Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2170 - Tất cả đều là ảnh đế 2




Nhìn thấy dáng vẻ ngây ngốc kia, Lỗ Đại Sư cũng lười để ý đến hắn ta.

Ánh mắt Lỗ Đại Sư ra hiệu, có hai người đi đến bên cạnh trông coi Long Thiên, tăng thêm cấm chế bày ra lúc trước, Long Thiên đã là chắp cánh cũng khó thoát, người ngoài cũng không nhìn ra manh mối gì.

Sau đó, Lỗ Đại Sư đích thân dẫn theo người của đảo Ám Ảnh đi lên phía trước, Lục Thanh Sơn, cha con Hùng Phấn, đám người Khương Nguyên trang nghiêm đi theo, bắt đầu khiêu chiến với Ma Đô thành cao trăm trượng cách đó không xa.

“Tiểu nhân Ma tộc, hôm nay chính là ngày chết của các ngươi!”

“n oán nhân quả đời đời, sẽ chấm dứt ở trận chiến này!”

Thuận theo tiếng nói âm trầm vang vọng, trên không trung Ma Đô mây đen giăng khắp trời!

Lúc trước bốn phía còn yên tĩnh, đột nhiên cuồng phong gào thét, cánh cửa lớn trăm trượng ầm ầm mở ra, trên không càng là có vô số gợn sóng hư không được đẩy ra, trong nháy mắt thân hình to lớn che khuất bấu trời xuất hiện!

Bên trên tầng tầng bóng tối.

Hai con ngươi màu đỏ ngầy chậm rãi mở ra, tiếng cười trầm thấp giống như truyền đến từ Địa Ngục.

“Khặc khặc…”

“Loài người vô tri, các ngươi đã là cá trong chậu, sắp chết đến nơi còn không biết, đúng thật là buồn cười đến thảm thương.”

Ma âm vô hạn vang vọng đất trời, mấy đạo cự ảnh bất ngờ xuất hiện.

Thủ lĩnh Ngưu Ma Ngưu Sát Đế cao mấy trượng, có thủ lĩnh Thủ Ma trải qua vô số năm tháng, còn có thủ lĩnh Huyết Nghĩ cả người phát ra khí u minh…

Trong chớp mắt.

Thập đại cường giả cự đầu Ma tộc cùng nhau xuất hiện, khí tức quét ngang bầu trời khóa chặt toàn bộ khu vực Ma Đô, chỉ khí thế tản ra đã vô cùng đáng sợ, khiến cho khu vực ngàn dặm ở gần Ma Đô giốn như rơi vào hầm băng, khiến cho ánh mắt của không ít tu sĩ phát run yên lặng lui bước.

Đám cực đầu Ma tộc khoanh tay đứng yên trên không trung, trong mắt đều là ý cười khinh thường, trong Ma Đô có lượng lớn Ma tộc không ngừng đi ra, trên mặt cũng thể hiện rõ ràng vẻ tự tin và đắc ý, phảng phất như đại quân tu sĩ loài người ở trong mắt bọn họ, chẳng qua cũng chỉ là đám cừu non đợi làm thịt mà thôi.

Hai bên cách nhau ngàn trượng, giẳng qua chưa đến mấy giây.

Đột nhiên tu sĩ Vân Tinh trở nên căng thẳng, tận mắt nhìn thấy cự đầu Ma tộc cường hoành, lại bị Ma tộc vô hạn bao vây, bắt đầu không ngừng có người bối rối lên tiếng.

“Chuyện này!”

“Thế mà Ma tộc đã sớm có chuẩn bị, lẽ nào chúng ta trúng kế rồi?”

“E rằng trận chiến này lành ít dữ nhiều, lão phu chết không có gì đáng tiếc, đáng hận là chưa hoàn thành được đại nghiệp tiêu diệt Ma tộc, không thể dẹp yên những ngoại tộc tàn bạo này!”

“Mặc dù lời nói là như thế, nhưng cho dù chúng ta liều mạng, e rằng cũng không giết ra được, sau này Vân Tinh chắc chắn sẽ bị tàn sát!”

“Phải làm sao mới ổn đây? Tinh chủ đại nhân, ngài nói một câu đi chứ!”

Dưới tình thế cấp bách, các tu sĩ không biết chân tướng đành phải nhìn về phía bóng lưng Long Thiên.

Đáng tiếc, Long Thiên đã sớm bị ma tâm nghiền nát, lúc này đã đứng thẳng bất động giống như con rối, căn bản không có chút phản ứng nào, đến một chút sức lực diễn kịch cho mọi người thấy cũng không làm được.

Vẫn còn may Lỗ Đại Sư kịp thời lên tiếng, xem như ổn định được lòng quân.

“Các vị không cần bối rối, Tinh chủ đã sớm có dự liệu.”

“Cuộc chiến hôm nay, đương nhiên Ma tộc cường hoàng, Vân Tinh chúng ta cũng có tiền bối trợ trận, hươu chết vào tay ai vẫn còn chưa biết. Thật không giám giấu diếm, vị này chính là đại năng Khương lão đã sống qua hai kỷ nguyên, có Khương lão giúp đỡ, sợ gì Ma tộc!”

Lời nầy vừa nói ra, mấy ngàn tu sĩ kinh ngạc ngước nhìn, thuận theo phương hướng tay của Lỗ Đại Sư nhìn lại, mới nhìn thấy Khương Nguyên tiên phong đạo cốt đang đứng đó, trong mắt dần dần bộc phát ra ánh sáng hi vọng!

“Sự tồn tại qua kỷ nguyên!”

“Hóa ra còn có tiền bối như thế đến đây trợ trận, Nhân tộc ta chiến đấu có hi vọng rồi!”

“Kiếp này có thể tham gia trận chiến này, dù chết cũng không đáng tiếc!”

Khương Nguyên bị mọi người nhìn chằm chằm, bây giờ cũng không dám nắm chắc, liên tục khiêm tốn khoát tay.

Chưa đến mấy giây.

Khí thế của tu sĩ Vân Tinh được phóng lớn, ở trong tuyệt cảnh thể hiện ra đạo tâm cứng rắn, ý chí chiến đấu lại bắt đầu ngưng kết lần nữa, quả thực là ổn định uy áp đáng sợ của đám cự đầu Ma tộc.

Nhưng loại dị biến này, ở trong mắt đám cự đầu Ma tộc vẫn như trước không đáng nhắc đến, đám người Ngưu Sát Đế khoanh tay đứng quan sát, đều là cả mặt ý cười tự tin không ngoài dự liệu.

Chỉ duy nhất ánh mắt liếc nhìn về phía Khương Nguyên, mới có chút hào hứng lên tiếng đáng giá.

“Hừ!”

“Quả nhiên không ngoài dự liệu của đại nhân, loài người đúng thật là có chút át chủ bài.”

“Dường như khí tức của người này không kém chúng ta, cũng là Hoang Cảnh Pháp sơ cấp? Chiến lực như vậy miễn cưỡng có thể lọt vào mắt, đáng tiếc chỉ dựa vào một mình người này, căn bản không có cách nào thay đổi được thắng bại đã quyết định từ trước.”