Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2176 - Hắn còn chưa phải là chiến lực mạnh nhất? 3




“Cho dù là như vậy, tu vi của hắn cũng không thể vượt qua Ngưu Sát Đế, tuyệt đối không có khả năng chiến thẳng, trừ phi thần thông người này cảm ngộ, ở bên trên Ngưu Sát Đế!”

“Thế mà trong loài người lại có hạng người có thiên tư yêu nghiệt như thế? Tuyệt đối không thể nào!”

Trên không vang lên mấy tiếng kinh nghi, đại quân Ma tộc đã hiện ra thái độ bối rối.

Nhìn thấy Ngưu Sát Đế thua trận, khiến cho toàn bộ Ma tộc bị đả kích không nhỏ, đến ngay cả chín đại ma đầu còn lại trong mắt cũng lộ ra vẻ chấn kinh, không còn loại tự tin cao cao tại thượng lúc trước.

Sau một hồi lâu.

Quần ma phảng phất như mới miễn cưỡng ổn định được tâm cảnh, nhìn Khương Nguyên một mình đứng ngạo nghễ ở trên mặt đất, trong mắt không khỏi hiện ra vẻ kiêng dè, nhìn thấy rõ màu máu kinh hãi quanh người, mới dần dần lộ ra tiếng cười dữ tợn.

“Thiên tư người này đúng là lợi hại, không hổ là át chủ bài của Nhân tộc!”

“Không ngờ được, Nhân tộc lại có nội tình như vậy, ngược lại là chúng ta khinh thường những sinh linh ti tiện này rồi! Bình tĩnh đánh giá, chỉ luận thiên tư, ngay cả bản tọa cũng có chút mặc cảm, ta tình nguyện gọi hắn là loài người mạnh nhất vạn cổ.”

“Tuy hắn mạnh, nhưng chẳng qua chỉ có một người, đại cục thắng bại đã được định trước!”

“Không sai! Át chủ bài mạnh nhất này đã mất chiến lực, Nhân tộc chỉ có thể khoanh tay chịu trói!”

“Cuối cùng, tộc ta mới là sự tồn tại hoành phách vạn cổ!”

“Khặc khặc khặc…”

Thuận theo tiếng cười to của cự đầu Ma tộc, đại quân quần ma lại một lần nữa khôi phục khí độ tàn bạo, ý cười dữ tợn vang vọng vùng đất tăm tối, khiến cho tu sĩ loài người vô cùng bức bối.

Khương lão, cố hết sức rồi!

Đáng tiếc, chỉ có một mình Khương Nguyên có thể đạt đến cảnh giới hiện tại, hi vọng cuối cùng của Nhân tộc cứ cắt đứt như thế, đáng hận tu vi của bản thân nông cạn, không cách nào thay đổi được đại cục!

Trong mắt không ít tu sĩ Vân Tinh lộ ra vẻ xấu hổ không cam lòng, hai tay nắm chặt trong mắt lộ ra ý chí tử chiến!

Nhưng đúng vào lúc này.

Khương Nguyên đứng yên đã lâu, bất ngờ phát ra tiếng cười suy yếu.

“Ha ha…”

“Ai nói ta là người chiến lực mạnh nhất? Ma vật gian tặc các ngươi, không khỏi đắc ý quá sớm rồi!”

Vừa mới nói ra lời này.

Ngàn vạn tu sĩ Vân Tinh kinh hãi ngước mắt, ma ảnh đầy trời cũng vì đó mà kinh ngạc, đủ loại ý cười dữ tợn đều bất ngờ dừng lại, phạm vi ngàn dặm cả kinh lạ thường!

Khoảnh khắc này.

Hai bên đều tràn ngập kinh nghi, không thể tin được những lời vừa nghe thấy.

Khương Nguyên là sự tồn tại nghịch thiên như vậy, mà vẫn chưa phải chiến lực mạnh nhất của Nhân tộc?!

Chuyện này không thể nào!

Nghi ngờ vô căn cứ vừa mới xông lên đầu.

Đột nhiên Lỗ Đại Sư chậm rãi bước lên phía trước, động tác không nhanh không chậm, nhưng lại là nắm chặt mấy vạn thần thức hai bên, đủ loại đôi mắt cả kinh càng mở lớn hơn!

Đến ngay cả chín đại ma đầu ở trên không trung, trong lòng cũng bất ngờ run lên.

Một loại dự cảm cực kỳ không ổn, bất giác lan tràn toàn bộ Ma tộc!

Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của hàng vạn người.

Lỗ Đại Sư bước từng bước vững vàng đi vào chiến trường, ôm quyền lên tiếng chào hỏi với Khương Nguyên, sau đó tặng đan dược bảo vệ ở trước người đối phương, cuối cùng chậm rãi ngước mắt cười nhìn lên không trung, thần sắc vô cùng lạnh nhạt.

Hành động thần thái kia, khiến cho toàn bộ Ma tộc nhìn đến ngây người, thậm chí ngay cả đại quân tu sĩ Vân Tinh, vào lúc này cũng dừng hít thở.

Toàn bộ quá trình không hề nói một câu nào, nhưng vùng đất tăm tối lại bất ngờ yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được!

Đại chiến xuất hiện biến cố.

Lỗ Đại Sư một mình bước ra khỏi hàng, cảnh tượng bất ngờ trở nên giằng co.

Cho dù là số lượng lớn Ma tộc hội tụ thành đại quân đối lập, trên không trung còn có chín đại ma đầu đứng đầu, nhưng Lỗ Đại Sư vẫn không hề sợ hãi, lạnh lùng đứng sừng sững ở giữa trận thế hai bên.

Nhìn có vẻ là lẻ loi đứng một mình, nhưng lại giống như lạch trời vạn trượng khiến cho người khác nhìn mà sợ hãi, đến ngay cả Khương Nguyên được hắn bảo vệ ở phía sau lưng, trong hốc mắt cũng nóng lên, áy náy hành lễ nói lời cảm ơn.

“Đa tạ Lỗ Đại Sư giúp đỡ.”

“Tu vi của ta có hạn, chỉ có thể cố chút sức mọn, thăm dò sâu cạn của Ma tộc, lại thiếu chút nữa chết ở trong tay Ma tộc, là một con ngựa thấp kém nên có chút lực bất tòng tâm, thật sự hổ thẹn.”

Lúc này Khương Nguyên đã là người đầy vết máu, nhưng hắn có thể huyết chiến thắng thảm cũng đã đủ để tự kiêu ngạo, hành động cũng không hổ với danh tiếng đại hiền Thượng Cổ, cho dù bị đánh đến tình trạng này, nhưng trước mặt Lỗ Đại Sư vẫn vô cùng khiêm tốn như trước.

Lỗ Đại Sư vô cùng kính nể với phong độ của vị tiền bối này, cũng ôm quyền chào hỏi.

“Khương lão nói quá lời.”