Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2180 - Ăn nói ngông cuồng 2




“Ma tộc vô sỉ, để cho hai lão ca chúng ta rèn luyện một chút với các ngươi đi!”

Thuận theo tiếng nói vang lên.

Sau lưng lại có mấy người vững vàng bước ra, ngoại trừ bốn vị tồn tại Thượng Cổ Lôi Thiên Tuyệt, thế mà còn có một vị phụ nhân có chút lớn tuổi mặc quần áo mộc mạc, nhìn có vẻ giống như đại mụ bán đồ ăn.

Trận thế kia được vẽ ra kỳ lạ, tập trung cùng nhau thì có chút quái dị.

Có thể ngăn lại thế tấn công tập kích lúc trước, đối phương lại lên tiếng khiêu chiến, bất luận hành động hay là biểu hiện đều tràn ngâp tự tin, giống như hoàn toàn đúng là có chút thực lực.

Bất giác, thần sắc chín đại ma đầu trở nên nghiêm túc.

Cho dù đội hình trước mắt rất kỳ quái, nhưng kinh nghiệm chém giết mấy vạn năm, bọn họ vẫn là đầu tiên nghiêm túc đánh giá một chút, tuyệt đối không dám quá coi thường loài người.

Ai ngờ sau khi dò xét mấy giây, vẻ kinh ngạc trong mắt các ma đầu càng đậm hơn.

“Chuyện này…”

“Những loài người này, hình như khí tức đều không bình thường!”

“Không ngờ được, loài người lại có nội tình như thế, vừa rồi là chúng ta sơ suất, đúng là không phát giác ra có nhiều cao thủ Hoang Cảnh Pháp Sơ như vậy!”

“Đáng chết! Đám loài người này đúng thật là âm hiểm, thế mà lại ẩn giấu khí tức muốn giả heo ăn thịt hổ!”

“Vẫn may Đại Đế Ti kịp thời lên tiếng nhắc nhở, nếu không sợ rằng sẽ bị bọn họ ám toán!”

“Đại Tế Ti mưu trí, thật sự khiến chúng ta kính nể.”

Sau khi chấn kinh, các ma đầu đều ngước đầu nhìn lên không trung, thái độ thay đổi không còn vẻ phách lối lúc trước, trong mắt lộ ra vẻ khâm phục gật đầu.

Cuối cùng Đại Tế Ti cũng giành lại được mấy phần thể diện, mỉm cười chắp tay lên tiếng.

“Các vị thủ lĩnh nói quá lời.”

“Lão hủ chẳng qua là sống dài hơn mấy năm tháng, có chút kinh nghiệm mà thôi, dự liệu được trước kế hoạch của kẻ địch, cũng không đáng được khen ngợi như vậy.”

Trong lúc nói, Đại Tế Ti quay người hành lễ, mượn cơ hội lên tiếng nịnh nọt với người ở sâu trong tầng mây tăm tối.

“Nếu như luận đến mưu trí, toàn bộ vũ trụ này cũng không có người nào có thể đánh đồng với Ma Tôn đại nhân! Loài người nho nhỏ thân rơi vào trong tầng tầng lớp lớp vòng vây còn không tự biết, vọng tưởng đùa giỡn ám chiêu để đắc thắng, đúng thật là múa rìu trước mặt Lỗ Ban làm trò hề cho thiên hạ.”

“Nhưng lại không biết, đứng trước sức mạnh tuyệt đối, một chút kế sách âm hiểu này của bọn chúng, chẳng qua cũng chỉ là sâu kiến vọng tưởng mà thôi, căn bản không hề có tác dụng!”

Đại Tế Ti vừa mới lên tiếng nói ra lời này.

Ma Tôn vẫn luôn lười nói nhiều, giống như có chút hưởng thụ, ngữ khí bình thản lên tiếng hạ lệnh.

“Đại Tế Ti nói có lý.”

“Cho dù loài người có chút nội tình, có chút vượt qua tưởng tượng của bản tọa, nhưng cũng không ảnh hưởng đến đại cục. Bây giờ tộc ta còn có chín đại thủ lĩnh các ngươi, bọn họ chỉ có tám người, nhìn một lượt khí tức mạnh nhất chẳng qua là Hoang Cảnh Pháp Sơ đại viên mãn, bất luận số lượng hay là chỉ cần tu vi, tộc ta cũng chiếm hết ưu thế!”

“Huống hồ, các ngươi đều là nhân tài kiệt xuất của tộc ta, thuật thần thông vượt xa điều mà loài người có thể so sánh được, chỉ cần xuất thủ toàn lực, thắng thua trận này đã được định trước!”

“Nhanh chóng giải quyết đám loài người này, đừng để cho bản tọa thất vọng.”

Đại Tế Ti kính nể hành lễ, chín đại ma đầu càng là thoải mái chấp nhận.

“Đại nhân cao kiến!”

Thuận theo tiếng nói âm trầm tự nhiên khuếch tán, vùng đất tăm tối trở nên lạnh lẽo.

Một câu nói đã ổn định được chiến cuộc, chỉ ra điểm mấu chốt của trận chiến, mưu trí và tầm nhìn của Ma Tôn đúng là không ai bằng, chưa bao giờ xuất hiện, nhưng ở bên trong đã sớm bày mưu nghĩ kế xong.

Trong nháy mắt.

Thần sắc đại quân Ma tộc yên ổn trở lại, sĩ khí điên cuồng tăng cao, trong mắt chín đại ma đầu hiện lên vẻ tự tin, tăng lên được không ít sức mạnh.

Loại ý cười trầm ổn kia, hoàn toàn khác với vẻ tự đại cuồng ngạo lúc trước, chính là một loại tự tin từ sâu trong lòng.

Chín đại ma đầu mỉm cười nhìn nhau, cùng nhau dậm chân bước ra.

“Oanh!”

Cảm giác áp bách trước nay chưa từng có xông thẳng đến mặt, ánh sáng ngắn ngủi vừa rồi trên không trung, cũng bị khí u minh vô cùng vô tận nuốt chưởng, uy áp bao trùm đất trời.

Minh Hoàng dẫn đầu bật cười dữ trợn, hai chiếc kìm trong miệng tản ra ánh sáng kinh người.

“Khặc khặc…”

“Đám loài người các ngươi thật là dơ bẩn, biết bản thân yếu đuối, nên che giấu nhiều sự tồn tại Hoang Cảnh Pháp Sơ như thế, còn đùa giỡn bày ra chiêu để cho địch yếu!”

“Đáng tiếc, chỉ dựa vào như thế, các ngươi cũng không thể nào thay đổi được số mệnh bị diệt vong!”

“Cơ thể tộc ta cường hoành, càng là có thể thông qua huyết mạch truyền thừa thần thông, đây chính là cường giả trời sinh, là bộ tộc vô thượng được định trước là thống ngự vũ trụ.”