Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2017 - Chuyện kỳ quái liên tiếp xảy ra (2)




“Trận chém giết này, quá đáng sợ, cũng không biết là sự tồn tại này có năng lực như thế nào, hơn nữa còn tàn nhẫn như thế, còn bổ thêm mấy đao với tất cả mị linh…”

“Đây cũng không phải là giết chóc bình thường, mà càng giống loại báo thù nào đó, rốt cuộc là ai làm đây…”

Đột nhiên tổng đội trưởng rơi vào chấn động vô cùng lớn, nhìn thi thể nằm ở khắp nơi cả người lâm vào trong khủng khoảng.

Phía sau loại hiện trường thảm liệt này, dường như là báo trước có một vị tồn tại đáng sợ địch ta khó phân biệt, loại thủ đoạn này quả thực khiến người ta sợ hãi, đến tổng đội trưởng cũng sinh ra hoang mang chưa từng có ở tận đáy lòng.

Về phần những người khác của Bộ Săn Ma, càng là kinh hãi đến đưa mắt nhìn nhau, lúc lâu sau cũng không dám phát ra tiếng nào, ánh mắt nhìn chằm chằm thi thể nằm ở khắp nơi, hoàn toàn trầm mặc.

Chỉ có Từ Dung, thấp giọng phân tích tường tận cho tổng đội trưởng, trong đáy mắt cũng dần dần hiện lên thần tình kinh nghi.

Trong đầu cũng hiện lên ký ức của nửa tháng trước.

Một đêm kia…

Sau khi trải qua làn sóng thú dữ đáng sợ, các đội viên đã từng đi ra ngoài thành kiểm tra thi thể, phát hiện có không ít thi thể đều bị người khác bổ thêm mấy đao, lúc ấy còn kinh ngạc thảo luận nửa ngày, cho đến bây giờ vẫn còn có ấn tượng rất sâu.

Bây giờ, cũng là chuyện chém thêm đao y như thế.

Sự trùng hợp này thật sự quá kỳ lạ, khiến cho Từ Dung không khỏi rơi vào trầm tư.

Tiếp tục suy nghĩ.

Từ Dung đúng thật là phát hiện, có một điểm trùng nhau!

Đêm đó tộc mị linh bị đao chém, dường như là chủng tộc mị linh bị tiêu diệt gần đây!

Chuyện này!

Đột nhiên đôi mắt của Từ Dung run lên, giống như là phát giác được chân tướng gì đó.

Nếu như nói một lần, còn có thể là trùng hợp, nhưng thậm chí là ba lần, vậy thì tuyệt đối không phải là trùng hợp, mà nhất định là có mối liên hệ nào đó.

Đúng vào lúc Từ Dung mơ hồ giống như là nghĩ đến cái gì đó, sắc trời đã dần dần tối.

Ban đêm là thời điểm nguy hiểm nhất, khắp nơi đều có dị tộc ẩn hiện, đi lại ở ngoài thành tuyệt đối không phải hành động sáng suốt, trên người của Bộ Săn Ma còn có trách nhiệm bảo vệ người dân thành thị, không thể tiếp tục dừng ở chỗ này.

Tổng đội trưởng nhìn một chút thi thể ở khắp nơi, quay người trầm giọng hạ lệnh.

“Đầu tiên trở về nội thành trước, chuyện này nhất định phải báo lên trên xử lý, sau khi điều tra kỹ càng mới tiếp tục bố trí hành động phía sau, bất luận người nào cũng không được tùy tiện truyền ra ngoài!”

Nghe xong, Từ Dung cũng thu hồi suy nghĩ đang phân tán của mình, lập tức lên tiếng đáp lại.

Mấy chiếc xe nhỏ lần lượt xuất phát, đi trên con đường hướng về thành Bình Giang.

Trên đường đi.

Sắc trời càng ngày càng mờ, trong lòng Từ Dung cũng càng ngày càng loạn.

Đột nhiên Từ Dung cảm thấy suy nghĩ phân tán, trong lòng trở nên hoảng loạn chưa từng có, dường như các loại dị thường của thành phố Bình Giang trong thời gian gần đây, đều cứ kỳ lạ và trùng hợp như thế, nhiều đến mức khiến người ta không thở nổi.

Đầu tiên là mị linh cao cấp xuất hiện.

Tiếp đó là làn sóng thú dữ đáng sợ ở ngoài thành…

Còn có cao thủ thần bí kia.

Gần đây loại phát hiện đủ loại kiệt tác diệt tộc đáng sợ, đều khiến cho người đứng ngoài quan sát hiện trường không rét mà run.

Đủ các loại chuyện lớn như thế này, dường như đang không ngừng xảy ra, khiến cho trên dưới Bộ Săn Ma thần kinh căng thẳng, đến ngay cả vị đội trưởng cấp bậc tinh anh như Từ Dung, cũng cảm thấy có tâm mà không có lực.

Phảng phấy như có một sự tồn tại đáng sợ nào đó sắp sửa xuất thế, đánh vỡ sự yên ổn không dễ có được của thành phố Bình Giang.

Phúc họa khó lường.

Từ Dung ngồi cách cửa sổ nhìn đường đi hoang vu lờ mờ, thần sắc trở nên vô cùng trầm trọng.

Vào thời khắc này.

Xe Từ Dung đang ngồi bất ngờ dừng lại!

Vốn dĩ thần kinh của Từ Dung đã căng cứng, đột nhiên vô thức ngước mắt lên nhìn chằm chằm, đồng thời trầm giọng lên tiếng hỏi tài xế!

“Tình huống gì vậy?!”

Nhưng tài xế cũng không rõ ràng cho lắm, đàng phải lấy bộ đàm ra hỏi.

Không đến mấy giây.

Bộ đàm truyền tến lời nói bất đắc dĩ ở xe phía trước, lúc này mới khiến cho bầu không khí căng thẳng trong xe tiêu tán đi mấy phần.

“Chuyện này…”

“Không có việc gì, chỉ là đụng phải một người qua đường to gan, chúng ta đang hỏi, vì thế mới tạm thời dừng lại.”

Người qua đường?

Nhìn đường đi hoang vu dần lờ mờ tối, Từ Dung nghe xong nhíu mày liễu lại.

Chỉ cần là một người có chút kiến thức bình thường, đều biết ban đêm cực kỳ nguy hiểm, cho dù ở trong nội thành, dân chúng cũng đều sẽ an ổn trốn ở trong nhà, càng đừng nói đến việc chạy loạn ở nơi hoang vu bên ngoài thành này.

Đây đây chỉ là lớn gan, quả thực là lấy mạng ra để đùa!