Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2277 - Oan gia ngõ hẹp




Hai người càng nói càng tràn ngập chờ mong, thừa cơ hội bóng đêm yên lặng phi độn ở trên nóc nhà.

Một đường đi đến phía bắc, vượt qua vài tòa đại viện của đệ tử nội môn, cuối cùng đến được địa điểm mục tiêu.

Đứng ở phía xa nhìn lại trước mắt đều là đình viện tao nhã lịch sự, so với những tòa nhà vừa nhìn thấy lúc nãy hoa mỹ hơn không ít, bốn đình viện ở phía xa bộc phát ra quý khí, trong viện còn trồng đủ lại hoa cỏ kỳ dị.

Người thanh niên áo đen nhìn đến trong mắt lộ ra ánh sáng, hai tay khoanh trước người mỉm cười lên tiếng.

“Ừm, xem ra phía trước chính là nơi ở của các trưởng lão Thiên Nguyên Tông.”

Dịch Phong cũng tán thành gật đầu, quan sát gần đình viện mấy lần, sau đó vừa móc bản đồ ra đánh dấu, vừa nhẹ giọng lên tiếng.

“Những đình viện bên cạnh, cũng không hề tầm thường.”

“Nếu như không ngoài dự liệu, thân phận của chủ nhân những nơi ở này không tầm thường, theo lý nên là các hộ pháp và chấp sự của Thiên Nguyên Tông.”

Nghe thấy lời này, người thanh niên áo đen ngoái nhìn cười một tiếng.

“Hộ pháp của Thiên Nguyên Tông?”

“Hắc hắc, vậy thì có lẽ cũng có chất béo mới đúng, bản đại gia sẽ không khách khí!”

Sau một câu nói đó, trong nháy mắt bóng đen đã bay lên.

Chưa đến thời gian mấy giây, đã tra xét toàn bộ một loạt đình viện ở trước mắt, thân pháp nhanh nhẹn kia, hoàn toàn đúng là xứng đáng với người xuất thân côn đồ, thời điểm động thủ vô cùng lăng lệ, che giấu khí tức cũng có thể làm đến tình trạng thần không biết quỷ không hay!

Dịch Phong đứng ở mái hiên ngược gió, yên lặng chờ thật lâu cuối cùng nhìn thấy huynh đệ trở về.

Ai ngờ được, trong tay con hàng này mang theo mười mấy cái nhẫn đựng vật, nhưng lại là cả mặt biểu cảm ghét bỏ.

“Mẹ nó…”

“Bản đại gia đúng thật là phục rồi, đây là hộ pháp Thiên Nguyên Tông cái gì chứ, cũng lăn lộn đến quá thảm mà, tất cả bên trong đều là rác rưởi, đến bạc cũng không có bao nhiêu! Đúng là tức chết bản đại gia, tất cả đều là cắt cổ!”

“Chúng ta vẫn là đi nghiên cứu một chút đình viện của trưởng lão lúc trước đi, chỗ này một mảnh không có tiền đồ!”

Dịch Phong cười không nói, tiếp tục dẫn theo người thanh niên áo đen tiến lên.

Lần này, hành động của bọn họ cẩn thận hơn không ít, khí tức cũng thu lại toàn bộ, sau khi đáp vào nóc nhà mái cong gần nhất thì lặng lẽ nhìn, cũng không lập tức tự tiện ra tay.

Cuối cùng.

Bốn phía đình viện trước mắt, chính là chỗ ở của tứ đại trưởng lão Thiên Nguyên Tông, tu vi không yếu hơn bọn họ, cho dù là thừa dịp lúc ban đêm đánh lén du kích, cũng không thể xem thường!

Liếc mắt nhìn lại.

Ba tòa viện phía trước đều không có đèn đuốc, hình như đã ngủ say.

Hai người không khỏi có chút kinh ngạc, trưởng lão Thiên Nguyên Tông đều là cao thủ Thiên Dương Cảnh, mấy tháng không ăn cũng không tính là chuyện lớn gì, thế mà sinh hoạt lại có quy luật như thế?

Đúng vào lúc hai người hoài nghi nhìn nhau, đèn đuốc phía trước cũng đã hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.

Sau khi tò mò tìm hiểu.

Dịch Phong và người thanh niên áo đen lặng lẽ phi độn đến đó, cố gắng thu lại khí tức, mượn nhờ rừng trúc viện lạc làm yểm hộ, đến gần phòng lớn có ánh đèn sáng sủa kia.

Đến gần cánh cửa nhỏ yên lặng xem xét, đúng là phát hiện kẻ thù Phùng Mặc Phong vừa mới giao thủ lúc trước.

Đây đúng thật là oan gia ngõ hẹp!

Hai người bất giác nhìn đến trở nên tỉ mỉ hơn!

Lúc này lão đầu kia đang ngồi ở trên giường êm điều tức, bên cạnh để một cái hộp gấm, trong đó có viên đan dược, nhìn bộ dáng có vẻ rất không tầm thường.

Nhìn cảnh tượng này.

Hai người yên lặng nhìn nhau, nháy mắt trong lòng đã xuất hiện một kế.

Dịch Phong thủ thế khoa tay múa chân một trận, thanh niên áo đen lập tức hiểu được ý, trốn ở phía sau rừng trúc.

Tiếp đó, Dịch Phong thúc động tu vi toàn thân, cách cửa sổ đánh một chưởng về phía thân ảnh điều tức ở phía trong phòng!

“Oanh!”

Đột nhiên linh lực thâm hậu bạo phát, khí thế khiến cho Phùng Mặc Phong mở hai con ngươi ra!

“Người nào!”

Không đợi hắn ta nhìn kỹ, một cỗ cuồng phong đã xông phá cửa gỗ tường ngoài, đất đá tung tóe bay trong tĩnh thất!

Linh lực và chưởng phong không hề tầm thường, trong lòng Phùng Mặc Phong cũng giật mình, bất chấp không quan tâm được gì nữa phi độn lên trên, xuyên qua nóc nhà tránh né đánh lén!

Đợi đến khi hắn ta đáp vào trên nóc nhà, trong viện đã là chướng khí mù mịt!

Chỉ có duy nhất thân ảnh quen thuộc kia đứng thẳng, khiến cho Phùng Mặc Phong nhìn đến con ngươi rụt lại!

“Là ngươi!”

“Tiểu tử hay lắm, dám một mình tìm đến Thiên Nguyên Tông ta đánh lén, hôm nay nhất định phải cho ngươi một bài học, bỏ mạng ở đây!”

Phùng Mặc Phong hoàn toàn không ngờ được, thế mà Dịch Phong lại đánh đến cửa, còn phá hoại đình viện tĩnh thất của hắn ta, trong nháy mắt tức giận không ít, trong mắt tràn ngập sát ý!