Đi thang máy xuống tầng bốn dưới lòng đất, bãi đỗ xe cao cấp đủ các loại xe, Hách đội trưởng chờ một mình đã lâu, nhìn thấy Ngô Đào đi đến lập tức khởi động nút bấm đại sảnh.
Tiếp đó nút bấm màu xanh lục sáng lên.
Ở giữa bãi đỗ xe nổi lên một thiết bị, một chiếc xe mui trần màu đen từ từ xuất hiện, ở dưới ánh đèn của bãi đỗ xe, bề ngoài màu đen toát ra ánh sáng trầm ổn.
Nhìn chiếc xe này, Hách đội trưởng thỏa mãn gật đầu một cái.
Lúc này mới nhìn về phía Ngô Đào mỉm cười lên tiếng giới thiệu.
“Ngô tiên sinh.”
“Tổng bộ đã đồng ý để ngài đến đó, cũng tình nguyện vì vài tìm sự tồn tại thần bí đó, có điều khoảng cách từ thành phố Bình Giang chúng ta đến tổng cục gần một ngàn kilomet, ngài nhất định phải ngồi chiếc xe này di trên con đường đặc thù để đến đó.”
“Xin tiên sinh yên tâm, chiếc xe này là chiếc xe được thiết kế cấp bậc an ninh cao nhất của chúng ta, thân xe dùng vật liệu đặc thù để chế tạo, tầm nhìn cực thấp, tuyệt đối sẽ không để lộ bất kỳ chuyện riêng tư gì của ngài, đồng thời cũng đảm bảo được sự an toàn của toàn quá trình.”
Nghe lời giới thiệu của người trung niên, Ngô Đào không hề lay động chút nào.
Quan sát chiếc xe mui trần cao cấp đến cửa sổ cũng không nhìn thấy này, mới thuận miệng lên tiếng.
“Xe này đúng là có tính bảo bật tương đối cao, đừng nói là người bên ngoài không nhìn rõ tình huống bên trong xe, cho dù là người ngồi ở bên trong, sợ rằng cũng không nhìn được tình hình dọc đường, đúng là dụng tâm vất vả rồi.”
Một câu đã chọc thủng chân tướng, sắc mặt Hách đội trưởng có chút lúng túng.
Ngô Đào vẫn còn tiếp tục nói, trên mặt đã mang theo ý cười nhạt.
“Cách làm này đúng thật là có chút dư thừa, các ngươi sẽ không cho rằng, thứ đồ chơi này có thể có tác dụng với ta đó chứ?”
Tiếng nói vừa dứt.
Hách đội trưởng đã lúng túng đến mức cả mặt đỏ bừng lên.
Hách đội trưởng cũng không ngờ được, vị tiên sinh này nói chuyện ngay thẳng như thế, không chỉ một câu đâm thủng tâm tư muốn bảo vệ sự tồn tại thần bí của tổng cục, còn không chút lưu tình lên tiếng phản bác, đúng thật là cường thế bá đạo.
Dù sao cũng là cao nhân, lúc nói chuyện căn bản không cố kỵ chút nào.
Đối mặt với vị tiên sinh này, cho dù Hách đội trưởng có lúng túng thế nào, cũng không dám để lộ bất kỳ bất mãn gì, chỉ có thể mượn một chút động tác thêm chút che giấ, nhân cơ hội nhích người lại lên cười làm lành giải thích.
“Ngô tiên sinh…”
“Ta cũng biết ngài không phải người bình thường, cách làm này không có tác dụng gì lớn, nhưng điều lệ chế độ chính là như thế, cảnh tượng trình tự chung quy cũng phải đi một vòng, nếu không sau này tổng cục tra hỏi, ta cũng không dễ giải thích.”
“Hắc hắc, ngài xem việc này…”
Nhìn dáng vẻ xoa tay cười làm lành của Hách đội trưởng, Ngô Đào chỉ có thể bất đắc dĩ lên tiếng.
“Được rồi.”
Chỉ cần có thể đến tổng cục, thì có hy vọng tìm thấy Hàm tỷ, các loại điều kiện khác, đều không thành vấn đề, có đi chiếc xe này hay không càng không quan trọng.
Thuận miệng đồng ý một tiếng, Ngô Đào đi vào trong chiếc xe mui trần bắt đầu ngủ say.
Chiếc xe mui trần chầm chậm chuyển động, gần như không có âm thanh rõ ràng, tính năng hoàn mỹ mang đến trải nghiệm vô cùng thoải mãi dễ chịu, chớp mắt đã thuận lợi lái vào thông đạo sâu dưới lòng đất.
Nhìn về chiếc đến đuôi xe thuận lợi đi ra, lúc này Hách đội trưởng mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, Từ Dung ở bên người cũng vô cùng cảm khái, âm thầm cầu nguyện tất cả mọi chuyện đều thuận lợi.
Không thể không nói, xe mui trần cao cấp đúng là rất thoải mái.
Toàn quá trình Ngô Đào ngủ vô cùng an toàn, còn chưa phản ứng lại đã đi đến bãi đỗ xe, tài xế vô cùng hiểu chuyện đi ra mở cửa xe, hắn căn bản không cần đích thân đi làm.
Ngô Đào vẫn còn buồn ngủ đi xuống xe, đã gặp một nhóm nam tử trung niên ăn mặc chỉnh tề, lão giả cầm đầu dẫn theo người, đi lên phía trước nhiêt liệt nghênh đón.
“Ngô tiên sinh!”
“Hoan nghênh Ngô tiên sinh đến đây!”
Trong nháy mắt.
Trong sân trang viên bí mật tràn ngập lời hoan nghênh của các nhân vật lớn, vệ sĩ tuần tra khắp nơi nhìn thấy âm thầm tặc lưỡi, nhân viên ở trên lầu nhìn thấy, cũng không khỏi dừng bước trốn ở bên cửa sổ tò mò nhìn về phía xa.
“Nhân vật lớn gì đến đây vậy?”
“Ôi trời!”
“Thế mà Lưu giáo đầu cũng ăn mặc trang trọng như thế, còn đích thân đi nghênh đón đối phương?!”
“Mau xem mau xem!”
Loại cảnh tượng này ở tổng cục Bộ Săn Ma thật sự quá mức hiếm thấy, khó tránh khỏi dẫn đến ánh mắt thăm dò ở các nơi nhìn vào.
Nhưng khi ánh mắt xuyên thấu qua tầng tầng các nhân vật lớn vây chặt nghênh đón, chỉ nhìn thấy ở giữa là một người thanh niên, đi dép lê mặc quần ngắn, cả người dáng vẻ lười nhác, nói khó nghe một chút, tùy tiện tìm một người cũng mạnh hơn cái tên này.