Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1815: Chuyện lớn cấp tốc




“Chuyện gì?”

Từ Dung nhanh chóng gật đầu, vội vàng lên tiếng.

“Tổng đội trưởng.”

“Tối hôm nay, thời điểm chúng ta tuần tra ở bên ngoài thành, phát hiện một vị cao nhân rất lợi hại!”

Cao nhân?

Còn rất lợi hại?

Giọng nói kích động vừa dứt, đầu tiên thư ký ngây người một lúc, sau đó đáy mắt lóe lên vẻ thất vọng.

Trong tình trạng thế cục ngày hôm nay.

Phàm là Thiên Tu có danh tiếng, cũng đã có đăng ký, phần lớn đã bị cục điều tra dị năng ở các nơi mời đi, làm sao có thể phát hiện một cao nhân ở ngoài thành?

Nếu như khắp nơi đều có Thiên Tu, vậy thì sẽ còn có nhiều yêu thú tàn phá bốn phía như thế sao?

Càng chưa nói đến là, Thiên Tu “lợi hại”.

Thân là một thành viên của cục điều tra dị năng, mở miệng đã nói những chuyện không cần thiết, hôm nay lãng phí thời gian quý giá, thật sự là không nên mà…

Sắc mặt tổng đội trưởng cũng lãnh đạm đi mấy phần, có chút không kiên nhẫn khoát tay áo.

“Được rồi.”

Cho dù chỉ là hai chữ, thông qua thái độ lãnh đạm, đã có thể truyền đạt ra được lửa giận trong lòng, phàm là người có ánh mắt, tuyệt đối sẽ không đứng ở đây nhiều thêm một giây

Từ Dung lại càng thêm kiên trì, cắn răng giữ lại cửa chính sắp đóng lại.

“Đợi một chút!”

“Tổng đội trưởng, chúng ta đúng là nhìn thấy một vị cao nhân, tất cả đội viên đều tận mắt nhìn thấy!”

Nghe xong.

Thư ký vừa mới cúi đầu nhìn văn kiện kinh ngạc ngước mắt.

Tổng đội trưởng cũng là sắc mặt lạnh lùng chằm chằm nhìn đến, nâng mí mắt lên không nói một lời, giống như là mưa gió sắp đến, khiến cho cả bầu không khí trong văn phòng trở nên áp lực!

Từ Dung lại là không có chút ý nào lui bước, kiên trì cách nói của mình.

“Chuyện này liên quan trọng đại, ta nhất định phải lập tức báo cáo!”

Tiếng nói lạnh lùng vang vọng.

Thư ký và nhân viên an ninh đều yên lặng nhìn nhau, anh mắt đầy vẻ kinh ngạc âm thầm trao đổi.

Cuối cùng tổng đội trưởng cũng không còn kiên nhẫn, bỏ văn kiện trong tay xuống, sắc mặt trở nên khó coi không ít!

“Được, được.”

“Ta cho ngươi thời gian hai phút đồng hồ, nếu như thật sự không phải cái gì gọi là cao nhân, làm chậm trễ đại hội lần này, tương lai bên trên trách cứ xuống, ta bắt ngươi hỏi tội!”

“Ba!”

Tiếng nói lạnh lùng vừa dứt, bút bị bỏ lên trên bàn.

Vị kia khí thế phi phàm, khiến cho mấy người đầy mắt kiêng kỵ, dường như đến bên cạnh cũng nghe được động tĩnh, nhất thời yên tĩnh hơn không ít!

Từ Dung lại là không có chút nào do dự.

Đẩy người khác lui ra, vội vàng đi lên phía trước bật máy tính lên.

Một hồi thao tác thành thục.

Trên màn hình máy vi tính, phát hình ảnh camera ngoài cửa thành!

Vốn dĩ.

Dường như hình ảnh không có ấn tượng gì khác biệt, tổng đội trưởng cũng chỉ là mở tròng mắt thờ ơ nhìn.

Nhưng chưa đến mấy giây.

Khi sương mù đen thấu trời trong hình lao đến, trong nháy mắt hắn đã kinh hãi đến mở to đôi mắt, người cũng ngồi thẳng lên!

Yêu thú!

Có đến trăm ngàn yêu thú, thế mà đã xâm chiếm vào tối hôm nay!?

Nhìn kỹ vài lần!

Mắt của vị tổng đội trưởng này càng mở lớn hơn, sắc mặt cũng thay đổi trở nên khó coi.

Hắn đã từng là thành viên của đội săn yêu, rất tình tường đối với phần lớn yêu thú.

Nắm đó, cũng đã từng giết không ít!

Cho dù thông qua hình ảnh theo dõi ở phía xa, tổng đội trưởng liếc mắt đã nhận ra, bên trong bầy yêu thú bay đầy trời kia, có không ít hung linh, thật sự giống hệt với tình báo!

Nhưng không có một người nào biết chính là, loại yêu thú đáng sợ này, thế mà đã xâm chiếm ngoại thành thành phố Bình Giang!

Hách tổng đội trưởng kinh hãi đến con ngươi đột nhiên rụt lại, vội vã ngẩng đầu nhìn về phía Từ Dung!

“Đây, đây!”

Ngược lại Từ Dung thể hiện ra bình tĩnh hơn không ít, chỉ là trầm ổn đứng yên một bên.

“Tổng đội trưởng, mời tiếp tục xem tiếp!”

Nhìn thấy loại thái độ này, Hách tổng đội trưởng cũng trở nên kinh nghi!

Hung linh là yêu thú đáng sợ cỡ nào, cho dù là bản thân Từ Dung, nhiều nhất chẳng qua cũng chỉ ứng phó được với mấy con mà thôi, mà có thể đánh đồng với cô, cả thành phố này có được mấy người?

Đối mặt với vài trăm hung linh, tại sao cô có thể trầm ổn như thế chứ?!

Bên trong hoảng sợ đan xen nghi hoặc, Hách tổng đội trưởng cũng không phải là nhân vật tầm thường, lập tức ổn định thần sắc, biết phía sau sẽ có vấn đề!

Lần nữa hoàn hồn nhìn về phía máy tính, ánh mắt của hắn càng trở nên nghiêm túc hơn.

Nhưng thuận theo máy tính không ngừng phát ra hình ảnh.

Sự trầm ổn của vị đã qua lịch luyện nhiều năm này, rất nhanh đã bị đánh tan!

Một người?

Rõ ràng hình như chỉ có một người, đang chạy băng băng ở đầu hàng thủy triều yêu thú!

Đây quả thực là khiêu chiến năng lực lòng người mà!

Hỏi thử, một loài người sao có thể bị nhiều yêu thú đuổi theo như thế, đừng nói là thể nghiệm loại trải nghiệm đáng sợ kia, cho dù là thông qua quản chế đứng bên ngoài quan sát, cũng khiến hắn nhìn đến hoảng sợ căng thẳng!