Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2012 - Xuất thủ trấn áp (2)




“Bổn đại gia là người đẹp trai số một trong vũ trụ, ở cùng với cái loại khốn khiếp nhà ngươi đơn thuần lãng phí thời gian, nếu như có một muội tử ở cùng thì tốt rồi…”

Phàn nàn mấy câu.

Lâu Bản Vĩ chậm rãi ngẩng đầu lên, lại lần nữ nhìn vào bầu trời đầy sao.

Vũ trụ sâu thẳm vô cùng vô tận.

Bóng tối thuần khiết đó bắt đầu hiện lộ ra chân dung.

Đủ loại kiến trúc cổ quái cao chót vót như cột trời, đều hòa hợp vào màu đen quỷ dị khiến người ta sợ hãi, trong bóng tối vô tận, các kiến trúc lít nha lít nhít giống như măng mọc, lại giống như bia đá vĩnh hằng ngàn năm, đến dấu vết cả năm tháng cũng khó nắm bắt, cũng không biết đã tồn tại bao nhiêu kỹ nguyên.

Chỉ có các loại Ma tộc đáng sợ, lang thang lấp lóe ở trong đó, thống trị vùng đất đen tối vô cùng vô tận này, phảng phất như có dung nhập thành một thể với hư không, vĩnh hằng cho đến ngày nay.

Thuận theo đó có tể nhìn thấy ma vật, chúng đều toát ra khí thế vô cùng đáng sợ, Ma tộc ẩn giấu ở những tinh cầu khác còn xa mới so được với với chúng, không chỉ tu vi cao cường, mà dường như còn tràn ngập trật tự, linh trí của chúng đã đạt đến mức độ tương đối đáng sợ.

Lướt mắt nhìn một lượt.

Ở trong hư không bị bóng tối che phủ này, giống như là nguồn gốc của tội ác, đang không ngừng ấp ủ các loại sinh linh đáng sợ, để cho bóng tối ở trong một góc nào đó tùy ý sinh trưởng, trong năm tháng vô cùng vô tận nuốt chửng ánh sáng này, không ngừng sống dựa vào nhau để đối kháng lại chúng.

Trung tâm của bóng tối.

Một tòa tháp cao khổng lồ không nhìn thấy điểm cuối, sừng sững đứng đó phảng phất như nối liền giữa trời với đất, nhìn xuống tất cả bóng tối, quan sát tất cả hành động của Ma tộc.

Trong tòa tháp cao, bên trong cung điện tiêu tán ra sự lạnh lẽo khiến người ta hít thở không thông.

Vô số Ma tộc đứng yên hai bên, thủ lĩnh phân chi của các tộc, có tộc ma thấp một mắt, có tộc ma khổng lồ hai mặt cao chừng trăm trượng, cũng có mị ma có dáng hình như nhân tộc, khí tức cao thâm khó lường.

Bất luận là phân chi nào, vào lúc này đều đang thành kính cúi đầu, cho dù có gần vạn ma tề tụ, ở trong đại điện bóng tối vô cùng vô tận này, chẳng qua cũng chỉ chiếm hữu một chỗ rất nhỏ mà thôi.

Bên trên vương tọa đen kịt.

Không ngừng tập trung bóng đến vô tận, chỉ có một đôi chân dung màu máu có thể thấy.

Con mắt màu máu mở ta, vạn ma cúi đầu.

“Tuyên ma nữ Sí Ly yết kiến.”

Tiếng nói lạnh lùng truyền vang, vạn ma dập đầu.

Một chiếc kiệu màu đen mềm mại dừng ở bên ngoài cửa điện, sương mù che lấp bốn phía, mấy ma tộc ngang tàn đầu đội mũ máu, nâng nhuyễn kiệu lên không thấy động tĩnh, bóng tối đưng đưa trước mắt đã tiêu tán hết.

Khi xuất hiện lần nữa, đã ở phía trước điện Ma Nữ.

Cung điện hoa mỹ toàn thân một màu đen kịt, nhưng vô cùng tinh xảo, hình dáng tòa tháo giống như một tác phẩm nghệ thuật, mái cong đấu củng treo đầy lục lạc màu máu, ở trong bóng tối khiến người ta kính sợ, tăng thêm mấy phần khí tức nguy hiểm mê hoặc.

Ma nữ Sí Ly một thân váy dài màu đen yên lặng chờ ở trước điện, bước chân chầm rãi đi đến cực kỳ tao nhã, một thân váy dài càng là tinh xảo, xẻ tà dã tính phác họa ra thân hình hoàn mỹ, da thịt trắng noãn như ẩn như hiện, cả người tản ra khí tức băng lãnh tránh xa người ngoài ngàn dặm.

Vị Ma nữ Ma tộc cao cao tại thượng này, địa vị và thiên tư đều có thể nói là vạn năm hiếm có, vừa mới xuất hiện đã khiến cho các cự ma nâng nhuyễn cúi đầu yên lặng đứng chờ, không dám có một chút nào lỗ mãng.

Mãi khí Sí Ly bước đôi chân dài nhẹ nhàng lên kiệu, đám cự ma mới vững vàng nâng kiệu xuất phát.

Chân đạp sương mù đen lăng không mà đi, chớp mắt đã ở bên ngoài trăm dặm, kiệu đen tỏa ra uy thế bất phàm, khiến cho không ít Ma tộc ngửa mặt nhìn lên cảm khái.

Đột nhiên!

Một bàn tay xương trắng xé rách hư không đi đến, giống như hài cốt của người khổng lồ vô cùng đáng sợ, trực tiếp lao về phía nhuyễn kiệu mà đen, ở ngay trước mặt vô số Ma tộc bắt ma nữ Sí Ly đi!

Các Ma tộc cực kỳ hoảng sợ, vô cùng hoảng loạn đến phong quang ma nữ ở trên không trung cũng không quan tâm chiêm ngưỡng nữa!

“To gan!”

“Thần thánh phương nào, thế mà lại dám cưỡng ép ma nữ Ma tộc ta!”

Chưa đến một cái chớp mắt.

Đã nhìn thấy cự chưởng của khô lâu bắt ma nữ đi, xé rách hư không rời đi dễ dàng giống như lấy đi một món đồ trong túi, toàn bộ Ma tộc vô cùng chấn động, nhục nhã vô cùng lớn truyền khắp hư không hắc ám!

Mấy cự ma nhấc nhuyễn kiệu đích thân ở trong tình huống đó, càng cảm nhận được sự đáng sợ vô cùng chân thật của bàn tay khổng lồ kia, sợ hãi đến cả người tê dại, vội vã trở về thần tháp của Ma tộc để bẩm báo.