Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 216: Ba bảo vật thánh phẩm




“Được rồi, ta sẽ đi!”

Khi hắn đứng dậy, liền lên tiếng nghiêm nghị nói.

“Như vầy mới đúng là một người đàn ông!” Bành Tiên Nhi lướt tay qua ngực Vu Võ Kiệt, nói với vẻ ngưỡng mộ.

“Ta sẽ không để ngươi thất vọng.”

Vu Võ Kiệt nghiến răng, không nói một lời liền làm thủ ấn, lập tức chui xuống đất.

“Đệ Ngũ Trận Trưởng lão, ngươi nghĩ xác suất là bao nhiêu?” Sau khi Vu Võ Kiệt đi xuống, Bành Tiên Nhi nhìn về phía Đệ Ngũ Trận hỏi.

Đệ Ngũ Trận không nói mà chỉ lắc đầu.

Khi những người khác nhìn thấy điều này, biểu cảm của họ lập tức trở nên uể oải.

Rốt cuộc thì bọn họ cũng hiểu được, thực lực của cái tên Vu Võ Kiệt hơi kém, dưới Địa Môn kia có nhiều cơ quan như vậy, chỉ sợ vừa vào cửa là đã chết rồi.

Chỉ là ít nhất cũng có ai đó đi để thử vận may.

Khi chạy xuống lòng đất, máu nóng của Vu Võ Kiệt cũng giảm đi, mà giờ hắn nhận ra rằng loại cửa này không phải là thứ mà một tên gà mờ như hắn có thể đi vào.

Ngay lập tức, Vu Võ Kiệt không dám tiến về phía trước, trốn trong đất run rẩy.

“Hừ, cuối cùng thì cũng đã bù đắp đủ một tỷ phân thân rồi.”

Trong sảnh ngầm, Ngô Trường An thu hồi những thế thân mới làm, hồi lâu mới hít một hơi.

“Cứ tiếp tục như thế này vẫn không được, nhất định phải tìm cách thoát ra!”

Hắn cảnh giác đi trong sảnh, đột nhiên phát hiện có rất nhiều nút bấm trên bức tường bên.

“Chẳng lẽ là thứ này?”

“Làm cách nào để tắt cơ quan này?”

Mắt Ngô Trường An sáng lên, vung tay lên, bố trí một tỷ phân thân ra bên ngoài, sau đó thận trọng nhấn một trong các nút.

“Ầm ầm!”

Cùng lúc đó, có một tiếng gầm trên mặt đất.

Sau đó, dưới ánh nhìn khó tin của mọi người, cửa đá đột ngột mở ra.

“Cái này...”

“Hắn ta đã thành công rồi?”

Mọi người đều phát ra những âm thanh kinh ngạc.

“Cái này cũng quá nhanh rồi phải không?”

Tất nhiên, người kinh ngạc nhất trong số họ là Bành Tiên Nhi. Khuôn mặt dưới tấm màn che đầy kinh ngạc.

Vu Võ Kiệt thực sự.

Thực sự vào Địa Môn, mở cánh cửa đá?

Ánh mắt mọi người lập tức trở nên sáng rực.

Gần như ngay lập tức, có vô số cao thủ có mặt ở hiện trường giống như ong vỡ tổ, lao về phía cửa đá.

“Cút!”

“Tránh ra, đừng có cản đường.”

Còn chưa tới cửa đã có người bắt đầu đánh nhau.

Mộ của Võ Thánh.

Đứng trước cơ hội như thế này cũng đủ khiến người ta phát điên.

“Trưởng lão, chúng ta nên đợi một chút hay sao?” Đệ Ngũ Trường Không hỏi.

“Không sao đâu!” Đệ Ngũ Trận nói: “Thật ra điểm mấu chốt của Đại Trận âm Dương này chính là Địa Môn kia, bởi vì không có cách nào mở được Địa Môn nên Thiên Môn cũng không có cách nào để mở được, vì vậy thật ra hầu hết các cơ quan và cấm chế đều được đặt ở Địa Môn, ngược lại Thiên Môn sẽ không có quá nhiều nguy hiểm."

“Chỉ là ta thật sự không thể hiểu nổi, tên nhóc vừa nãy chỉ là một Võ Linh nhỏ lại có thể xông vào Địa Môn để mở ra Thiên Môn.”

Đệ Ngũ Trận không thể không cảm khái.

“Mặc dù thực sự không thể hiểu nổi, nhưng sự thật đang ở ngay trước mắt, nếu như Thiên Môn không quá nguy hiểm thì chúng ta nên tranh thủ thời gian vào thôi!” Đệ Ngũ Trường Không nói.

Nghe vậy, Đệ Ngũ Trận gật đầu, đưa theo Đệ Ngũ Trường Không vào Thiên Môn.

Nhìn thấy điều này, Bành Tiên Nhi và nhóm Vân Tiên Khuyết cũng không muốn bị rớt lại phía sau, vội vàng tiến vào Thiên Môn.

Trong Thiên Môn

Điều đầu tiên xuất hiện trước mắt mọi người là một đại điện.

Có rất nhiều báu vật chói lọi được treo trên tường, có không ít tu sĩ đã bắt đầu đánh nhau vì điều này.

Chẳng qua chỉ là một số đồ vật hoàng phẩm, vương phẩm, cho dù cũng là hàng tốt, nhưng ba thế lực lớn vẫn không hành động.

Bởi vì bọn họ hiểu rằng.

Bên trong chắc chắn còn có nhiều bảo vật tốt hơn.

Dọc theo con đường trong sảnh, có một hành lang dài không thấy điểm cuối.

Vào lúc này, nhiều người chạy nhanh về phía trước trên hành lang.

Còn có không ít các cơ quan lớn nhỏ, mặc dù có rất nhiều người chết nhưng cũng không thể ngăn cản được ba thế lực lớn.

Đi dọc theo hành lang, mọi người đều cảm nhận được một khí tức mạnh mẽ.

“Cái này...”

“Đây là khí tức của thánh phẩm?”

Mọi người đều bất ngờ, ánh mắt đều trở nên nóng rực, không nói một lời đã lao vào bên trong.

Mặc dù trên đường vẫn còn rất nhiều cơ quan, nhưng người của ba thế lực lớn đều ngầm hiểu nhau một cách đáng ngạc nhiên, cùng nhau phá vỡ toàn bộ.

Cuối cùng.

Một đại điện mới xuất hiện trước mặt mọi người.

Ở cuối hành lang, có một tế đàn rất lớn.

Phía trên tế đàn có ba chùm sáng treo lơ lửng.

“Thiên Linh Thằng thánh phẩm!”

Sợi dây thừng đã nổi tiếng hàng nghìn năm, nghe nói năm đó nó có thể trói được Thánh, cho dù là Võ Đế thì vẫn phải có chút thủ đoạn mới thoát ra được.

“Phong Vân Xử thánh phẩm!”

Đây cũng là một món đồ được lưu truyền từ hàng ngàn năm trước, từng là bảo vật giữ mạng của một bán Đế Lang tộc, không ngờ lại nằm ở nơi này.

“Thần Ma Tiễn thánh phẩm!”