Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1860: Gây ra chuyện lớn




Dịch tiền bối thì hay rồi.

Không hề có ý bớt bớt lại, thế thì cũng thôi đi, vậy mà còn thêm dầu vào lửa, để Lưu công tử đào mỏ?!

Người của Thần Đạo tông ngây ngốc, lặng lẽ nhìn nhau với vẻ nghi ngờ cuộc đời.

Trưởng lão bồn chồn hành lễ, cả người đều run rẩy.

“Dịch, Dịch tiền bối?”

“Có phải lão hủ đã nghe nhầm không? Phụ thân của Lưu công tử là trưởng lão cung Vẫn Thần, sự việc đến nước này sao ngài lại muốn giữ hắn ta ở lại đào mỏ vậy?”

“Đây, đây...”

Dịch Phong còn chưa đáp lại, Lưu Hạo Thiên đã nhục nhã đỏ bừng mặt phẫn nộ chỉ qua đây!

“Ngươi! Ngươi! Ngươi hiếp người quá đáng!”

“Mấy câu sỉ nhục như vậy cũng dám nói ra trước mặt bổn công tử, đúng là muốn chết mà!”

Dịch Phong cạn lời liếc hắn ta.

“Ngươi nói rất đúng.”

Lưu Hạo Thiên nghẹn họng sửng sốt, đột nhiên không biết phải đáp trả thế nào.

Mấy ông lão phía sau cũng bùng nổ, không ngừng run giọng phẫn nộ mắng!

“Tên nhãi ranh! To gan lắm!”

“Lưu trưởng lão là nhân vật bậc nào, ngươi lại dám sỉ nhục Lưu công tử, đây là làm bẩn thanh danh của cung Vẫn Thần, chết vạn lần cũng không thể chuộc tội!”

“Ngươi...”

Bọn hắn còn chưa nói hết, Dịch Phong đã liên tiếp vung ra mấy cái tát!

“Bốp! Bốp! Bốp!”

Sau khi âm thanh giòn giã vang lên, mấy ông lão kia bị đánh ngã lăn xuống đất, ai nấy mắt nổi đom đóm khó lòng đứng dậy!

Dịch Phong cạn lời liếc nhìn rồi mới tiếp tục lên tiếng.

“Ồn ào!”

“Ai bảo các ngươi cứ lải nhải suốt? Nếu cha ngươi không phải trưởng lão, ta giữ ngươi ở lại đào mỏ làm gì! Chuyện này cứ quyết định như vậy, hoặc là đào mỏ, hoặc là chết, tự các ngươi chọn đi!”

A...

Tiếng hít khí lại càng thêm mãnh liệt, không khí xung quanh sắp tăng nhiệt!

Đừng nói Lưu Hạo Thiên kinh ngạc đến độ khó tin, ngay cả đám tu sĩ đứng nhìn lúc này đầu óc cũng vang lên ong ong, hoàn toàn chấn động vì tu vi khủng khiếp và ngang ngược của Dịch Phong tiền bối!

Mấy cú tát ban nãy đúng là mạnh đến độ không theo lẽ thường!

Một chưởng thoạt nhìn có vẻ tùy ý kia, sợ rằng chỉ là một góc núi băng trong tu vi của tiền bối, lại khiến tất cả mọi người không thể nhìn rõ, nếu dốc hết sức thi triển sẽ có uy thế đến mức nào, không ai có thể tưởng tượng nổi.

Thì ra tu vi của Dịch tiền bối lại mạnh mẽ đến vậy!

Đáng sợ hơn chuyện này là tiền bối không thèm nể mặt Lưu trưởng lão của cung Vẫn Thần, thật sự quá dọa người, gan lớn đến không có giới hạn!

Vị này rốt cuộc là thần thánh phương nào, mới có thực lực như thế!

Đột nhiên.

Tất cả mọi người đều cảm thấy Dịch Phong càng thêm sâu xa khó lường, đồng thời cũng hoảng hồn khiếp vía vì sự việc phát triển thế này!

Dù Lưu Hạo Thiên phẫn nộ muôn phần.

Nhưng khi nhìn vào ánh mắt lạnh lẽo của Dịch Phong lần nữa, hắn ta không dám lên tiếng, dường như bị bao phủ bởi nỗi khiếp sợ tử vong, đành phải nhẫn nhịn vì tình thế ép buộc, hung hăng đè nén nỗi phẫn hận dưới đáy mắt.

“Nhìn cái gì mà nhìn, còn không đi đào mỏ?”

Chỉ một câu thản nhiên đã khiến toàn thân hắn ta lạnh lẽo áp lực như núi!

Lưu Hạo Thiên nghiến chặt răng, siết tay đứng cứng ngắc không quá vài giây, cuối cùng sắc mặt trở nên trắng bệch, lẳng lặng đi đến chân núi, mấy ông lão còn lại thấy thế cũng theo sau.

Không lâu sau.

Chủ tớ đã từng kiêu ngạo ngút trời, hì hục đào mỏ dưới chân núi.

Tu sĩ xung quanh quan sát từ xa, nhìn mà da đầu tê dại!

Như thể bọn hắn không phải đào mỏ mà là tính mạng của mọi người ở hiện trường, mỗi một tiếng vang tương lai sẽ có một vị tu sĩ mất mạng tại đây!

Gây chuyện lớn rồi!

Nghe mấy tiếng vang vọng, trưởng lão Thần Đạo tông cảm giác sau lưng bắt đầu ớn lạnh.

Vội vàng hành lễ với Dịch Phong, trong giọng nói tràn ngập sợ sệt!

“Tiền bối...”

“Chuyện này! Chuyện này không được, tuyệt đối không thể làm vậy!”

“Nô dịch Lưu công tử như thế, sau này phụ thân hắn ta đến hỏi tội, sao chúng ta chịu nổi? Mong tiền bối giơ cao đánh khẽ, chuyện gì cũng nên giữ lại đường lui!”

Thấy dáng vẻ căng thẳng của trưởng lão, Dịch Phong chậm rãi lắc đầu.

“Ài.”

“Đám người này ngang ngược càn rỡ quen rồi, các ngươi có nhẫn nhịn đến mức nào cũng không thể bình yên vô sự, không ngừng nhường nhịn chỉ chịu đựng tủi nhục nhiều hơn thôi.”

“Yên tâm đi, sau này cha hắn ta đến, một mình ta gánh chịu.”

Cách làm của Dịch Phong nhìn như lỗ mãng, thực ra hắn đã suy nghĩ rõ ràng từ sớm.

Mặc kệ có gánh được chuyện này hay không, hắn cứng rắn chống đỡ là xong việc, cho dù Lưu trưởng lão kia rất mạnh, sau này giết sạch tất cả mọi người, ngay cả hắn cũng bỏ mạng tại đây, chỉ cần đạt đến bất tử bất diệt rồi hồi sinh nhóm người này là được, đây là kết quả tốt nhất cũng là dự tính tệ nhất.

Tất nhiên nếu Lưu trưởng lão chỉ là kẻ có tiếng không có miếng lại càng không có gì đáng lo.

Nghe thấy câu này, trưởng lão Thần Đạo tông cũng cắn răng hành lễ.

“Tiền bối đại nghĩa, chúng ta cảm kích không thôi.”