Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2027 - Cố gắng xoay chuyển tình thế




Trong đám người vang lên tiếng kêu khóc không ngừng.

Một bé gái ngồi ở dưới đất không ngừng khóc nức nở, bất lực bối rối nhìn khắp bốn phía, cũng chỉ nhìn thấy từng khuôn mặt xa lạ, cuối cùng chỉ có thể nhắm chặt hai mắt lớn tiếng khóc.

“Mẹ ơi, mẹ ơi, ô ô ô…”

Sự hoảng sợ theo bản năng lúc này khó mà ngăn lại được, tiếng khó bất lực vô cùng thương tâm, cho dù là nam nữ đi lại cũng nghe đến tâm loạn như ma, nhưng căn bản không có thời gian để quan tâm.

Chỉ nhìn thấy, biển động ngàn trượng muốn đổ bộ vào!

Đứng trước mặt loại sống chết này, người bình thường cho dù là có bản tâm lương thiện, cũng đã tự lo cho bản thân không xong, làm gì còn tinh lực để đi quan tâm cái khác, đại nạn rơi xuống đầu mỗi người một nơi, không ít đôi vợ chồng đều bị đám người hỗn loạn chen cho mất dấu, huống chi là người qua đường?

Cho dù là mẹ của cô bé xuyên qua đám người, vô cùng gấp gáp bò đến giơ tay, muốn kéo cô gái, nhưng lúc này cũng dường như đã muộn, nữ nhân yếu duối làm sao chen được qua hàng trăm hàng ngàn dân chúng đang ở trong sợ hãi.

Khoảng cách chỉ mấy mét ngắn ngủi, lúc này lại xa xôi như thế!

Nhìn thấy cô bé vô cùng sợ hãi bị dân chúng giẫm đạp, đã sắp biến thành thảm kịch.

Người mẹ trẻ tuổi nhìn đến nước mắt rơi đầy mặt, chỉ có thể tuyệt vọng gào thét gọi tên con gái.

“Niếp Niếp! Niếp Niếp!”

Đúng lúc này.

Một đạo thân ảnh hiện lên như sấm chớp, gần như không có người nào nhìn thấy rõ, ở trong đám người hỗn loạn giẫm đạp, ôm lấy cô bé!

Đợi đến khi đám người chen qua, mặt đất lộn xộn đã không còn nhìn thấy bất luận thân ảnh nào.

Trước mặt người mẹ, có một thanh niên ăn mặc chỉnh thề, thần sắc nghiêm túc đưa cô bé vào trong ngực người mẹ, mặc cho người mẹ liên tục cảm ơn, cũng không có quá nhiều biểu cảm.

Nhìn hai mẹ con nước mắt đầm đìa ôm chặt nhau rời đi, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Nữ tử ở bên cạnh đi đến nhíu mày, lên tiếng vội vã thúc giục.

“Trần đội trưởng!”

“Bây giờ tình hình vô cùng nguy cấp, đến hòn đảo có cuộc sống tuy tạm bợ nhưng cũng không tệ cũng bị bao phủ, không đến mấy phút, sóng thần ngàn trượng đã sắp đổ bộ Hồng Đô, chúng ta không có thời gian để chậm trễ!”

“Bộ Diệt Ma Nam Trịnh của chúng ta trách nhiệm nặng nề, tuyệt đối không thể bởi vì một người nào đó, mà làm chậm trễ việc giải quyết biển động lần này!”

Người thanh niên nghe tiếng gật đầu.

Nhìn về phía bờ biển phương đông, sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm túc, không một tiếng động, hắn cắn răng kéo nữ nhân kia lướt qua biển người nhanh như gió!

Hắn hiểu rõ.

Cho dù bản thân có cố gắng như thế nào, cứu giúp được dân chúng cũng cực kỳ có hạn, bởi vì sự an nguy của toàn bộ thành phố Hồng Đô, vì dốc hết khả năng ngăn cản thảm họa sóng thần này, vì cứu vớt được nhiều dân chúng hơn, đứng trước đủ loại khó khăn trước mắt, cũng chỉ có thể nhịn đau mà phớt lờ đi!

Đây chính là sự lựa chọn khi đứng trước mặt thiên tai, vừa vô tình vừa bất đắc dĩ!

Khi hai đạo nhân ảnh nhanh chóng lao đến, trên bầu trời có máy bay trực thăng không ngừng gấp rút tiếp viện, thông đạo bí mật dưới lòng đất còn có các loại xe đang không ngừng chạy băng băng khiến cho bụi mù nổi lên bốn phía!

Tinh anh của Bộ Diệt ma ở các nơi xung quanh, gần như trong cùng một lúc đều nhanh chóng đến tiếp viện!

Thành thị ở bờ biển các nơi còn lại, cũng là như thế!

Không đến nửa phút.

Bên bờ biển trống trải của Hồng Đô, gần như đã đứng đầy các nhân sĩ dị năng tuổi tác không đồng nhất, hôm nay bờ biển rất vắng vẻ, ngoại trừ những nhân sĩ bí mật cuộc đời này ít khi có cơ hội gặp mặt, thì không có bất kỳ một thị dân nào.

Tất cả mọi người đều nghiêm túc nhìn về phía mặt biển.

Sóng thần đáng sợ kia cho dù còn cách một khoảng cách, nhưng uy thế đáng sợ đã khiến cho người ta sợ hãi, sóng lớn ngàn trượng không ngừng dâng cao lao đến, so với kỹ xảo điện ảnh còn khoa trương hơn, nhìn làn sóng ở phía xa dường như muốn che lấp đất trời kia, trong mắt tất cả mọi người đều có vẻ kính sợ, đột nhiên cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé.

Bất luận ngày trước bọn họ có biết bao nhiêu ưu tú, thân mang dị năng như thế nào, lúc này, trên mặt tràn ngập vẻ nghiêm túc và căng thẳng.

Sấm chớp đan xen, sóng biển như màn trời!

Loại thiên tai này, tuyệt đối không phải là thứ mà sức lực con người có thể ngăn cản!

Cho dù đến thời điểm hiện tại tiến bộ khoa học kỹ thuật đã đạt đến tính trạng đủ để kiêu ngoại, khi đối mặt với loại dị tượng chỉ có ở trong thần thoại này, cũng căn bản không làm được chuyện gì, đứng trước mặt sóng thần như sắt thép bao phủ đất trời, đúng thật là giống như trò xiếc của trẻ con!

Chỉ quan sát mấy giây.

Trong lòng tất cả mọi người đều căng cứng như dây cung, bất luận tư lịch tuổi tác, đa số mọi người đều toát ra vẻ sợ hãi và tuyệt vọng!