Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2246 - Huyết dịch dị sắc 2




Bóng đen thủy triều ở hàng đâu, có không ít thân ảnh đau đớn ngã xuống đấy, rõ ràng đã giảm chậm bước chân tập kích bất ngờ.

Đáng tiếc tiệc vui chóng tàn.

Không đợi trong mắt đội viên đại đội tìm phân lộ ra niềm vui, lại có không ít bóng đen ngã xuống đất lần lượt bò lên, điên dại tiếp tục gào thét lao đến, trên người không ngừng tập trung sức mạnh đáng sợ, trước mắt đã sắp tự nổ!

Nhìn thấy loại tình cảnh kia, mọi người có mặt ở đây đều vô cùng kinh hãi.

Đội viên tìm phân muốn lại ra tay lần nữa, nhưng khổ nỗi vừa rồi đã dùng hết toàn lực, khó mà nhanh chóng ngưng kết ra thần thông!

Tiếng Lỗ Đại Sư trầm thấp truyền vang, mọi người đành phải không cam lòng lui ra vội vàng điều tức, đổi thành đại đội bảo hộ lao động lên trên!

Một khắc sau.

Gạch bay thấu trời bay về phía thủy triều bóng đen, tiếng máy xúc ầm ầm xông lên đại trận thể hiện thần uy!

Pháp bảo khó mà đếm hết, giống như mưa xuân bay về phía bóng đen, thỉnh thoảng truyền ra tiếng trầm đục, biển người giống như đã bị đánh bại gần nửa, nhưng càng ngày càng có nhiều bóng đen lao đến, tâm thanh tự nổ cũng liên tiếp nổ vang!

“Oành! Oành!”

Chỉ dưa ba khuếch tán, công cụ lớn nhỏ ở hàng đầu đã tử thương không ít, chỉ dựa vào máy xúc đau đớn chống đỡ, nhìn các bộ nghiến răng nghiến lợi, trong mắt đã nổi lên lửa giận!

Nhưng mà đại cục trước mắt, các bộ tự có chức trách, cho dù đã nhìn thấy thương vong, cũng không thể tự tiện xông trận cứu viện hạ thấp tử thương, bất đắc dĩ chỉ có thể hóa đau thương thành sức mạnh, tiếp tục đầu nhập vào bên trong thế tấn công!

Một đợt lại một đợt tấn công phát ra, mỗi đại đội thể hiện rõ át chủ bài, thủy triều bóng đen vẫn không ngừng lao đến, chiến sự dần dần tiến vào giai đoạn gay cấn, máu tươi bắt đầy chảy dọc trên đường, tiếng chém giết vang vọng đất trời!

Cả một đêm huyết chiến.

May mắn có đủ loại trang bị che chở, cộng thêm đủ loại các bộ dũng cảm tác chiến, ngoan cưỡng thử vững cuối cùng thành công, mặc dù tử thương không ít, cuối cùng cũng không để cho một bóng đen nào xông vào đô thọ, giữ vững cư dân và gia viên an bình!

Nhìn chiến trường tràn ngập bừa bộn, Lỗ Đại Sư vô cùng mệt mỏi thở dài nhẹ nhõm, thần sắc trở nên vô cùng phức tạp, rất lâu cũng không lên tiếng.

Mãi đến khi Trư Nhục Vinh mang theo mấy đại mụ bán đồ ăn, thần sắc cũng chật vật như thế đến trước mặt hành lễ.

“Lỗ Đại Sư, chúng ta phát hiện một vài tình huống mới!”

Nghe xong, Lỗ Đại Sư nghi hoặc ngước mắt, đi theo mấy người đến đó.

Trên đường đi tàn thi bóng đen chất đầy ở công trường bỏ hoang, Lỗ Đại Sư mới để ý những tàn chi chân cụt tay đứt kia, đúng là đang chảy ra huyết dịch màu xanh lam sẫm!

Trong lúc nhất thời, Lỗ Đại Sư nhìn đến vô cùng kinh ngạc.

Thống lĩnh các bộ liên tiếp chạy đến, cũng không kìm được âm thầm thương nghị.

“Thế gian có sinh linh, trên người có huyết dịch có màu sắc quái dị như thế sao?”

“Những bóng đen này, tuyệt đối không phải Nhân tộc ta!”

“Rốt cuộc bọn họ là thứ gì, vì sao nhất định muốn đánh lén đảo Ám Ảnh chúng ta? Thời điểm lúc này tác chiến, ta vẫn luôn cảm thấy hình như những bóng đen này chưa từng sợ chết, cũng không cần mạng để mong tự nổ!”

“Ta cũng có cảm giác như thế, cũng không biết bọn chúng là sinh linh đáng sợ gì, mới có thể tà môn như vậy!”

Nghe thấy lời âm thầm thương nghị vang vọng bên tai, vẻ mặt của mọi người đều trở nên nghiêm trọng.

Suy đoán thật lâu cũng không có kết quả, đủ loại nghi vấn quanh quẩn trong lòng mọi người.

Nhìn cảnh tượng thê thảm bốn phía, Lỗ Đại Sư bộc phát cảm thấy tình thế không ổn, đành phải trầm giọng khuyên giải mọi người, đồng thời dẫn người dọn dẹp chiến trường cứu chữa thương binh.

“Các vị.”

“Loại sinh linh này thật sư quái dị, thủ đoạn cũng rất đáng sợ, tuyệt đối không phải là điều chúng ta có khả năng biết được, bây giờ chuyện quái dị liên tiếp xảy ra, thiên tai còn rất lâu cũng khó bình thường, e rằng thiên hạ sẽ đại loạn. Đứng trước mặt loại đại kiếp này, điều chúng ta có thể làm, chính là bảo vệ gia viên của chúng ta, bảo vệ một phương khu vực đảo Ám Ảnh này.”

“Về phần đủ loại thứ khác, chỉ có khi đợi các vị đại nhân trở về mới có thể định đoạt.”

Một lời khiến cho mọi người gật đầu tán thành, các bộ lại lần nữa bận rộn.

Đúng vào lúc đó, hình như bóng đen ở thế giới bên ngoài cũng thiếu đi hơn phân nửa, khiến cho các tu sĩ Vân Tinh không ngừng nghi ngờ, khổ nỗi tử đầu đến cuối không có đầu mối, mọi người lại tưởng rằng ông trời giúp đỡ, nắm chắc cơ hội tiêu diệt Hắc Ma, cô đọng linh lực khôi phục tu vi.

Toàn bộ Vân Tinh, toàn dân mở ra chiến đấu thủ vệ.

Thuận theo chiến sự càng ngày càng sâu, không ít tu sĩ trở lại đỉnh phong, thậm chí có người đi ngược dòng nước, thông qua huyết chiến tẩy lễ bước lên cảnh giới cao hơn…