Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2160 - Không đủ tầm mắt 2




Tiếng nói âm trầm chấn nhiếp tất cả mọi người, lúc này quần ma mới miễn cưỡng chấp nhận.

“Đại nhân nói có lý!”

“Có thể cống hiến cho đại kế của tộc ta, đúng thật là vinh quang vô thượng, Hắc Giao nhất tộc có thể được ghi khắc tên mình vào bia công đức, có lẽ chết cũng không tiếc!”

“Ừm, tầm nhìn của chúng ta còn chưa đủ, có lẽ công tử Long Thiên đã sớm có giác ngộ, hẳn là sẽ không vì chuyện này mà chậm trễ đại kế!”

“Chúng ta hổ thẹn!”

“Nếu là như thế, thì sẽ do lão Ngưu ta xuất thủ, giúp Hắc Giao nhất tộc hoàn thành đại nghĩa!”

Thuận theo việc đại kế được thương nghị, Ngưu Sát Đế dẫn mọi người rời đi.

Không lâu sau, toàn bộ Hắc Giao nhất tộc bị hủy diệt, tộc Ngưu Ma tuân theo ý chỉ của Ma Tôn, phái ra tộc nhân giả vờ, nhìn có vẻ giống như vô tình truyền tin tức khắp toàn bộ tinh hệ, rất nhanh đã truyền đến Vân Tinh quan trọng nhất.

Ngày hôm đó, trời sáng khí trong.

Phủ Tinh chủ tọa lạc ở Lạc Hải Thành hoàn thành việc xây dựng lại, so với trước kia càng thêm hoa lệ lịch sự tao nhã hơn, Long Thiên ngồi ngay ngắn trên ghế ngọc ở đại sảnh, hưởng thụ an bình ngắn ngủi.

Một ly tiên nhưỡng vào trong bụng, trên khuôn mặt anh tuấn hiện ra ý cười.

Nhìn tư thế và khí độ thuần thục kia, dường như hắn ta đã có chút quen thuộc với thân phận Tinh chủ, đối với tình cảnh trước mắt vẫn là có chút hài lòng.

Đúng vào lúc này.

Tứ đại Tinh Thần Vệ bước vào như ngày thường, bẩm báo chuyện lớn gần đây.

Tất cả vô cùng thuận lợi.

Long Thiên cũng ngồi bình tĩnh mỉm cười, cả mặt trầm ổn đóng vai Tinh chủ, bất luận khí độ hay là thần tình, đều không có gì để bới móc.

Mãi đến cuối cùng, có người nói ra lời đồn nghe được.

“Tinh chủ đại nhân.”

“Nghe đồn, gần đây Ma tộc có hành động lớn, ở một nơi bên ngoài tinh hệ phát hiện đại chiến với Hắc Giao nhất tộc, không chỉ tiêu diệt hoàn toàn Hắc Giao nhất tộc, còn chiếm mất không ít tài nguyên.”

“E rằng, không lâu sau Ma tộc sẽ tấn công các tinh khác, chúng ta…”

Nghe đến đó, đột nhiên con ngươi của Long Thiên rụt lại, có chút thất thố trừng lớn hai mắt.

“Cái gì?!”

Lúc này.

Kỹ thuật diễn xuất của Long Thiên bất ngờ offline, nụ cười trên mặt cũng biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, chỉ có khuôn mặt đỏ bừng và ánh mắt lo lắng, bộc lộ ra chấn kinh trong nội tâm hắn ta.

Dường như Tinh Thần Vệ cũng bị hù dọa, ấp úng tiếp tục lên tiếng.

“Đại nhân…?”

“Nghe đồn, Ma tộc đã tiêu diệt tộc Hắc Giao gì đó, chiếm cứ không ít tài nguyên, lòng lang dạ thứ rõ ràng! Có lẽ, những Ma tộc tàn bạo kia, chẳng mấy chốc sẽ động thủ với các tinh khác!”

Nghe xong, Long Thiên kinh ngạc đến bật người đứng dậy!

“Không thể nào…”

“Ngươi nhắc lại lân nữa! Tin tức này lấy được ở đâu, có đáng tin không!”

Đám Tinh Thần Vệ ánh mắt giao hội, có một người hành lễ lên tiếng.

“Hôm nay chúng ta tuần tra Vân Tinh, ngẫu nhiên gặp được một Ngưu Ma, từ trong miệng hắn biết được mọi chuyện này, Ngưu Ma kia còn buông lời khiêu khích, không lâu sau sẽ san bằng Vân Tinh, nhìn khí thế phách lối kia, có lẽ không giả.”

Tiếng nói vừa dứt, một đạo lưu quang thuận theo giới chỉ của Tinh Thần Vệ truyền ra.

Đợi đến khi ánh sáng tiêu tán, Ngưu Đầu bất ngờ xuất hiện dưới mặt đất.

Mẹ nó, đúng thật là tộc Ngưu Ma!

Nhìn thấy chứng cứ rõ ràng trên mặt đất, sắc mặt Long Thiên xanh đỏ đan xen, trong lòng đã đoán được một chút chân tướng, có loại cảm giác ngũ vị tạp trần không nói nên lời.

Đột nhiên con ngươi Long Thiên hằn ra vệt tia máu, đến hai tay cũng không tự chủ được nắm chặt lại!

“Đây!”

“Hỗn xược! Hỗn xược!”

“Tại sao bọn họ dám làm như thế, Long Thiên ta và Ma tộc không đội trời chung!!!”

Gào thét chấn động bâu trời, mây gió vì đó mà biến sắc.

Nhất thời, tiếng gào mang theo sát ý vô tận vang vọng toàn bộ Lạc Hải Thành, vô số tu sĩ nhìn thấy dị tượng ở trên bầu trời, kinh hãi đến liên tục ngẩng đầu lên nhìn, cảm khái bàn tán sôi nổi với lửa giận của Tinh chủ đại nhân.

Tiếng gầm thét chấn động bầu trời, ở trong phủ Tinh chủ tiếng gầm thét càng quyết liệt hơn.

“Ma tộc đáng giận, thế mà lại làm ra chuyện tàn bạo như thế, nếu như ta không dẹp yên những kẻ tàn ác này, có chết cũng sẽ không bỏ qua!”

“Thù này không đội trời chung!!!”

Đôi mắt Long Thiên đỏ ngầu, hai tay nắm chặt không ngừng gầm thét, tu vi cả người không ngừng bạo phát, giống như vẫn còn chưa đủ để lấp đầy bi phẫn phát tiết ra ngoài.

Khoảng khắc này, hắn ta hoàn toàn sụp đổ.

Vốn dĩ cho rằng, bản thân mình ẩn nhẫn cầu an ở trận doanh của Nhân tộc, cho dù có một chút hiểu lần, nói không chừng tương lai còn có cơ hội trở về Ma tộc, hoàn thành một hồi sư nghiệp.

Tuyệt đối không ngờ được, có chút hiểu lầm lại một đi không thể cứu vãn, hại cho toàn bộ Hắc Giao nhất tộc bị diệt.

Chuyện này thật sự quá khiến cho hắn ta lạnh lòng!