Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2264 - Toàn tông khuất nhục




“Cướp tiền?”

“Không hổ là đại hộ pháp, loại chuyện lớn đánh đến cửa Kim Đao Môn này, lại có thể nói đến nhẹ nhàng thoải mái như vậy, thật sự khiến cho chúng ta xấu hổ.”

“Tông chủ cũng là cao thâm khó lường, đệ tử vô cùng kính phục!”

Nghe thấy xung quanh tràn ngập lời nói kích động, hình như tâm tình của người thanh niên áo đen cũng vô cùng tốt, hắn ta cười khoát tay nhìn lại, trong mắt lộ vẻ vui mừng.

“Ừm, không tệ không tệ.”

“Lần này biểu hiện của mọi người vẫn coi như tạm được, không làm bẩn thanh danh của Tân Kiếm Tông chúng ta, bản đại gia rất cao hứng, sau này còn có người muốn kiếm chuyện, mẹ nó vẫn sẽ giống như lần này vậy!”

“Sau này nơi đây chính là nhà của chúng ta!”

Lời nói tràn ngập sức mạnh, thân thiết lại cổ vũ lòng người.

Có điều, trong đám đệ tử và các trưởng lão, thần sắc cũng là bộc phát trở nên kinh ngạc.

Bởi vì có cái gọi là, người nói vô tâm người nghe có ý.

Lời nói cảm khái nhất thời của người áo đen, chính là nói cho không ít người lúng túng, bọn họ bởi vì trong lòng nhất gan, cho nên ở lại thủ vệ Tân Kiếm Tông, lần này đại thắng không có quá nhiều liên quan đến bọn họ…

Lúc này, những đệ tử đi theo có bao nhiêu kích động, thì những người này sẽ có bấy nhiêu lúng túng hiu quạnh.

Dịch Phong ôm hết thần sắc vi diệu của mọi người vào trong đáy mắt, mỉm cười cao giọng lên tiếng.

“Các vị.”

“Hôm nay, chính là ngày đại hỉ của Tân Kiếm Tông chúng ta, trận chiến tiêu diệt Kim Đao Môn này, mọi người đều vất vả công cao, bây giờ bắt đầu luận công ban thưởng!”

Lời này vừa ra đến miệng, các đệ tử lúc trước đi theo đều bộc phát kích động, đệ tử và trưởng lão không đi theo, trong mắt đều toát ra một tia hối hận nhàn nhạt!

Dưới ánh nhìn chằm chằm của mọi người.

Dịch Phong bắt đầu trầm giọng lên tiếng.

“Lần này đi Kim Đao Môn, đệ tử theo bản tông môn đến đó, toàn bộ đứng ra khỏi hàng!”

Tiếng nói vừa vang lên, ba, bốn mươi người kích động bước ra, trong mắt bộc phát chờ mong.

Tiếp đó, Dịch Phong mỉm cười, hào sảng lên tiếng.

“Các ngươi dũng mãnh tác chiến, lập được công lao hiển hách cho bản môn, từ nay về sau, đều tấn thăng làm đệ tử nội môn của bản môn, ngoài ra ban cho hai mươi lượng bạc, ba linh thạch!”

Rào!

Lời này vừa nói ra,giữa sân một mảnh náo động!

Các đệ tử tham chiến đã kích động đến mặt mũi đỏ bừng, giống như điên cuồng cao giọng bái tạ!

“Cảm ơn tông chủ trọng thưởng!”

“Sau này đệ tử nhất định sẽ báo ân tông môn, không phụ kỳ vọng, xông pha khói lửa muôn lần chết cũng không từ!”

Phần thưởng phong phú này, lập tức khiến cho bầu không khí trong sân bùng nổ, các đệ tử tham chiến cũng tuyệt đối không ngờ được, tông chủ sẽ rộng lượng như thế, hai mươi lượng bạc đã coi như không ít, ngoài ra còn có thân phận đệ tử nội môn!

Trân quý hơn chính là, tông chủ còn rộng lượng ban cho ba khối linh thạch!

Ở Nhạn Đãng Sơn mạnh được yếu thua này, linh thạch là đồ vật hiếm có nhất, dệ tử của mông phái nhỏ bình thường, nửa năm cũng chưa chắc có được một khối.

Lần này thật đúng là phát tài!

Tông chủ không chỉ tu vi lợi hại, đến Kim Đao Môn cũng có thể xử lý, còn rộng lượng đến mức độ như thế, có chỗ tốt là thật sự ban cho mọi người!

Cho dù lần tìm hơn nửa Nhạn Đãng Sơn, cũng chưa từng thấy có tông môn tốt như vậy!

Cơ duyên giống như này, ai lại không tình nguyện liều mạng báo ân?

Trong nháy mắt, tâm tình của đệ tử tham chiến không ngừng tăng vọt, sự trung thành vượt xa ngày trước, gần như người người đều nhận định ở trong lòng, sinh là người của Tân Kiếm Tông, chết là người của Tân Kiếm Tông!

Nhìn thấy các đệ tử tham chiến bắt đầu xếp hành nhận lấy ban thưởng, mỗi người vui mừng ôm lấy bạc và linh thạch, các đệ tử còn lại hai mắt xám ngắt, hối hận đến ruột cũng đều xanh đi!

Đến mấy vị trưởng lão phân phát tài vật, cũng không nhịn được âm thầm nuốt nước miệng, trong lòng yên lặng rơi lệ.

Sớm biết như thế này, lúc trước bọn họ còn không bằng liều một lần!

Giờ khắc này.

Có không ít người nhớ lại mệnh lệnh lúc trước của tông chủ, trong đầu hiện ra tình cảnh dàn xếp tham chiến, lúc này bọn họ mới hiểu được, lúc đó có lẽ chính là lựa chọn cực kỳ quan trọng của đời này.

Đáng tiếc, bản thân mình đã bỏ lỡ.

Đợi đến khi hoàn tất phân phát tài vật, trước cửa đại điện còn lại bảy tám rương tài bảo, cũng không có người nào dám âm thầm ham muốn, tất cả đều yên lặng chờ chỉ thị của Dịch Phong.

Trong ánh nhìn chằm chằm của mọi người.

Thần sắc của Dịch Phong trở nên trang nghiêm, ánh mắt liếc nhìn mấy trưởng lão đứng ở hàng đầu lúc trước đã lên tiếng.

“Mấy vị trưởng lão.”

“Các ngươi từng là trưởng lão của Đãng Kiếm Tông, gia nhập bản môn không lâu, thỉnh thoảng có lòng riêng có thể thông cảm được, bổn tông chủ cũng chưa từng để ý, nhưng vào thời khắc tông môn sống chết tồn vong, các ngươi không nghĩ đến báo ân, lại luôn mồm muốn thỉnh tội với Kim Đao Môn, đúng thật là khiến bản tông chủ thất vọng!”