Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2144 - Chọc thủng trời!




Đầy hắn đầy mồ hôi, kinh hoàng chưa bình tĩnh được.

Nhìn thấy dáng vẻ như thế, ngược lại trong phòng bộc phát tò mò.

“Hóa ra là ngươi, chuyện gì vội vã như vậy?”

“Không phải la ngươi có nhiệm vụ ra ngoài sao, tại sao lại bất ngờ trở lại?”

Rõ ràng là ngữ khí yên bình tra hỏi, nhưng từ trong miệng những sự tồn tại đáng sợ nói ra, đúng là có loại uy lực thiên địa khó nói nên lời, khiến cho trong lòng Trư Nhục Vinh trở nên run sợ.

Trong lúc vô tình Trư Nhục Vinh nhìn thấy hai con ngươi Hồng Phong Cuồng tràn ngập ý chí chiến đấu, hắn càng là bị dọa cho vội vã cúi đầu hành lễ.

Còn may, giọng nói bình thản của Tô Vân Vận kịp thời vang lên.

“Không cần kinh hoảng.”

“Cái gọi là người không biết không có tội, chúng ta sẽ không để bụng chuyện ngươi bất ngờ xông vào. Có chuyện gì vậy, từ từ nói ra là được.”

“Nếu như ta không đoán sai, chuyện có thể khiến ngươi bối rối vội vàng như vậy, trừ phi Vân Tinh đã có biến cố, ảnh hưởng đến kế hoạch chúng ta đã bố trí lúc trước đúng không?”

Ngũ tiểu thư vừa mới lên tiếng đã khiến người khác ổn định tâm cảnh, đồng thời nói ra chỗ tồn tại của vấn đề dễ như trở bàn tay, cho dù Trư Nhục Vinh còn chưa lên tiếng, đã suy đoán ra được tám chín phần mười.

Tô Vân Vận không hổ là cố vấn của đảo Ám Ảnh.

Trong nháy mắt.

Trong mắt Trư Nhục Vinh lộ ra vẻ kính sợ, vội vàng hướng về phía hàng đầu hành lễ. Hơi thở dốc một chút để bình tĩnh tâm thần, thành thật nói rõ tất cả sự thật.

“Ngũ tiểu thư anh minh!”

“Tiểu nhân vội vàng chạy đến, đúng thật là Vân Tinh đã xảy ra biến cố.”

“Vốn dĩ kế hoạch được tiến hành rất thuận lợi, Long Thiên đã được nâng đỡ trở thành con rối, dẫn mọi người đi vào Ma Giới có thể nói là thành thục nước chảy thành sông. Ai ngờ được, đột nhiên có phân thân năm vị tiên hiền Thượng Cổ xuất hiện, hiểu lầm tiểu nhân cấu kết với Ma tộc, liên tiếp xuất thủ muốn giết chết Long Thiên, thiếu chút nữa khiến cho đại cục mất khống chế.”

“Tuy nói tiểu nhân may mắn chấn nhiếp được bọn họ, nhưng những người kia chẳng qua chỉ là phân thân, nếu như bản tôn của bọn họ đích thân đến, tiểu nhân tuyệt đối không có phần thắng.”

“Chuyện này thật sự quá khẩn cấp, tiểu nhân bất đắc dĩ mới tự tiện xông vào báo tin tức, có chỗ thất lễ, mong rằng các vị đại nhân thứ tội!”

Vừa mới dứt lời.

Các sư huynh đệ ở trong phòng khẽ gật đầu.

Sau khi mọi người yên lặng nhìn nhau, dường như thần sắc đã nghiêm túc hơn mấy phần, không ngừng suy nghĩ lời nói của Trư Nhục Vinh.

“Tiên hiền Thượng Cổ?”

“Đến Trư Nhục Vinh cũng không nắm chắc phần thắng, nghe ra đúng thật hình như có chút lợi hại, xem ra thật là lão tiền bối của Vân Tinh.”

“Cái gì mà lão tiền bối? Đang yên đang lành chạy đến quấy rối, ta thấy bọn họ là lão hồ đồ mới đúng.”

“Cũng không thể nói như vậy, dù sao bọn họ cũng kiến thức có hạn, cũng không biết kế hoạch của chúng ta, thật ra cũng không tính là người ác gì, không cần thiết phải đối địch.”

“Mặc kệ cũng không được, cũng không thể thật sự để cho bọn họ phá hỏng đại kế?”

Sau khi bàn luận sôi nổi, tất cả mọi người nhìn thấy Tô Vân Vận có mưu trí nhất.

Sự thật đúng là không thể cho mọi người thất vọng.

Sau một lúc.

Tô Vân Vận trang nghiêm gật đầu, trong lòng đã bật ra đối sách.

“Mấy sự tồn tại Thượng Cổ kia, hoàn toàn đúng là xứng đáng với danh hiệu tiền bối Vân Tinh.”

“Lúc trước bọn họ ngủ say ở bên ngoài hồng trần, chưa bao giờ đặt chân đến thế gian, ta cũng không để ý nhiều, không ngờ được những sự tồn tại này bất ngờ thức tỉnh, thậm chí còn muốn phá hỏng đại kế, tha cho bọn họ cũng không được.”

“Cho dù cùng là Nhân tộc, không phải vạn bất đắc dĩ không được chém giết, nhưng trừng phạt nho nhỏ một hồi, vẫn là phải cần thiết.”

Nói xong, Tô Vân Vận quay đầu nhìn về vị trí chủ vị.

“Nhị sư huynh, huynh thấy thế nào?”

Tiếng nói vừa dứt, ánh mắt cả tất cả mọi người tập trung nhìn lại.

Ngô Đào nhổ một cái tăm xỉa răng ra, lập tức đánh nhịp kết luận.

“Muội nói không sai.”

“Những lão giả hỏa này, ỷ mình có chút tuổi tác thì càn quấy, chúng ta không thể chiều theo bọn họ, nhất định phải dạy cho bọn họ một bài học đàng hoàng, nếu không sau này nói không chừng sẽ có con thiêu thân nào đó!”

Lời nói có chút vô lại, nhưng nói khiến cho trong lòng mọi người vô cùng sảng khoái.

Hơn mười sư huynh đệ lập tức gật đầu đồng ý, ý chí bắt đầu tản ra!

“Nhị sư huynh nói đúng lắm!”

“Muốn làm loạn đại kế của đảo Ám Ảnh chúng ta, đúng thật là dám nghĩ!”

“Ngủ hơn nửa đời người, vừa mới tỉnh đã không bết trời cao đất rộng, còn tưởng rằng có bao nhiêu mạnh mẽ, đúng thật là lão thái thái nằm trong ổ chăn, làm trò cười cho người khác.”

“Đánh mẹ hắn!”

Chỉ nghe mọi người tỏ thái độ, Trư Nhục Vinh đã cảm thấy một hồi sợ hãi tim gan run rẩy.