”

“Không cần đa lễ…”

Đúng vào lúc này.

Hai đạo thân ảnh bước vào đại điện, trong nháy mắt khiến cho Kim Trấn Viễn nhìn đến trong mắt lộ vẻ chờ mong.

Người đến, chính là nhị trưởng lão và tam trưởng lão.

Chân trước mới được người khác tâng bốc mưu trí, chân sau hai người này đã trở về, chỉ cần nói ra đã tiêu diệt Tân Kiếm Tông, thì chính là chứng minh mạnh mẽ nhất, mượn cơ hội này thu hoạch một đợt trung thành, sau đó lại tiêu diệt Dịch Phong, biểu lộ ra tư thế đại nghĩa, khiến cho toàn tông hoàn toàn kính phục, thanh danh truyền vang tứ phương, chiêu lãm càng nhiều tuấn kiệt hơn.

Đến lúc đó, hoành đồ đại nghiệp nhất định có thể tăng thêm càng nhiều con cờ, mấy hộ pháp đó chết cũng coi như có ý nghĩa!