Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2024 - Không phải sức mạnh của con người




Ngô Đào lại là vô cùng bình tĩnh.

Đối mặt với đủ loại cột sáng bắn mạnh đến, trong mắt hắn lộ ra thần tình buồn ngủ thoải mái như bình tình.

“Trò vặt.”

Ngô Đào nhẹ nhàng phất tay, đã biến ánh sáng vô tận hóa thành mây khói!

Lật tay đánh một chưởng, càng khiến cho một vùng đất trời này lại nhìn thấy ánh sáng, bóng tối không ngừng nhường bước về phía sau, cũng truyền đến một tiếng vang đau khổ truyền lại!

“A…”

Nhìn thấy bóng tối tiêu tán, kẻ chủ mưu ở phía sau muốn bỏ chạy!

Trong mắt Ngô Đào lộ ra vẻ sắc bén, lập tức muốn đuổi theo.

Ai ngờ được.

Từ Dung đã không chịu được đủ loại uy áp sắc mặt tái nhợt, cả người mềm nhũn ngã lên trên đầu vai Ngô Đào, đúng vào thời điểm chỉ một chút sơ xuất thất thần, bóng đen đã biến mất không thấy tung tích.

Nhìn đội trưởng mặt trắng ngồi như bùn nhão, Ngô Đào bất đắc dĩ thở dài.

“Ai, thế này cũng yếu quá đi…”

Khẽ gọi vài tiếng, vẫn như trước không có một chút phản ứng nào.

Ngô Đào đành phải dùng một chút tu vi điểm nhẹ mũi chân, kéo nữ nhân này xuyên qua không gian ra ngoài.

Không lâu sau đó, hai người rơi vào trong một hòn đảo tràn ngập ánh sáng mặt trời.

Trời trong gió nhẹ, không khí trong lành.

Cuối cùng Từ Dung chầm chậm mở mắt ra.

Từ Dung suy yếu ngồi dậy, vẫn như trước cả mặt mơ hồ, khi nhìn thấy rõ sóng biển lay động hàng dừa san sát, cả người nàng đều sắp hóa đá, còn chưa lấy lại tinh thần từ trong chấn động vừa rồi, trong lòng đã lập tức gặp phải chấn động đáng sợ hơn!

“Đây…”

“Đây.”

“Đây!”

Cố gắng nửa ngày, đến một chữ nhiều thêm cũng không nói nên lời!

Cũng không biết trải qua bao lâu.

Dường như vị đội trưởng tuyệt mỹ này mới tin tưởng những gì nhìn thấy trước mắt, yên lặng sờ vào Ngô Đào đang lười biếng ngồi tĩnh tọa ở bên cạnh, cả mặt chấn động, cho dù trong lòng có ngàn vạn nghi hoặc, vào lúc nào cũng không còn một chút âm thanh nào.

Vốn dĩ khuôn mặt lười biếng lôi thôi tinh ranh kia, lúc này lại trở nên vô cùng thần bí mạnh mẽ, giống như nhân vật thần thoại trong cổ đại cao xa không thể chạm vào vậy.

Ngô Đào nhẹ giọng mỉm cười, lên tiếng hỏi đã chặn lại tất cả nghi hoặc.

“Bây giờ, ngươi còn cảm thấy vấn đề lúc trước ngươi hỏi còn quan trọng không?”

Lần này, Từ Dung lại không lên tiếng.

Nhìn khuôn mặt được ánh nắng chiếu vào, Từ Dung giống như là nhìn thấy khuôn mặt của thần vậy, chỉ có chấn động và kính sợ không nói nên lời, không ngừng hiện lên trong đáy mắt.

Đủ loại nghi hoặc, chỉ có thể hóa thành ngây ngốc gật đầu.

Đội trưởng mỹ nữ đang từng tinh anh xuất chúng, lúc này chẳng qua cũng chỉ là cô gái ngây thơ, hoàn toàn bị chấn động bao phủ!

Nhìn dáng vẻ ngây ngốc kia.

Ngô Đào không có chút nào cảm thấy bất ngờ, cũng không nói lời dư thừa.

Dù sao.

Hắn cũng đã sớm vượt xa khỏi sinh linh vạn vật, là sự tồn tại mà người bình thường sao có thể tưởng tượng được?

Xuất phát từ lòng tốt, Ngô Đào mới thuận miệng dặn dò một câu.

“Ngươi chờ một chút trước.”

“Ta làm xong việc sẽ đưa ngươi trở về.”

Từ Dung đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, chỉ có thể nhu thuận gật đầu.

Ngô Đào thấy không còn có chuyện gì khác làm phiền, lúc này mới chăm chú nhìn về phía chân trời không mây cách xa vạn dặm!

“Ngươi là tự mình đi ra, hay là muốn ta động thủ bắt ngươi ra?”

Âm thanh tiếng nói cũng không lớn, nhưng lại thật giống như chưa bao giờ yếu đi, không ngừng vang vọng khuếch tán vào sâu trong tầng mây, ở bất luận xó xỉnh nào cũng đều có thể nghe được rõ ràng!

Nhưng mà chỉ vài phút trôi qua, hòn đảo yên tĩnh chưa bao giờ có bất kỳ âm thanh của người nào đáp lại.

Cuối cùng.

Ngô Đào không còn kiên nhẫn, giẫm chân một cái về phía bãi biển!

Một cước này giẫm xuống.

Bãi biển không có bất kỳ động tĩnh gì, cũng không có âm thanh bóp nghẹ quá mức rõ ràng, giống như đứa nhỏ không có sức lực, toàn bộ hòn đảo lại trời trong gió nhẹ tràn ngập ánh vàng giống như lúc trước.

Nhưng tiếp đó chỉ trong chớp mắt!

Sóng biển bên cạnh bãi cát lại bắt đầu đổ về phía biển khơi, nhấc lên làn sóng có uy thế gấp mấy lần lượt sóng vừa rồi, trong chớp mắt đã cao đến mấy trượng!

Bốn phía bên bờ toàn bộ hòn đảo, đều xuất hiện dạng kỳ cảnh này!

Sóng biển ngập trời trở về biển lớn, phảng phất như đang lấy hòn đảo làm trung tâm, có loại sức mạnh đáng sợ khó mà diễn tả bằng lời, đang tầng tần khuếch tán ra xung quanh!

Sóng sau cao hơn sóng trước, chấn động còn chưa lắng lại!

Chưa đến mấy giây.

Sóng biển lại dâng trào, thế mà đã cao đến hơn trăm trượng, khuếch tán về phía mặt biển vô cùng vô tận, cho dù ở mặt biến xa xôi cũng vẫn có thể thấy rõ ràng như trước!

Chim biển trên bầu trời đều sắp cũng sắp không thể vượt qua được sóng biển kinh người kia, gió cuốn mây động thiên địa biến sắc!

“Oanh!!!”

Mặt biển phía xa vang lên tiếng nổ chấn động đất trời, sóng lớn ngập trời đủ để bao phủ tất cả!

Nhìn thấy loại cảnh tượng này.

Từ Dung cừng người nồi đó đã trố mắt ngoác mồm, hoàn toàn hoài nghi nhân sinh!